Vũ Vương

- Đừng lo lắng, ngươi rất nhanh sẽ đi làm bạn cùng hắn.

Mộ Hàn mỉm cười, hắn vừa đi , Long Dực Thiên Ưng ở bên cạnh liền lao tới xé xác Sở Ngọc.

- Ta cũng không phải Sở ngọc. Mộ Hàn! Ngươi muốn giết ta không dễ dàng như vậy đâu.

Tang Thiên Công nghiêm nghị hét lớn, ngữ khí lộ ra một sự lo lắng khó tả.

Cùng hung thú chiến đấu trong một thời gian dài như vậy, tinh thần cùng chân nguyên của hắn đã tiêu hao rất nhiều. Khí tức trong người cũng không còn ổn định, giờ phút này trở nên rất hỗn loạn.

Sau khi hấp thu Huyền Thanh Linh Mộc, lực cảm ứng của Mộ Hàn rất kinh người, ngay lập tức hắn cảm giác được điểm ấy. Nét mặt càng trở nên vui vẻ nồng động. Đạo khí khô lâu và Động Huyền Thiên Hồn đài lập tức chui vào trong bầy thú, tận dụng Long Dực Thiên Ưng mà công kích.

- Mộ Hàn! Ngươi là tên hỗn đản! ngươi là kẻ nhu nhược, có bản lĩnh quang minh chính đại chiến với ta một trận.

- Mộ Hàn! Có thành quỷ ta cũng không bỏ qua cho ngươi...Ah!

Sau một lúc lâu, Tang Thiên Công khàn cả giọng gầm thét điều động chân nguyên còn sót lại ra sức đánh chết một đầu hung thú. Sau đó hắn không nhìn được nữa, bị đạo khí khô lâu kéo đứt cánh tay phải.

Tiếng kêu thảm thiết vẫn chưa hoàn toàn phát ra thì Động Huyền Thiên Hồn đại liền nối gót đánh tới, hung hăng va chạm lên thân thể Tang Thiên Công.

Tang Thiên Công giống như đạn pháo bay ngược ra sau, đụng trúng người một con Long Dực Thiên Ưng. Con hung thú này hừ lạnh một tiếng, mổ Tang Thiên Công một cái khiến cho hắn đi đời nhà ma.


- Tốt! Chờ ngươi thành quỷ tới tìm ta.

Thân ảnh Mộ Hàn như lưu quang lập tức xuất hiện bên người Tang Thiên Công, một cước đạp lên lồng ngực của hắn. Ánh mắt tràn đầy vẻ trêu tức, tiếp theo Mộ Hàn cúi người, dưới ánh mắt soi mói, phẫn nộ và sợ hãi của Tang Thiên Công dễ dàng lấy tâm cung của hắn ra.

Để lại thi thể Tang Thiên Công cho đám hung thú, Mộ Hàn thu hồi Động Huyền Thiên Hồn đại và đạo khí khô lâu vào trong tâm cung. Thân ảnh cũng dung nhập vào trong màn đêm.

...

Vô Cực Thiên Tông, Mệnh Hồn điện.

- Ba!

Một viên ngọc châu đột nhiên sáng lên rực rỡ bạo tạc, vỡ thành một đống bột mịn.

- Lại một viên Mệnh Hồn Châu bị nghiền nát. Đây là Tang Thiên Công?

Âm thanh nỉ non trong điện vang lên, một trung niên nam tử kinh ngạc nhìn ngọc bàn thật dài trước mặt. Mặt bàn chỉ để những ngọc châu trắng nuột chỉnh tề. Thỉnh thoảng hắn khẽ đếm, có vài chục khỏa, chỉ là ngoài cùng bên phải một hạt châu đã biến thành bụi phấn.

Đây cũng là Mệnh Hồn Châu. Loại châu này là Vô Cực Thiên Tông vì đệ tử Thiên Cực chuẩn bị.

Đối với Vô Cực Thiên Tông, mỗi một đệ tử Thiên Cực đều là tài phú cực lớn. Mỗi khi có đệ tử Địa Cực, tấn thăng Thiên Cực đều rút ra một tia lực lượng linh hồn tương dung vào ngọc châu. Làm như vậy để tông phái có thể tùy thời khắc đoán biết được phương vị cùng tính mạng của đệ tử Thiên Cực.

Đêm nay đã có hai khỏa Mệnh Hồn Châu bị nghiền nát. Điều này chúng tỏ có hai đệ tử Thiên Cực đã chết.

- Người đâu!

Nam tử trung niên đột nhiên trầm giọng quát. Một đạo bóng yên không tạo ra một tiếng động nào, tựa như u linh quỷ mị xuất hiện trong Mệnh Hồn Điện.

- Đi dò tra ghi chép xem Sở Ngọc và Tang Thiên Công đi đâu?

- Vâng!

Chỉ biến mất một lát, bóng đen lại xuất hiện, thanh âm trầm thaaos:

- Trưởng lão! Sở Ngọc cùng Tang Thiên Công hai ngày trước dẫn đội đi Hắc Long Tử Uyên lịch luyện.

- Ah?


Nam tử trung niên nhíu mày:

- Lập tức kêu Lý Diệp, Mạc Tây Chiếu, Lâm Tiên đi Hắc Long Tử Uyên tìm hiểu.

- Vâng!

...

Tia nắng ban mai buổi sớm, núi rừng yên tĩnh.

Mộ Hàn ngồi xếp bằng dưới một gốc cây, từng sợi ánh nắng mặt trời xuyên thấu qua lá cây rơi xuống người hắn.

Sau khi rời khỏi đám Long Dực Thiên Ưng, Mộ Hàn bay một mạch mấy trăm dặm, tới một địa phương yên tĩnh bắt đầu luyện hóa tâm cung của Sở Ngọc và Tang Thiên Công.

Bọn hắn chính là cường giả Mệnh Tuyền Cảnh a.

Đối với Mộ Hàn vẫn là Huyền Thai tứ trọng thiên mà nói, tâm cung của Tang Thiên Công và Sở Ngọc ẩn chứ lực lượng dị thường. Sau khi hoàn toàn luyện hóa tâm cung của Tang Thiên Công, tỏng cơ thể Mộ Hàn giống như có một đạo vòi rồng, chân nguyên tỏng cơ thể như nước thủy triều, bình chướng vô hình trong tâm cung gioongs như con thuyền nhỏ giữa con thủy triều, tùy thời đều bị đập vỡ.

Mộ Hàn không chần chờ, lại tiếp tục luyện hóa tâm cung của Nghiêm Duy.

Có Thiên Anh trong Tử Hư Thần Cung, tốc độ chuyển hóa nhanh đến cực điểm, như lưu thủy liên tục không ngừng khiến cho chân nguyên tỏng cơ thể Mộ Hàn mãnh liệt cuồn cuộn như sóng biển.

- Oanh!

Không bao lâu sau, một cảm giác quán thông sinh ra từ đáy lòng Mộ Hàn. Chân nguyên mạnh mẽ bắt đầu tùy ý khởi động, khí tức của Mộ Hàn điên cuồng tăng lên, như cuồng phong cuốn đi tất cả. Trong nháy mắt công phu đã đạt tới tình trạng phi thường khủng bố.

Huyền Thai ngũ trọng thiên.


Sau mấy phút đồng hồ, khí tức của Mộ Hàn mới thu liễm vào trong cơ thể.

Mộ Hàn thở dài, nét mặt thỏa mãn.

Khi phát hiện ba người Tang Thiên Công, Sở Ngọc và Nghiêm Duy, Mộ Hàn lúc đầu cũng chỉ muốn mượn nhờ Long Dực Thiên Ưng để vây khốn bọn hắn, nhưng kết quả cuối cùng lại vượt qua dự đoán của hắn.

Không ngờ, hắn có thể mượn nhờ đàn thú, hấp thu toàn bộ tâm cung của ba người kia. Giờ phút này mới chỉ dùng tâm cung của Tang Thiên Công và Nghiêm Duy thôi, tu vi của Mộ Hàn đã tăng lên Huyền Thai ngũ trọng thiên. Nếu tiếp tục luyện hóa tâm cung của Sở ngọc, thực lực nhất định còn tăng lên. Ngay sau lại phục dụng bốn khỏa Thiên Hồn quả, nói không chừng có thể một lần tăng lên Huyền Thai thất trọng thiên.

Bất quá, Mộ Hàn cũng không có trực tiếp trở về Vô Cực thành, hắn định dùng thêm mấy ngày đi đường vòng trở về.

Ở Vô Cực Thiên Tông, mỗi một đệ tử Thiên Cực đều có một khỏa Mệnh Hồn Châu. Sau khi tử vong, Mệnh Hồn Châu sẽ bị nghiền nát, vỡ vụn. Hôm nay, trưởng lão tông phái rất có thể đã biết Tang Thiên Công và Sở Ngọc bỏ mình. Có lẽ rất nhanh sẽ có người tiến về Hắc Long Tử Uyên dò xét tình huống, Nói không chừng có thể tra ra đến Long Dực Sâm Lâm.

Mộ Hàn cũng không lo lắng tông phái hoài nhgi bản thân. Chỉ là hắn dùng tu vi Huyền Thai cảnh, một mình thông qua Long Dực Sâm Lâm, rất dễ dàng bị người chú ý. Hơn nữa, bọn người Tang Thiên Công vừa vặn lúc này tử vong. Đến lúc đó tông môn sẽ gọi hắn đến tra hỏi. Nếu trả lời không tốt, tự nhiên sẽ bị nghi ngờ.

Đi đường vòng trở về tông môn, mặc dù có thể bị hỏi thăm nhưng Mộ Hàn cũng có thể đưa ra lý do hợp lý hơn.

Nghĩ thông suốt, Mộ Hàn nhanh chóng di chuyển. Về phần tâm cung của Sở Ngọc, Mộ Hàn cũng không luyện hóa mà lưu lại. Tâm cung của một tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh ẩn chứa lực lượng cực kỳ khổng lồ. Nếu gặp phải thời khắc tu luyện mấu chốt, có lẽ sẽ phát huy được hiệu quả kỳ diệu.

Một lát qua đi, thân ảnh Mộ Hàn biết mất trong rừng rậm.

Mộ Hàn mới rời khỏi Long Dực Sâm Lâm không đến một buổi, bốn đệ tử Thiên Cực của Vô Cực Thiên Tông đã đi qua Long Dực Sâm Lâm tiến vào Hắc Long Tử Uyên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận