Vũ Vương

Mấy ngày sau, ba mươi đệ tử Địa Cực Huyền Thai Cảnh đi lịch lãm rèn luyện đều trở về.

Rất nhanh, tin tức hai đệ tử Thiên Cực cùng một đệ tử Địa Cực ở trong Long Dực Sâm Lâm bỏ mình lưu truyền ra ngoài. Vô Cực Thành nổi lên sóng to gió lớn.

Với thực lực cường đại của Vô Cực Thiên Tông, sớm có thể thanh trừng Long Dực Thiên Ưng ở trong Long Dực Sâm Lâm không còn một mống.

Nhưng trưởng lão tông phái quyết định giữ chúng lại là để các đệ tử gia tăng ma luyện. Trước kia, đệ tử Địa Cực ở Long Dực Sâm Lâm bị thương, thậm chí tử vong cũng có phát sinh. Nhưng đệ tử Thiên Cực Mệnh Tuyền Cảnh lại là lần đầu tiên.

Mọi người khiếp sợ, cực kỳ hoài nghi.

Tang Thiên Công và Sở Ngọc là thủ lĩnh đội ngũ, đội viên đều ở Long Đầu Cốc lịch luyện, bọn hắn đột nhiên mang theo Nghiêm Duy vụng trộm trở về làm gì? Huống hồ, Tang Thiên Công và Sở Ngọc có thể trở thành thủ lĩnh dẫn đội đi lịch lãm rèn luyện ở Hắc Long Tử Uyên chứng tỏ hai người bọn họ phi thường quen thuộc Long Dực Sâm Lâm, có thể tùy thời tìm ra lộ tuyến an toàn. Tại sao lại bị Long Dực Thiên Ưng bao vây, cuối cùng hài cốt không còn.

Đáp án vấn đề này, có lẽ chỉ có ba người Tang Thiên Công mới biết được.

Bốn người Lý Diệp đi Long Dực Sâm Lâm tìm hiểu cũng không có thu hoach gì lớn. Bọn hắn chỉ đoán được ba người Tang Thiên Công chết ở một nơi không xa hang ổ Long Dực Thiên Ưng.

Lúc bốn người đến, chẳng những phát hiện rất nhiều vết máu mà còn có không ít thi thể Long Dực Thiên Ưng, cơ hồ tất cả đều bị phá thành mảnh nhỏ. Đây là một tập tính của Long Dực Thiên Ưng, sẽ không ăn đồng loại mà đem chôn.

Thông qua những dấu vết này, có thể thấy được tình huống chiến đấu lúc đó kịch liệt đến mức nào.

Đáng tiếc, cái này cũng chỉ có thể nói cho bọn họ biết là đám người Tang Thiên Công bị Long Dực Thiên Ưng giết chết.


- Phế vật! Tất cả đều là phế vật! Một Mệnh Tuyền ngũ trọng thiên, một Mệnh Tuyền tứ trọng thiên, một Huyền Thai thất trọng thiên, vậy mà để cho Long Dực Thiên Ưng sát hại.

Trong nội viện Phi Long phía bắc Vô Cực Thành, Cung Hạo ngồi xếp bằng, khuôn mặt anh tuấn vô cùng ngạc nhiên.

Mấy ngày hôm nay hắn tu luyện, cũng chỉ mới có được tin tức này mà thôi. Hắn biết được tin tức so với truyền lưu trong Vô Cực Thành càng thêm chi tiết.

Biết được việc này, cảm giác đầu tiên của hắn là không thể tưởng tượng nổi.

Bất quá sau khi kinh ngạc qua đi, hắn rất nhanh hiểu ra vấn đề. Sự tình không có đơn giản như biểu hiện bên ngoài. Người khác không biết được duyên cớ ba người Tang Thiên Công tách ra nhưng hắn lại biết được ba người đang truy tung Mộ Hàn.

- Tên Mộ Hàn kia đến giờ đều không xuất hiện, nhất định là cùng chết với bọn người Tang Thiên Công.

Ngay lập tức, khóe môi Cung Hạo nở ra một nụ cười vui vẻ.

Đối với sự sống chết của bọn người Tang Thiên Công, Cung Hạo cũng không thèm để ý. Hắn chỉ muốn biết sinh tử của Mộ Hàn. Theo như hắn phán đoán, Mộ Hàn rất có thể có được tâm cung thánh phẩm giống như Tiêu Tố Ảnh. Hiện tại Mộ Hàn không gây nguy hiểm cho hắn nhưng vài năm sau, nói không chừng sẽ trở thành một Tiêu Tố Ảnh khác.

Càng làm cho Cung Hạo thêm kiêng kị, Tiêu Tố Ảnh và Mộ Hàn vô cùng thân thiết.

- Mộ Hàn biết mất! Khá tốt, coi như đã giải quyết xong một việc. Trong hai năm tới ta có thể an tâm tu luyện.

Cung Hạo thở ra một ngụm trọc khí, ánh mắt trở nên nóng bỏng dị thường, miệng khẽ nói:

- Hai năm sau...

Nhưng những lời đằng sau không có nói ra, ánh mắt Cung Hạo nhìn về phía ngoài cửa, tiếng bước chân dồn dập truyền đến.

- Sư huynh! Sư huynh...

Ngoài cửa, một giọng nói trong trẻo, có chút vội vàng vang lên.

- Chuyện gì?

Cung Hạo nhịu mày, ngữ điệu trầm thấp.


- Sư huynh! Mộ Hàn....trở lại!

- Hả?

Hai gò má Cung Hạo co rút lại, thân thể đứng phắt lên, nhưng cơ thể hắn còn chưa đứng thẳng thì ngay lập tức ngồi xuống. Ánh mắt lóe lên lệ quang, giọng nói tức giận mãnh liệt:

- Rõ ràng...không chết?

Mộ hàn Đương nhiên không chết, tại thời điểm bọn người Hoắc Nham trở về, hắn cũng theo sau trở về Vô Cực Thành.

Vì lách qua Long Dực Sâm Lâm, thời gian đi đường của Mộ Hàn nhiều hơn vài ngày. Thế cho nên thời điểm trở về vẫn chậm hơn đội ngũ lịch lãm rèn luyện ở Long Đầu Cốc một chút.

Tiến vào trong thành, nghe được mọi người nghị luận về cái chết của bọn người Tang Thiên Công, Mộ Hàn cũng không để ý. Hắn trực tiếp trở về đình viện của mình.

- Cũng không biết bọn người Lăng Nghị có mang được dược vật về không?

Thời gian trở về Vô Cực Thành kéo dài thêm mấy ngày khiến cho Mộ Hàn không thể chờ đợi việc dùng Thiên Hồn quả. Bất quá Mộ Hàn còn chưa về đình viện thì đã bị bốn đạo thân ảnh chặn đường. Bốn người trong đó ba nam một nữ, khí tức trên người vô cùng cường đại.

- Tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh.

Trong lòng Mộ Hàn khẽ động, thực lực bốn người này đều không thua kém Tang Thiên Công và Sở Ngọc, có lẽ đều là đệ tử Thiên Cực của Vô Cưc Thiên Tông. Những tin tức vừa nghe được trên đường trở về, Mộ Hàn lập tức biết được bốn người này được phái đi Hắc Long Tử Uyên tra xét tình huống.

Nếu như Mộ Hàn không có nghe nhầm thì bốn người này là Lý Diệp, Mạc Tây Chiếu, Quý Viễn và Lâm Tiên. Đột nhiên Mộ Hàn cười nói:

- Mộ Hàn bái kiến bốn vị sư huynh sư tỷ!


Bốn người Lý Diệp cũng không làm khó dễ Mộ Hàn, chỉ vì bọn hắn vâng mệnh dò xét chuyện Tang Thiên Công và Sở Ngọc tử vong, mà Mộ Hàn cũng là đội viên của chi đội ngũ lịch lãm rèn luyện kia, biết được hắn hiện thân, lúc này mới chạy tới hỏi thăm một phen.

Sau khi nghe được Mộ Hàn là đi đường vòng trở về thành, cũng không thông qua Long Dực Sâm Lâm bọn hắn liền cáo từ rời đi.

Đối với việc bọn hắn có thể âm thầm điều tra hành tung của mình mấy ngày nay hay không, Mộ Hàn không chút lo lắng, lúc đi đường vòng, Mộ Hàn đã cố ý đi qua hai trấn nhỏ ở khu vực biên giới Bàn Long Sơn Mạch, hơn nữa dừng lại một thời gian ngắn, cái này liền dễ dàng trở thành bằng chứng cho hắn.

Trở lại đình viện, chỉ nghỉ ngơi một chút, Mộ Hàn liền đi bọn người Kỷ Vũ Lộ

Hiện giờ "Luân Thứ Long Đảm" đã tới tay, phải xem ba loại dược thảo khác chuẩn bị thế nào rồi. Khiến Mộ Hàn cao hứng chính là Lăng Nghị hôm trước đã nhận được "Xuyên Tâm Thanh Lan" gia tộc đưa tới, nhưng "Kim Ti Lộ" và "Đa La Diệp Thảo" bởi vì quá mức xa xôi nên giờ vẫn còn trên đường.

Dược thảo chưa tới, Mộ Hàn cũng chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.

Ba ngày, thoáng cái đã qua.

Vô Cực Thiên Tông dù sao cũng là siêu cấp đại tông, theo thời gian trôi qua, chấn động do Tang Thiên Công và Sở Ngọc mang đến cũng dần dần bị quên lãng. Mộ Hàn thì chân không bước ra khỏi nhà, một mực ngốc ở trong phòng của mình củng cố thực lực, rèn luyện công pháp. Mộ Hàn vừa vặn dùng khoảng thời gian này để triệt để làm quen một chút với lực lượng bạo tăng trong thời gian ngắn của mình.

- Sư huynh

Sáng sớm, vài tiếng kêu gọi đã khiến Mộ Hàn ngồi xếp bằng ở trong sân tỉnh lại, bốn người Kỷ Vân Lộ liền vọt tới, trên mặt đều treo dáng tươi cười vui vẻ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận