Vũ Vương

Cứ như vậy thì rất nhanh linh hồn hẳn phải cảm nhận được sự cực hạn là đúng rồi.

- Huyền Thanh linh mộc tuy nhận được bổ sung, nhưng chỉ là không tính là đủ lâu.

Hiểu được nguyên cớ trong đó, hắn nhịn không được nhíu mày, lâm vào trầm tư:

- Cần để cho khô lâu đạo khí diễn sinh ra linh tính trong thời gian ngắn thì cần phải nghĩ biện pháp khác.

Trong tâm niệm mình, Mộ Hàn liền bắt đầu dùng tốc độ suy nghĩ vô cùng nhanh.

Gần nửa giờ sau, ánh mắt của Mộ Hàn đột nhiên hiện lên một tia sáng hưng phấn.

Có thể xâm nhập, áp bách linh hồn lực lượng của nhân loại, tất nhiên cùng một loại lực lượng thì không phải chân nguyên cũng sẽ là thiên địa linh khí.

Trong đầu có một ý niệm lơ đãng xẹt qua, lại khiến cho Mộ Hàn đột nhiên nhớ tới loại áp lực mạnh mẽ bên trong Cực Chân các này.

Áp lực hẳn chính là đến từ một dạng lực lượng nào đó.

Nếu như có thể hấp thu cùng luyên hóa nó, tuyệt đối có thể tăng thêm bổ sung liên tục không ngừng cho sự tiêu hao linh hồn của bẩn, hơn nữa còn thể có tiếp tục diễn sinh ra pháp lực không thuộc tính, để cho khô lâu tiếp tục tu luyện nhanh hơn.

Cách nghĩ này vừa hiện ra cũng thực khó có thể áp chế xuống được.


Nếu như có đại lượng tâm cung để cho Mộ Hàn hấp thu và luyện hóa thì hắn tự nhiên không cần phải dùng tới loại phương pháp này, nhưng hiện giờ hắn không thể không thử một chút, để xem có thể hấp thu được loại lực lượng thần bí bên trong Cực Chân các này hay không. Những tu sĩ khác tuy không co năng lực đó, nhưng Mộ Hàn có Tử Hư thần cung, lại còn có Thái Hư động thần quyết thần diệu, hoàn toàn có thể đem linh hồn lực lượng kia mà luyện hóa cho bản thân mình dùng, nếu như không thử thì thực sự là quá đáng tiếc.

Huống hồ, cho dù có thất bại thì Mộ Hàn hắn cũng sẽ không có tổn thất gì, còn nếu thành công thì hắn coi như có được một bảo tàng dùng mãi không hết.

Chủ ý đã ra, Mộ Hàn cũng không chần chờ gì hết, lập tức trầm tĩnh tâm thần lại.

Chỉ một lát sau, hắn liền vận chuyển công pháp thật chậm rãi.

Chỉ là muốn hút đi loại lực ượng thầ bí này thì phải buông tha cho phòng ngự linh hồn. Không gian áp lực của tầng sausn ày cũng quá mức cường hãn, Mộ Hàn cũng không dám buông bỏ toàn bộ tâm thần ra, đối với linh hồn bảo hộ chỉ cần từng li từng tí mà mở ra thật chậm rãi.

Uỳnh!

Cơ hồ khi có một cái lỗ hổng xuất hiệnt hì một cỗ lực lượng bàng bạc dưới sự hấp dẫn của công pháp bắt đầu tựa như một con sóng lớn đánh thẳng vào bên trong.

Trong lúc nhất thời, Mộ Hàn tựa như gặp phải trọng kích khiến cho linh hồn trở nên đau đớn vô cùng.

Phốc!

Thân hình khẽ run rẩy, Mộ Hàn cũng không áp chết được, liền phun thẳng một ngụm máu tươi từ trong miệng ra ngoài.

Cho dù là sớm đoán trước được điều này, nhưng Mộ Hàn cũng không thể nào nghĩ tới được cỗ lực lượng thầnb í kia lại hung mãnh đến như thế. Hắn vội vàng bổ sung lại lỗ hổng, cắt đứt liên lạc kia. Ngay sau đó, Mộ Hàn vận động Thái Hư động thần quyết, tâm thần kích động, thử luyện hóa một bộ phận vừa mới tiến vào trong cơ thể mình xem sao.

Gần một phút đồng hồ về sau, hắn mới mở mắt ra.

- Lực lượng bên trong Cực Chân các này thực sự có thể hấp thu được!

Trên khuôn mặt Mộ Hàn đầy vẻ mừng rỡ như điên, cỗ lực lượng vừa mới tiến vào trong cơ thể của hắn kia đã toàn bộ bị luyện hóa, linh hồn cũng có được bổ sung thật lớn. Duy chỉ có một điểm tiếc nuối, đó chính là lực lượng của Cực Chân các này vô cùng cường đại, với tu vi của hắn hiện giờ không thể nào chịu được cái loại trùng kích mãnh liệt như thế.

Chằng qua cũng không sao, nếu không thể tu luyện ở tầng thứ sáu thì có thể đi xuống mấy tầng dưới để tu luyện.

Vút!

Ý niệm vừa động, Mộ Hàn cũng không áp chế được sự xúc động trong lòng, đột nhiên phóng người tới, bắt đầu đi xuống, để lại trên bồ đoàn kia một vệt máu tươi đỏ sẫm.

Hiện giờ đang là buổi sáng, là thời gian mà tu sĩ tiến vào Cực Chân các khá đông.

Khi Mộ Hàn tiến vào tầng một thì chỗ đó đã bị mọi người chiếm cứ hết, tầm mắt đảo qua chỉ thấy rậm rạp toàn thân ảnh. Kỳ thực không cần bồ đoàn cũng có thể tu luyện, chỉ là mỗi tầng Cực Chân các chỉ có thể hạn chế số người, bởi lượng người tu luyện quá nhiều thì lượng linh khí cung ứng sẽ bị thiếu đi một chút.


Bởi vậy Vô Cực Thiên tông có từng có quy định, đám tu sĩ trong Cực Chân các mỗi tầng không được vượt quá lượng bồ đoàn tu luyện.

Lúc này, Mộ Hàn cũng không thể nào không khống chế tâm tình của mình, chỉ có thể lẳng lặng mà chờ đợi, ánh mắt lần lượt đảo qua không gian bên trong. Cùng Mộ Hàn chờ đợi ở đây cũng không ít đệ tử, từng con mắt đảo qua mọi nơi đề phòng động tĩnh có thể xảy ra.

Không gian áp lực của Cực Chân các tầng một đối với Mộ Hàn mà nói thì đúng là không đáng nói tới.

Nhưng đối với đám Vũ Hóa cảnh tu sĩ kia mà nói, thì vẫn có chút mạnh, ở trong này tu luyện, khó có thể kéo dài được lâu.

Chưa tới hai phút, đã có một thiếu niên ở khu vực gần trụ lớn đứng lên.

Ở cửa Cực Chân các, cái đám Hoàng cực đệ tử vừa thấy được tình huống nơi này, lập tức khi thiếu niên kia đứng lên, liền có hơn mười đạo thân ảnh cùng lao thẳng về phía đó. Bọn họ tựa như một lũ sói đói phát hiện được một miếng thịt tươi, đồng loạt cùng lao thẳng về phía bồ đoàn kia.

Nhưng khi bọn họ chỉ còn cách cái bồ đoàn kia vài mét thì một thì một đạo hắc ảnh bỗng lao ra, không hề báo trước gì mà chui qua đám người.

Dưới ánh mắt của mười người kia, người nọ đã tựa như thiểm điện ngồi lên bồ đoàn.

Thấy đám người nhìn về phía mình, người kia đã ngồi trên bồ đoàn, cười tủm tỉm nói:

- Chư vị, thực có lỗi, chỗ này, ta ngồi rồi!

Vừa nói xong, người nọ liền thu lại nụ cười, bắt đầu nhắm hai mắt, vẻ mặt trầm ngưng.

Đám Hoàng cực thấy thế thì cũng chỉ có thể dừng chân lại không đi tới nữa.

- Thật là mẹ…

Một tên thiếu niên có chút tuấn tú cảm thấy xui xẻo, phiền muộn chửi tục, nhưng lời đằng sau còn chưa thoát khỏi miệng thì hắn đã ngạc nhiên khẽ kêu lên:


- Đây không phải là Mộ Hàn… sư huynh sao?

- Mộ Hàn?

Nghe thấy cái tên đó, mấy người vội vàng nhìn cho kỹ lại.

- Thực sự là Mộ Hàn, á, Mộ Hàn sư huynh.

- Hắn không phải đã sớm đột phá tới Huyền Thai lục trọng thiên rồi sao? Làm sao còn chui xuống tầng một này tu luyện cơ chư?

- Hắn đã tới được tầng sáu Cực Chân các rồi, sao còn chạy tới đây tranh đoạt với chúng ta làm gì?

- …….

Đám người đưa mắt nhìn nhau, trên mặt đều là vẻ không thể tin được.

Dưới năng lực có thể đi vào tầng sáu để hấp thụ được linh khí gấp mười hai lần tu luyện, hay là quay về tầng một hưởng lượng linh khí gấp hai đáng thương đây?

Chỉ cần là kẻ hơi có đầu óc một chút thì hẳn sẽ chọn cái trước.

Chỉ là Mộ Hàn lại có thể chọn lựa chui xuống tầng một, làm cho mọi người thực sự cảm thấy não họ không đủ dùng, không thể nào hiểu được dụng ý mà Mộ Hàn chui xuống tầng một này làm gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận