Vũ Vương

Mộ Hàn nhắm mắt lại, trên mặt không hề có vẻ kích động, ngược lại đầy vẻ ngưng trong, bởi vì ba tên Quỷ tướng cùng Cơ Vân Yên cũng đã tiếp cận tới địa đạo rồi.

May mắn, sau khi lột xác ở Tử Hư Thần Cung thì thân thể đã được thoát thai hoán cốt, thủ đoạn giấu kín khí tức của Mộ Hàn cũng kinh người vô cùng, cho nên tung tích của hắn chưa hề bị phát giác.

Thời gian cứ chậm rãi trôi qua, lại thêm một trăm mét nữa đi qua.

Nhưng khi Mộ Hàn sắp vượt qua cầu thang để đi khỏi địa đạo thì lập tức ba thân ảnh khô lâu đã hiện ra trước mắt hắn, luồng hồng quang âm u trong mắt bọn chúng đồng thời chiếu đến. Mộ Hàn cũng không hề do dự, Động Thiên Huyền Hồn đài đã đập thẳng tới hướng bọn chúng.

Hô!

Âm thanh lăng lệ ác độc đột nhiên bạo phát, Động Huyền Thiên Hồn đài đạo vân bị kích phát, trong nháy mắt bỗng nhiên lớn lên vô số lần, trực tiếp thu hút vạn đạo hồng hà, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai mà bao phủ lấy ba tên Quỷ tướng kia, tựa như một ngọn núi khổng lồ sụp xuống, uy thế ngập trời,

- Động Huyền Thiên Hồn Đài?

- Có người!

- Động Huyền Thiên Hồn đài kia lại bị người thu rồi!


Ba tiếng kinh hô đồng thời vang lên, ba tên Quỷ tướng khiếp sợ, nhưng lửa giận càng dâng lên cao hơn, sáu đạo trảo khô gầy đánh thẳng tới Động Huyền Thiên Hồn đài chỉ lớn tới mười mét vuông, ở giữa ngón tay của bọn chúng phóng ra hắc yên cuồn cuộn, tựa như siêu phẩm đạo khí kinh đào hải lãng vậy.

- Mộ Hàn, lại là ngươi!

Ở cách đám Quỷ tướng mấy chục thước, Cơ Vân Yên đột nhiên giật mình sững sờ nhìn qua, rồi quát lên một tiếng chói tai, đôi mắt muốn nứt ra, khuôn mặt thanh lệ kia đầy vẻ lo lắng khôn cùng.

Vốn nàng muốn đi theo ba tên Quỷ tướng để xem rốt cuộc bọn hắn định làm cía gì, cho tới đây thì nàng hiểu ra rằng ba gia hỏa kia hẳn là muốn đi vào trong Chiến Hồn điện rồi.

Nàng mặc dù chưa hề tới đây những cũng biết được địa đạo này tồn tại, biết được ở trong nơi thâm sâu kia có được siêu phẩm đạo khí của Động Huyền thượng nhân, Động Huyền Thiên Hồn đài.

Khi Thiên Hồn thụ bị bản thân kéo lên, thẳng tới mười năm trước mới bị Tư Không Chiếu phát hiện, sau đó lại bị phong ấn lần nữa, nhưng sự tồn tại của Động Huyền Thiên Hồn đài đối với đám nhân vật lợi hại của Tứ đại thiên tông thì lại không phải là bí mật. Đáng tiếc là dù có là siêu cấp cường giả như vạn Lưu Cảnh cũng khó có thể hấp thu được toàn bộ linh hồn lực lượng trong Chiến Hồn điện, không làm được điểm ấy mà động thủ dùng Động Huyền Thiên Hồn đài thì chỉ có nước bị nó cắn trả lại mà thôi.

Bởi vì duyên cớ này mà Động Huyền Thiên Hồn đài mới tồn tại được tới bây giờ.

Cơ Vân Yên cũng muốn đi qua xem tình huống thế nào, lại không nghĩ tới còn chưa tiến vào thì đã thấy Mộ Hàn từ bên trong chạy ra, trên tay hắn còn cầm cả Động Huyền Thiên Hồn đài!

Thấy được một màn này, Cơ Vân Yên làm sao không hiểu được kẻ phá hoại chuyện tốt của mình chính là Mộ Hàn?

Trong lúc nhất thời, khuôn mặt của Cơ Vân Yên phủ lên một tầng sương, đầy vẻ tức giận,

Bàn tay trắng như ngọc khẽ phất, trường kiếm trong tay tựa như hồ điệp xuyên hoa bay múa, trăm ngàn đạo kiếm khí xạ tới, đang thành một mảnh võng kiếm dày đặc, đầy vẻ phô thiên cái địa mà lao tới chỗ Mộ Hàn, kình khí sắc bén không ngừng cắt ra những đạo khe hẹp dài nhỏ ở trên mặt tường.

Uỳnh!

Năng lượng kinh thiên động địa phóng ra, kình khí xoay tròn, đất cát xunh quanh cứ như thế mà bắn tứ tung lên không trung, ba tên Quỷ tướng bị ép lùi về phía sau, còn Động Huyền Thiên Hồn đài cũng theo đó mà bay lên cao. Trong nháy mắt đó, Mộ Hàn cảm thấy trong cơ thể huyết khí bản thân có chút cuồng đảo.

Đồng Huyền Thiên Hồn đài tuy là siêu phẩm đạo khí nhưng thực lực của Mộ Hàn với đám người kia có cách biệt quá lớn, cho dù ngạnh cứng thì cũng khó có thể chiếm được tiện nghi gì.


Chỉ là, Mộ Hàn cũng không có ý muốn chết ở cái chỗ này cũng mấy tên gia hỏa kia.

Ngay vừa khi Động Huyền Thiên Hồn đài bắn lên cao thì Mộ Hàn vận chuyển công pháp, khí tức lạnh lẽo từ trong thể nổi diễn sinh ra, liền bài trừ đi cái cảm giác bất an kia. Ngay lúc này thì công kích của Cơ Vân Yên cũng đã đánh tới rồi.

Vút!

Kiếm khí đầy trời, tựa như là châu chấu, Cơ Vân Yên vì nổi giận mà rat ay, cho nên có ý muốn đánh cho Mộ Hàn thành cái sàng thì mới thôi được.

Lúc trước, nàng muốn giết Mộ Hàn chỉ là vì Mộ Hàn dám ăn hiếp tiểu muội Vân Trúc của nàng. Còn giờ nàng muốn giết hắn cũng hoàn toàn là từ sự thống hận đối với đối phương, vốn là lục trọng Thiên Linh tinh từ Huyền Thai kia, có chin Thiên hồn quả, hai lần thứ đến tay mà lại bị Mộ Hàn đoạt đi, thực là khiến cho nàng khó chịu, hận không thể đem Mộ Hàn ra băm thành vạn mảnh mới yên lòng.

Xuy!

Thấy thế kiếm của Cơ Vân Yên khiến cho người ta sợ hãi, Mộ Hàn lại không chút hoang mang, lại phóng ra một đạo Linh Hoàng kiếm khí ra từ cánh tay. KIếm khí đột nhiên phóng ra tựa như một đạo hải lãng, khí tức mãnh liệt khiến cho cả Cơ Vân Yên cùng ba tên Quỷ tướng đều bị cuốn vào, uy thế còn mạnh hơn hẳn Cơ Vân Yên.

Ba tên Quỷ tướng kia lần đầu tiên thấy được Linh Hoàng kiếm khí cho nên khiếp sợ khôn thôi, khi kiếm khí tới gần thì chúng đã lui về sau tới mấy chục bước rồi.

- Lại là Linh Hoàng kiếm khí!

Cơ Vân Yên thẹn quá hóa giận mà quát lên, chỉ có thể trơ mắt nhìn võng kiếm của mình Linh Hoàng kiếm khí kia xé thành vô số mảnh, dù là Huyền Thai thất trọng thiên nhưng so với Kiếm Vương Linh Hoàng kiếm khí thì vẫn có chút không đáng bàn.

Vút!


Mộ Hàn ở ngay vào lúc Linh Hoàng kiếm khí phát động thì hướng về phía bắc Chiến Hồn điện mà lùi, để cho Cơ Vân Yên giải quyết hết được đạo Linh Hoàng kiếm khí kia thì Mộ Hàn đã cách xa nàng phải có trăm mét có dư rồi.

Cơ Vân Yên nghiến răng nghiến lợi, cũng không cần suy nghĩ liền đuổi theo ngay, ba tên quỷ tướng kia cũng đồng thời hành động, bốn đạo thân ảnh lại lao về phía trước nhanh như lưu tinh.

Nhưng khiến cho người khác có chút ngoài ý muốn đó là Mộ Hàn dường như đối với địa hình của Chiến Hồn điện này thực sự là rất quen thuộc, trái rẽ phải lách làm cho khoảng cách hai bên không có chuyện giảm bớt mà còn dần tăng thêm lên nữa.

Cái tên hỗn đản này chỉ trong hai ngày thời gian có thể từ Huyền Thai nhất trọng thiên đạt tới Huyền Thai tam trọng thiên, hơn nữa tốc độ cũng không hề kém hơn so với mình.

Cơ Vân Yên càng đuổi càng kinh hãi, trong đôi mắt đẹp, sát cơ càng ngày càng nồng đậm hơn hẳn.

Tu vi của Mộ Hàn tăng lên nhanh khiến cho nàng kiêng kị, nếu cứ để cho hắn giữ nguyên một tốc độ tu luyện như thế, thì chưa tới một năm đã có thể đạ tới Huyền Thai thất trọng thiên. Lúc đó thì hai người nếu gặp thì bị đuổi giết sẽ chỉ có thể đổi lại là nàng mà thôi.

- Tên Mộ Hàn này, phải chết!

Cơ Vân Yên nhìn về phía Mộ Hàn đang ở cách nàng trăm mét, trong một thạch điện sụp đổ, thì khẽ cắn răng hừ lên, dứt khoát phóng thẳng lên trời ,thân ảnh thẳng về phía trước mà lao đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận