Vũ Vương

- Mộ Hàn, lão phu dùng linh hồn thi triển Xích Ô hóa thần thần thông, để xem thiên anh của ngươi còn có thể ngăn cản được không.

Phong Lưu Vân điên cuồng gào thét.

Ở trong Vô Cực thiên tông thì công pháp thâm sâu nhất chính là bất lập văn tự, không nhập võ bia bí cảnh, mà từ trươc tới giờ đều là truyền miệng, Vô Cực ngọc điển chính là như thế, mà Xích Ô hóa thần này cũng vậy. Đây chính là thần thông mạnh mẽ nhất của Phong Lưu Vân thi triển ra thì cần phải hao phí gần ba thành linh hồn lực lượng.

Nếu không phải là thấy thiên anh hai ngày nay còn chưa đạt tới cực hạn thì Phong Lưu Vân cũng không dùng cái thủ đoạng giết địch ba ngàn tự hại tám trăm này đâu.

- Quên nói cho ngươi biết hiện giờ ta đang dùng là Vũ Hóa chân kinh..

Mộ Hàn cười cười rối trả lời, nếu như Phong Lưu Vân sớm thi triển ra Xích Ô hóa thần này thì hắn phải dùng biết bao nhiều công sức mới có thể hóa giải được, chỉ là giờ thiên anh của hắn đã hấp thụ đủ lực lượng, chuẩn bị vào giai đoạn thuế biến rồi.

Phong Lưu Vân lúc này càng bộc phát ra lực lượng cường đại, chính là chất xúc tác cho thiên anh.

Mộ hàn căn bản là không cần chống cự, chỉ cần dùng Vũ hóa chân kinh tiến hành dẫn đạo là được rồi.

Uỳnh!

Huyền thai rung mạnh, thiên anh lại bành trướng thêm nhưng biên độ lần này tiến tới trạng thái mà lúc trước chưa hề đạt được, trong khoảnh khắc liền chiếm gàn bốn thành không gian bên trong Tử Hư thần cung, hiện giờ bên trên hư không, nó đã biến thành một cự nhân to lớn chứ không còn là một tiểu nhân nhỏ bé nữa rồi.

- Vũ hóa chân kinh?

Phong Lưu Vân chấn động không thôi:

- Đây là trấn phái công pháp của Vũ Long thiên tông, ngươi làm sao biết được Vũ Hóa chân kinh… Sao có thể đưuọc? Vũ Hóa chân kinh ở trong Vũ Long thiên tông cũng chỉ có một số kẻ mới có tư cách tu luyện, chẳng lẽ ngươi là gian tế từ Vũ Long thiên tông tiến vào Vô Cực thiên tông?

Cuối cùng, khi Phong Lưu Vân hiểu ra thiên anh kết hợp với cái thứ gọi là Vũ Hóa chân kinh quỷ dị kia lại có thể khiến cho bản thân mình nguy hiể, cho nên ngữ điệu trở nên sắc bén vô cùng.

- Gian tế?

Mộ Hàn khẽ kêu lên, rồi cũng không thèm đáp lại, sau khi Phong Lưu Vân nói xong thì thiên anh đã chiếm cứ được bảy phần không gian bên trong của Tử hư thần cung, cuối cùng đạt tới cực hạn, bắt đầu co lại dần dần.

Thiên anh mỗi lần co rút lại thì thân thể lại cứng cáp hơn, mà nhiệ tkhí trong cơ thể cũng tiêu giảm một phần.

Chỉ vài giây ngắn ngủ, thiên anh đã co lại non nửa, nhiệt khí đã triệt để biến mất, mà toàn bộ bộ vị cứng lại cũng bắt đầu bình thường lại. linh hồn của Phong Lưu Vân cùng với hai cỗ đạo thể lần lượt tiến vào trong một hầm băng, tựa như là tử địa vậy, bắt đầu ngưng trệ ở bên trong.

- Sao có thể như vậy, sao có thể như vậy?

Phong Lưu Vân cuối cùng không áp chế được bản thân mà hoảng sợ kêu lớn, ở bên phần bụng của thiên anh, thì đám dung nham còn thừa bắt đầu bốc lên, tựa nhiệt ý khủng bố vô cùng, Nhưng cho dù dung nham có mạnh mẽ cỡ nào thì cũng không thể nào ngăn cản việc bị đông cứng lịa.

Bất tri bất giác, thân thể của thiên anh cũng chỉ còn chiếm lấy ba phần không gian bên trong Tử Hư thần cung mà thôi.

Phong Lưu Vân gầm rú kinh hoàng, còn Mộ Hàn vẫn mặc kệ hắn, tâm thần vẫn luôn chìm vào trong cơ thể thiên anh, tinh tế cảm nhận biến hóa bên trong đó.

- Lão phu không cam lòng a… Vũ Hóa chân kinh… Vũ Hóa…

Tiếng kêu gào tràn đầy phẫn uất và tuyệt vọng đột nhiên ngừng lại, thiên anh cũng ngưng việc co rút lại, thân thể to lớn giờ cung chỉ còn chiếm hai phần không gian, mà trên bụng thiên anh thì linh hồn của Phong Lưu Vân với đạo thể đã hòa thành dung nham kia liền triệt để bị đóng băng lại, cuối cùng không thể nào làm gì được nữa.

Trong Tử Hư Thần cung, thiên anh giống như bị băng phong, vẫn không nhúc nhích.

Bên ngoài động quật nơi cung điện,Mộ Hàn tựa nhưu một bức tượng, không hề động tĩnh gì, mà bên cạnh hwans thì thân thể khô quắt của Phong Lưu Vân đang ngồi đó.

Bịch… bịch!

Tầng tám Cực Chân các vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng.

Thư Tình cùng với Bộc Dương Duy cơ hồ là cùng nhìn về phía Yến Minh đang đi lên, mỉm cười hỏi:

- Lão đầu tử, sao rồi? Tiểu gia hỏa kia hôm nay làm gì mà đã ở bên ngoài Vô Cực thiên cung chờ rồi?

Cho dù là ở Vô Cực thiên tông cũng khó thể xuất hiện được một đệ tử bằng được với Tiêu Tố Ảnh và Cung Hạo, thậm chí là có thể siêu việt hai người bọn họ.

Thiên tài như thế thì tông phái đều phải đối đãi tựa như bảo bối vậy.

Ba người bọn họ là trưởng lão trong tông, cho nên vẫn luôn chú ý từng động tĩnh của Mộ Hàn. Thấy mười ngày cũng đã qua, Yến Minh liền tiến vào Cực Chân giới vực để tìm hiểu xem sao.

- Không có.

Yến Minh bất đắc dĩ lắc đầu:

- Ta đã hỏi qua Kim Chân tử sư bá trấn thủ Vô Cực thiên cung, hắn nói Mộ Hàn tiến vào Cực Chân vực giới thì hướng về Linh Trì ngọc bích mà đi, cuối cùng tiến vào trong hư không có thủy thuộc tình chân linh chi lực, sau khi vào ngọc bích thì bị Phong Lưu Vân sư thúc gọi đi, hiện giờ còn chưa có ra. Theo sư đoán của Kim Chân tử sư bá thì tiểu gia hỏa kia có thể đi theo Mặc Tâm thần thủy.

- Mặc Tâm thần thủy?

Bộc Dương Duy nhíu đôi mày rậm, hồ nghi nói:

- Phong Lưu Vân sư thúc cùng với Mặc Tâm thần thủy kia dây dưa mấy trăm năm rồi, hiện giờ vẫn còn chưa thu phục được, lại càng khiến cho bệnh tình càng nặng thêm chỉ sợ đại nạn buông xuống, hắn gọi Mộ Hàn đến để hấp thu Mặc Tâm thần thủy sao?

- Còn nữa, sao mà hắn biết được Mộ Hàn chứ?

Đối với đám đệ tử Vô Cực thiên tông mà nói thì Cực Chân vực giới vô cùng thần bí, thậm chí còn có nhiều kẻ đến Cực Chân giới vực còn chưa bao giờ nghe nói đến. Có thể trở thành Vạn Lưu cảnh cường giả thì Cực Chân giới vực cũng không phải là bí mật gì cả, cho nên cũng khá là lý giải tình huống với Phong Lưu Vân này.

- Ta hiểu rồi.

Lúc này Thư Tình đột nhiên kêu lên một tiếng, thấy Yến Minh cùng Bộc Dương Duy cùng nhìn tới thì cười nói:

- Cái tên gia hỏa Mộ Hàn này hẳn là khiến cho Xích Huyền đan lô của Mai Tâm Hạc sư dệ trở thành siêu phẩm đạo khí, mà vài ngày trước hắn muốn đi vào Cực Chân giới vực thì ta đã nghi rằng hắn có thể đã phá giải được bí mật bên trong Xích Huyền đan lô mà Phong sư thúc năm đó lưu lại. Bây giờ nghe ngươi nói vậy, xem ra là thật rồi.

- Đúng thế!

Con mắt của Yến Minh cũng sáng lên:

- Tiểu gia hỏa kia ở trên phương diện luyện khí có tạo nghệ cực cao, có thể tăng lên phẩm cấp của Xích Huyền đan lô mà Phong sư thúc luyện chế, thì phá giải bí ẩn của nó cũng là chuyện nhỏ. Trách không được Phong sư thúc có thể biết tới được Mộ Hàn.

Bộc Dương Duy cũng gật đầu nói:

- Phong sư thúc giam cầm Mặc Tâm thần thủy mấy trăm năm nay, cho dù đã bị nó hại như bản thân nó cũng không thể nào tốt hơn được. Đại nạn của Phong sư thúc buông xuống, mà không muốn nhìn mấy trăm năm vất vả của mình bị uổng phí cho nên mới gọi Mộ Hàn tới để giúp hắn hấp thu Mặc Tâm thần thủy này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui