Vũ Vương

Nhìn thấy hình ảnh như thế, trên mặt Tiêu Tố Ảnh không tự chủ được hiện lên một vẻ đầy kinh ngạc. Câu quát mắng vốn vừa vọt tới cổ họng cũng bị một tiếng hô nhỏ khe khẽ thay thế. Đến lúc này nàng mới hiểu được cái tên ở phía dưới kia vì sao có thể không bị thú hồn phân thân của Xà Long Thú Tôn đoạt xác ! .

- Luyện hóa lực lượng linh hồn của 'Xà Long Thú Tôn' này để làm tăng tu vi của bản thân . . .

- Thì ra lúc đầu ngươi chạy đến Hắc Ma Điện này, là có chủ ý như thế. Đã như vậy, thành toàn cho ngươi thì có sao đâu? Nếu mà ngươi có bản lãnh hút hết sạch sẽ toàn bộ lực lượng linh hồn của hai con Vực Ngoại Hắc Ma này , thì số Hắc Ma Điện mà Tứ Đại Thiên Tông chúng ta phải trấn thủ trái lại có khả năng từ đó giảm bớt một nơi.

Một lát sau, khóe môi Tiêu Tố Ảnh hiện ra một nụ cười nhạt, động tác trên tay đột nhiên chậm đi vài phần. Mà Viên Tráo ( cái nơm tròn ) xanh lam cũng đình chỉ co rút thu nhỏ lại.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!

Càng ngày càng nhiều lực lượng linh hồn bị Mộ Hàn hấp thu, hai đạo thú ảnh rống lên một tiếng càng lúc càng thê lương.

Ở bên ngoài Hắc Ma Điện, đám tu sĩ võ đạo của mười đại thế tộc nghe thấy tiếng gầm rống biến đổi mạnh như thế thì đều là âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Xem ra chả mấy chốc mà Vực Ngoại Hắc Ma kia có thể bị hoàn toàn phong ấn .

Mà lúc này, Mộ Hàn lại đắm chìm trong một loại cảm giác kỳ diệu .


Lực lượng linh hồn cực lớn đã chuyển hóa thành chân khí vô cùng dồi dào, ở trong cơ thể Mộ Hàn quay đi qua lại vô số vòng. Trong bất tri bất giác, bắt đầu có chân khí tràn ra khỏi Tâm Cung, kinh mạch và Ẩn Khiếu, từ từ thẩm thấu đến các nơi trong cơ thể, xương cốt, da thịt, thậm chí là ùa vào trong cốt tủy và huyết dịch.

Trong mơ hồ, Mộ Hàn cảm giác cả thân hình của chính mình đều hóa thành một đại dương chân khí.

- Đây là điềm báo bước vào Không Cốc Cảnh!

Mộ Hàn đột nhiên tỉnh ngộ lại. Ở Võ Cảnh Thất Trọng Ngọc Xu Cảnh này thì Tâm Cung là đầu mối then chốt, nó nối liền kinh mạch và Ẩn Khiếu thành một mạng lưới hoàn chỉnh. Mà Võ Cảnh Bát Trọng Không Cốc Cảnh chính là lấy Tâm Cung, kinh mạch và Ẩn Khiếu làm đầu mối then chốt, dung nhập chân khí vào trong bất cứ một ví trí nào của thân thể .

Sau khi đạt tới cảnh giới như vậy, thân thể hắn đã có thể từ trong linh khí thiên địa thu lấy chất dinh dưỡng. Cho nên mặc dù là không ăn không uống suốt thời gian mười ngày nửa tháng , thì cũng sẽ không thấy đói khát.

Đây chính là Không Cốc, cũng có thể gọi là Tích Cốc.

- Từ Ngọc Xu Cảnh đột phá đến Không Cốc Cảnh nhanh như vậy sao?

Ở bên trên Viên Tráo, sau khi nhạy cảm nhận thấy được sự biến hóa trong cơ thể Mộ Hàn, hàng mi của Tiêu Tố Ảnh khẽ nhếch, đối với Mộ Hàn giống như lại có thêm một chút hứng thú. Người nầy từ lúc tiến vào Hắc Ma Điện đến bây giờ đã mang lại cho nàng quá nhiều ngạc nhiên. Đầu tiên là hắn nuốt chửng thú hồn phân thân muốn đoạt xác bản thân mình, rồi chợt lại triển lộ ra pháp lực có tính trung dung không thuộc tính. Tiếp theo lại mở ra "Bích Loa Trận" của nàng để hút lấy lực lượng linh hồn của Xà Long Thú Tôn.

Tiêu Tố Ảnh này cũng không nhịn được mà bắt đầu cảm thấy tò mò đối với Mộ Hàn.

- Tâm Cung này của Mộ Hàn lại ngay cả lực lượng linh hồn đều có khả năng nuốt chửng, chẳng lẽ là . . . Thánh phẩm Tâm Cung nào đó?

Sau khi trong đầu lóe ra bốn chữ kia thì mắt nhung của Tiêu Tố Ảnh đột nhiên mở to. Mặc dù năm nay nàng mới hai mươi hai, mà lại còn có thân phận đặc thù. Hơn nữa tu vi của nàng đã đạt đến tình trạng như vậy, rất nhiều bí mật của tu sĩ bình thường trên đời đối với nàng mà nói, cũng lại điều cực kì tầm thường.

Tựa như Tâm Cung này.

Tại Thái Huyền Thiên Vực, Tâm Cung chính là Tâm Cung, chỉ lấy kích cỡ Tâm Cung lớn nhỏ để phán đoán ra tư chất tu luyện. Chính là tại Thiên Vực Thế Giới khác, Tâm Cung cũng có cấp độ phẩm chất khác nhau. Nó cũng như công pháp võ đạo và Đạo Khí vậy, đều có thể chia ra làm Thất Phẩm là thấp, trung, cao, siêu, thánh, tiên, thần.


Nhưng muốn phán định tiêu chuẩn cấp độ,phẩm chất của Tâm Cung lại không phải chỉ có mỗi một loại theo kích cỡ lớn nhỏ này.

- Chẳng lẽ ngoài ta ra, ở Thái Huyền Thiên Vực lại xuất hiện một tu sĩ có được Thánh Cung?

Sau khi khe khẽ lẩm bẩm một tiếng đến gần như không thể nghe thấy, Tiêu Tố Ảnh liền tự thấy mắc cười mà lắc đầu

- Không có khả năng, nếu như hắn thật sự là có được Thánh Cung thì đã sớm đột phá đến Đạo Cảnh. Làm thế nào hiện tại mới là Võ Cảnh Thất Trọng? Hắn có thể hấp thu lực lượng linh hồn, có lẽ là bởi vì là tu luyện công pháp võ đạo đặc thù nào đó.

Trong lúc các suy nghĩ liên tiếp lướt qua, Tiêu Tố Ảnh nhìn về phía dưới Viên Tráo.

Hai đạo mãnh thú hư ảnh hắc bạch đã đình chỉ công kích vào Viên Tráo, thân hình đang ra sức co rút thu nhỏ lại về hướng các pho tượng điêu khắc. Tuy nhiên, cho dù dùng sức kéo ra như thế nào thì vẫn thấy lực lượng linh hồn cuồn cuộn không ngừng thoát ly từ trong thân thể rồi vượt qua lổ hổng Viên Tráo bị tên kia hút vào Tâm Cung.

- Người nầy trái lại lựa chọn thời cơ rất tốt.

Tiêu Tố Ảnh bất giác cười một tiếng. Khi tên kia bắt đầu hút nuốt chửng thì lực lượng của Xà Long Thú Tôn đã bị tám miếng "Bích Loa Pháp Ấn" của nàng cắt giảm một mức lớn. Nếu mà tên kia ra tay vào lúc trước đây, chỉ sợ chẳng những không đạt được mục đích mà ngược lại sẽ bị Xà Long Thú Tôn thừa cơ chạy thoát đi ra ngoài.

Dù sao chênh lệch thực lực giữa bọn họ vẫn cách xa nhau quá mức.


Nam châm có thể hút được tấm sắt là không giả. Thế nhưng nếu mà nam châm quá nhỏ, mà tấm sắt lại quá lớn, thì tay cầm nam châm là không có khả năng hút phiến sắt tới.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!

Bỗng dưng, Xà Long Thú Tôn lại đình chỉ giãy dụa, chỉ là đồng thời mở ra cái miệng to như chậu máu rồi tuyệt vọng gào to một tiếng, khí tức màu hồng nhạt bắt đầu chậm chạp lan ra từ trong mắt bọn chúng, tốc độ nhanh chóng đạt đến cực điểm. Trong khoảnh khắc, chúng tựa như mạng nhện mà bao trùm cái đầu rồng cực đại.

- Cái gì?

Tiêu Tố Ảnh kinh ngạc đến trợn ngược đôi lông mày. Nàng chợt phát hiện hai cái đầu rồng phía dưới đang bắt đầu nhanh chóng bành trướng. Chỉ trong chớp mắt, chúng đã phồng to gấp hàng chục lần.

Ý nghĩ khẽ chuyển động, Tiêu Tố Ảnh lập tức hiểu ra. Nhưng nàng cũng chỉ mấp máy đôi môi son mà cũng là không có ngăn cản:

- Hiện tại mới nghĩ đến thiêu đốt linh hồn để thoát thân thì có phần quá muộn một chút. Mặc dù là có thể thành công, nhưng không mất hàng vạn năm tháng thì cũng đừng hòng làm cho thực lực của bản thân lại lần nữa khôi phục đến Đạo Cảnh!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận