Vũ Vương

Sau khi Mộ Hàn bài trừ hết tia hàn ý cuối cùng mà Luân Thứ Long đảm truyền vào trong người hắn, hắn liền đưa tay thu hết toàn bộ bốn cây này vào bên trong tâm cung của mình.

- Hiện tại ta đã là Huyền Thai tứ trọng thiên, chờ khi trở lại Vô Cực thành, bào chế với Thiên Hồn quả rồi sử dụng, không biết tu vi sẽ đạt đến mức nào?

Trong đàu hiện lên ý niệm như vậy, Mộ Hàn đầy vẻ mong chờ, bước chân khẽ động, đi ra ngoài u cốc. Hôm nay Mộ Hàn cũng không cần phải dùng tâm thần để dò xét dược thảo nữa rồi, chỉ một lát sau, hắn đã vận chuyển Linh Ẩn đồ lục cùng Thái Hư động thần quyêt,s thân ảnh triệt để dung nhập vào bên trong bóng cây rậm rạp.

Sáng sớm, Long đầu cốc, Ẩn Long điện.

Trong điện đường chỉ còn lại hơn ba mươi đệ tử Vô Cực thiên tông, Thần Tiêu Thiên Tông, Đạo Tiên lâu, Cửu Dương tông, Huyền Đô tông đệ tử đều nghỉ ngơi sau khi trở về, để rồi cùng rởi khỏi Hắc Long Tử Uyên.

- Hai khỏa Thanh Châu… lần này có thu hoạch không tệ.

Thấy hai khỏa thanh châu tỏa ra ánh sáng xanh lấp lánh trong tay, Tang Thiên Công tươi cười, tiếp theo là nhẹ nhàng thở dài:

- Cái tên Mộ Hàn kia đã lâu như vậy không quay lại, hẳn là chết trong miệng của hung thú rồi, đáng tiếc lầ này mấy trăm công huân môn phái sợ rằng không có rồi.

Chợt, Tang Thiên Công đưa mắt nhìn sang Nghiêm Duy bên cạnh:

- Nghiêm sư đệ, ngươi ngược lại còn đỡ, có thể trở về thông báo với Cung sư huynh được rồi.

Nghiêm Duy đưa mắt nhìn Tang Thiên Công cùng Sở Ngọc đang đờ đẫn ra đó, khẽ cười:

- Hai vị sư huynh hãy yên tâm, Cung sư huynh sẽ không khiến cho các người thiệt thòi đâu, sau khi về Vô Cực thành, Cung sư huynh sẽ tặng cho hai viên Phá Chướng Đan.

- Phá chướng đan?

Tang Thiên Công hô lên một tiếng kinh ngạc, miệng há rộng tới mức đủ để nhét mấy quả trứng gà vào, đến Sở Ngọc cũng trợn trừng hai mắt, vẻ mặt khó có thể tin.

Phá Chướng đan trong lời của Nghiêm Duy, tên thực không dễ nghe, nhưng đối với hai người Sở Ngọc cùng Tang Thiên Công thì như sấm động bên tai. Bởi đối với những cảnh giới bị dừng lại không thể đột phá được mà nói, thì Phá Chướng đan tựa như là thần dược tiên đan vậy, có thể giúp phá vỡ bích chướng vô hình trong cơ thể.

Chỉ có điều, loại đan dược này luyện chế khó khăn, mặc dù là ở Vô Cực Thiên Tông cũng ít đến thương cảm.

Trong đám đệ tử Thiên Cực của Vô Cực thiên tông, cũng chỉ có đám nhân vật kinh tài tuyệt diễm như là Tiêu Tố Ảnh với Cung Hạo là có thể đạt được một ít. Không nghĩ tới vì muốn giết chết Mộ Hàn mà Cung Hạo chịu bỏ ra hai viên Phá Chướng đan làm thù lao, hắn lại có thể xem trong Mộ Hàn đến như vậy sao?

Sự sợ hãi ngắn ngủi qua đi, Tang Thiên Công với Sở Ngọc đều vui mừng như điên, bọn hắn hiện đã dừng lại ở giai đoạn này quá lâu, nếu có một viên Phá Chướng đan, hấp thu toàn bộ dược lực thì chỉ nửa tháng thôi có thể tiến vào cảnh giới mới rồi.

- Thật sự là quá quý rồi… Chúng ta cũng không làm gì, sao có thể lấy thứ đáng quý như vậy từ Cung sư huynh…

Tang Thiên Công có chút xuýt xoa, kích động xoa tay, miệng nói không nhưng biểu hiện trên mặt của hắn đã bán đứng hắn thật rồi.

- Đây là hai vị sư huynh nên được….

Lời còn chưa dứt thì sắc mặt Nghiêm Duy đột nhiên cứng lại, ánh mắt nhìn về phía sau Tang Thiên Công, bộ dáng như thấy quỷ:

- Mộ… Mộ Hàn.

- Mộ Hàn?

Thần sắc Nghiêm Duy biến hóa, khiến cho Tang Thiên Công cùng Sở Ngọc có chút kinh ngạc liếc nhau.

- Hắn… hắn trở lại rồi!

Nghiêm Duy lẩm bẩm.

- Cái gì?

Tang Thiên Công cùng Sở Ngọc cơ hồ đồng thời nhìn lại, một đạo thân ảnh có chút quen thuộc lập tức hiện ra trong mắt, người nọ thình lình chính là cái tên Mộ Hàn đã mất tích vào tối hôm qua.

Từ bên ngoài đi vào, thân ảnh Mộ Hàn càng lúc càng rõ, Tang Thiên Công cùng Sở Ngọc đưa mắt nhìn nhau, khó coi vô cùng. Trong mắt bọn hắn Mộ Hàn càng tới gần thì Phá Chương đan có thể giúp bọn hắn phá tan bình cảnh càng ngày càng chạy ra xa hơn.

Mộ Hàn rõ ràng trở lại? Hắn vậy mà không chết!

- Ba vị sư huynh, các ngươi phải chăng là đang đợi ta?

Bất tri bất giác, Mộ Hàn đã như gió tiến vào từ Ẩn Long cửa điện, mỉm cười hỏi.

Ba người lúc này mới hồi phục tinh thần, hai gò má không nhịn được khẽ run lên. Tang Thiên Công khẽ nặn ra một nụ cười:

- Mộ Hàn sư đệ, ngươi quay về rồi, tối qua rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, sao ngươi lại biến mất… Ồ, ngươi đã đột phá lên Huyền Thai tứ trọng thiên?

Nói xong lời này, trong mắt Tang Thiên Công lập tức lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Nghe thấy lời này của hắn, Sở Ngọc và Nghiêm Duy không nhịn được tinh tế cảm ứng một phen khí tức chấn động xung quanh cơ thể Mộ Hàn, biểu hiện cũng trở nên đặc sắc vô cùng. Hôm trước còn cảm thấy Mộ Hàn rõ ràng cách đột phá một đoạn không nhỏ, nhưng mới chỉ qua nửa đêm, thế mà tu vi của hắn đã tới Huyền Thai tứ trọng thiên rồi, hẳn là khi hắn mất tích tối qua đã đạt được kỳ ngộ gì đó chăng?

Thấy Tang Thiên Công hỏi vậy, hắn cũng đầy vẻ ký quái nói:

- Ta cũng không biết hôm qua có chuyện gì xảy ra, trong lúc khai thác Thanh Châu độc hương mộc, ta đột nhiên mất đi tri giác, lúc tỉnh lại thì đã ở gần Long đầu cốc, hơn nữa tu vi tự động tiến vào Huyền Thai tứ trọng thiên.

- Hử?

Tang Thiên Công, Sở Ngọc và Nghiêm Duy liếc nhau, từ trong mắt đối phương đều thấy một điểm khả nghi. Một lát sau, Tang Thiên Công cười nói:

- Nếu như Mộ sư đệ cũng không rõ, vậy thì thôi, có thể an toàn quay vè là tốt rồi. Chúng ta tranh thủ vào trong điện đi, mọi người đêu rất quan tâm ngươi đây.

Lời vừa nói xong, ba người Tang Thiên Công quay người đi vào trong điện.

Đưa lưng về phía Mộ Hàn thì khuôn mặt tươi cười của Tang Thiên Công biến mất, đều tựa như Sở Ngọc và Nghiêm Duy, chau mày suy nghĩ, lo lắng không thôi.

Mộ Hàn lập tức cất bước vào theo, hắn biết giải thích của bản thân không thể nào khiến cho đám Tang Thiên Công tin được, chỉ là hắn cũng không cần bọn họ tin hay không.

Ánh mắt đảo qua Tang Thiên Công cùng Sở Ngọc, sau đó dừng trên người Nghiêm Duy, khóe môi Mộ Hàn khẽ nhếch lên cười lạnh, vì giải quyết mình ở trong Hắc Long Tử Uyên, mà cái tên Cung Hạo kia cũng đã hạ tiền vốn không nhỏ rồi, chưa gì đã phải bỏ ra hai viên Phá Chướng đan.

Ngay sau đó, Mộ Hàn liền đi theo Tang Thiên Công đám người tiến vào Ẩn Long điện.

Mộ Hàn cùng Tang Thiên Công nói chuyện ở cửa điện, đã sớm kinh động không ít Địa cực đệ tử của Vô Cực thiên tông, nhưng khi thân ảnh của hắn xuất hiện trong điện thì đám người lại râm ran lên một hồi. Từ sau khi hắn mất tích vào đêm qua, moi người đều cho rằng hằn đã hồn phi phách tán, lại không nghĩ rằng cái tên Mộ Hàn đã chết kia hiện giờ lại xuất hiện lù lù ra đo, hơn nữa tu vi lại tiến thêm một bước nữa, điều này khiến cho mọi người kinh ngạc không thôi.

Chẳng qua, bọn hắn cùng Mộ Hàn cũng không có bất kỳ giao tình, cho nên cũng không tìm kiếm đến hết.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui