Vũ Vương

Nghe ngữ khí Cung Hạo khác thường, trong lòng Củng Dũng đột nhiên đốn ngộ ra điều gì đó:

- Kỳ thực thời gian cung không còn sớm, ta lại không quấy rầy sư huynh tu luyện nữa, chúc sư huynh sớm ngày dột phá Vạn Lưu cảnh, ở trong Thiên Tông võ hội đại phóng quang mang.

Nói xong, Củng Dũng liền cáo từ rời đi.

Khẽ cười mỉm một cái tiễn Củng Dũng đi, sắc mặt Cung Hạo liền âm thầm:

- Kẻ thứ ba đi lên Cực Chân các tầng bảy sao? Có lẽ trong lòng đám tông chủ, trưởng lão kia, tông chủ sẽ lại có thể thêm một kẻ đề cử… Thực là buồn cười, đến Mệnh Tuyền cảnh còn chưa tới, dám tranh cùng ta với Tiêu sư muội sao? Củng Dũng nói đúng, ta phải sớm ngày đột phá, chứ không thể tốn thời gian trên người mấy thứ tôm tép kia mới được.

Tầng sáu Cực Chân các.

Mộ Hàn vẫn như cũ bắt đầu tiến lên.

Bậc hai chín, ba mươi…

Luyện hóa loại lực lượng khổng lồ thần bí này, linh hồn Mộ Hàn cũng không ngừng tăng lên, đoàn ánh sáng bên ngoài linh tinh kia cũng bắt đầu dần lớn mạnh hơn.

Khi Mộ Hàn tới được bậc ba mươi mốt thì tia sáng kia đã bao trùm gần nửa khỏa linh tính rồi.

Khi hắn ngồi xuống bậc thang cuối cùng kai, thì linh tinh đã có bảy thành bị che phủ. Ánh sáng trắng lập lờ, ẩn dấu bên trong là khí tức linh động cùng với sinh cơ mạnh mẽ… Mộ Hàn cũng hiểu bây giờ là lúc quan trọng, cho nên không thể nào phân thần được.

Đám đệ tử tầng sáu cứ đến rồi lại đi, đi rồi đến, mà Mộ Hàn ngồi ở trên bậc thang kia thì lại không hề động đậy dù chỉ một chút thôi.

Tử Hư thần cung bên trong, có một khỏa linh tinh bên trong đầu lâu kia, tựa như một vì sao trên bầu trời đêm. Quang đoàn óng ansnh kia rất nhanh lan tràn ,khiến cho chín thành linh tinh đã được bao vào bên trong, cuối cùng chỉ còn một khu vực nhỏ nhất nhưng vẫn chưa bị tia sáng bao trùm lấy.

Thời gian tựa như nước chảy, một ngày, hai ngày, ba ngày…

Mười ngày... Mười lăm ngày...

Hai mươi lăm ngày!

- Thảm! Thảm...

Tầng tám Cực Chân Các, lão giả phiền muộn ngồi trên bồ đoán, miệng lẩm bẩm nói.

Tráng hán thấy thế, không khỏi cười nói.

- Lão đầu tử, vận khí của ngươi xem ra hết rồi. Hai khỏa Tạo Hóa Thần Đan của ngươi có lẽ sẽ mất.

- Tiểu gia hỏa kia sao có thể như vậy?

Lão giả trừng mắt nói:

- Từ bậc thang hai mươi trở xuống mất một tháng, từ bậc thứ hai mươi đến ba mươi mốt mất năm ngày. Còn bậc thang cuối cùng, đã qua hai mươi lăm ngày mà hắn vẫn chưa đi lên. Thật sự là quá phận, đây không phải là thành tâm gây khó dễ cho lão nhân ta sao.

Thấy lão nhân thở phì phì tức giận, nữ tử trung niên mỉm cười:

- Cũng nên đến phiên chúng ta thắng một hồi. Lão đầu tử, lần này ngươi cam chịu số phận đi.

- Thời hạn hai tháng còn chưa tới!

Lão giả đặt mông ngồi trên bồ đoàn, rầm rì nói:

- Hôm ngay là ngày cuối cùng. Đợi qua ngày hôm nay rồi nhận mệnh cũng không muộn.

- Tốt! Chúng ta chờ Tạo Hóa Thần Đan của ngươi.

Cực Chân Các tầng sáu.

Mộ Hàn đứng ở trên cầu thang như mộc tượng điêu hắc gỗ, vẫn không nhúc, nhích.

Trong tâm cung đầu liên liên tục xuất ra bạch quang. Ở trung tâm bạch quang óng ánh, linh tinh mặc dù còn dừng lại ở Huyền Thai Cảnh thất trọng, có thể nó tích cóp từng li từng tý lực lượng một chờ đến thời điểm cực đại. Chỉ có điều bên ngoài linh tinh vẫn có một lỗ hổng rất nhỏ khiến cho nó chưa bao giờ bị bạch quang bao trùm.

Mộ Hàn cũng không nóng nảy, hắn hiểu được, chỉ cần linh tinh tiếp tục gia twang lực lượng ẩn chứa. Loại tích lũy này nhất định sẽ dẫn phát biến chất.

Cho nên, Mộ Hàn thủy chung tĩnh tâm tu luyện, không biết đến thời gian.

- Ông!

Cũng không biết bao lâu sau, đầu lâu kia đột nhiên vang lên một tiếng động nhỏ.

Thanh âm tuy nhỏ nhưng đủ để khiến cho Mộ Hàn tỉnh lại. Lực chú ý của hắn lập tức chuyển dời, ngay sau đó là tiếng vù vù vang lên, đúng là khỏa linh tinh kia đang rung động lắc lư.

- Rốt cuộc cũng tới sao?

Trong đầu Mộ Hàn, ý niệm khẽ động, nội tâm nhất thời hưng phấn.

Linh tinh rung động lắc lư, cũng không phải là người gốc do tâm thần hắn dẫn đạo mà đã bị đoàn bạch quang kia chấn động gây ảnh hưởng. Thời gian trôi qua, đoàn bạch quang kia chấn động càng ngày càng kịch liệt, ánh sáng rạng rỡ lập lòe, làm cho người nhìn cảm thấy khó hiểu.

Cơ hồ đồng thời, linh tinh rung động lắc lư càng thêm mãnh liệt.

- Ông! Ông!

Những thanh âm vui mừng vang lên liên tiếp, từ từ dày đặc.

- Oanh!

Cũng không biết qua bao nhiêu lâu, đầu lâu đột nhiên nổ đùng, một mảnh sáng chói bạo tán ra xung quanh. Tầng ngoài linh tinh, lỗ hổng nhỏ kia đã bị lập đầy. Ngay sau đó, một mảnh bạch quang như thực chất phi tốc lan tràn, uyển chuyển như thủy như mây, trong khoảnh khắc bao trùm cả thân thể khô lâu.

Chỉ một thoáng, trên người khô lâu, mỗi một khối cốt cách đều tràn ngập linh khi, phảng phất nó không còn là đạo khí nữa mà là mọt sinh vật sống.

- Không phải phảng phất, mà thực sự có sinh mạng.

Trong lòng Mộ Hàn kinh hỉ dị thương. Hắn cố gắng tu luyện dài như vậy, đạo khí khô lâu rốt cuộc xuất hiện biến hóa. Thời điểm này, hắn có thể cảm nhận rõ ràng được loại sinh mệnh khí tức nồng đậm trong cơ thể khô lâu.

Nương tựa theo loại quan hệ chặt chẽ tâm linh, Mộ Hàn thậm chí còn có thể cảm giác được ý niệm khô lâu truyền tới giống như hài đồng ỷ lại vào cha mẹ. Giờ phút này, mặc dù linh tinh khô lâu không có dung hợp với tâm thần Mộ Hàn, hắn cũng tin tưởng khô lâu tuyệt đối không vi phạm mệnh lệnh của chính mình.

Nghĩ như vậy, Mộ Hàn không hề tiến hành dẫn đạo tâm thần với khô lâu, chỉ như ngoài ngoài cuộc quan sát.

Một lát sau, bạch quang trên thân thể khô lâu chẳng những không có thu liễm, ngược lại càng phát sáng chói. Từ đầu lâu của khô lâu, một đoàn tia sáng trắng đột nhiên diễn sinh ra tiểu hồng quang tựa như tơ máu. Lúc đầu chỉ có một tia thật nhỏ, theo thời gian trôi qua, tơ máu xuất hiện càng ngày càng nhiều. Ước chừng một phút đồng hồ sau, giống như mạng nhện bao trùm toàn bộ.

- Nó đang lột xác!

Quan sát đến bây giờ, trong phút chốc tim Mộ Hàn đập mạnh một cái. Linh tinh trong khô lâu ẩn chứa lực lượng đã sớm đạt thời trạng thái Huyền Thai Cảnh thất trọng thiên đỉnh phong. Mà điều này cũng khiến cho khô lâu từ Quỷ Tướng Huyền Thai Cảnh tiến hóa thành Quỷ Vương Mệnh Tuyền Cảnh.

Nghĩ như vậy, trong lòng Mộ Hàn cuồng hỉ, càng chú ý đến quá trình biến hóa của khô lâu.

- Ông!

Bỗng dưng, sau khi yên lặng hồi lâu, âm thanh kích động do khô lâu phát ra vang lên lần nữa. Khỏa linh tinh kia lại bắt đầu rung động lắc lư kịch liệt. Lần này không cần tâm thần Mộ Hàn dẫn đạo, khô lâu tự mình vận chuyển Thái Hư Động Thần Quyết, đưa dại lượng linh khí dẫn vào trong tâm cung của Mộ Hàn.

Hấp thu linh khí càng nhiều, linh tinh rung động lắc lư càng ngày càng kịch liệt. Một cỗ lực lượng bàng bạc, rung động chập trùng. Trong nháy mắt liền lan tràn đến mọi bộ phận trên thân thể khô lâu. Cơ hồ đồng thời những tơ máu chằng chịt bên ngoài cũng rất nhanh lớn mạnh.

Không đến nửa giờ, những tơ máu kia liền nối thành một mảnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui