Vũ Vương

Trong lúc đang suy nghĩ cân nhắc, chợt nghe kia Cung trưởng lão cười lạnh nói:

- Nói chuyện rất giật gân? Lão phu chỉ là nói sự thật mà thôi. Nếu các vị trưởng lão đều ở đây, không bằng nghe một chút ý kiến của mọi người ?

- Cung sư huynh nói cũng đúng.

- Lão phu cũng đồng ý với lời Cung trưởng lão nói, chuyện này nhất định phải thận trọng!

- Sang năm 'Thiên Quan khảo hạch' có Tố Ảnh và Cung Hạo hai người là đủ rồi.

. . .

Khi Cung trưởng lão vừa nói dứt tiếng. Những Thái Thượng trưởng lão đến từ Cực Chân Giới Vực này đúng là lần lượt phụ họa. Cùng lão ta có ý kiến phản đối đúng là đạt tám người, còn sót lại một người nam nhân trung niên khuôn mặt trắng nõn như nữ nhân vẫn còn không hề lên tiếng, chỉ là lẳng lặng đứng ở bên cạnh Lâm Mục Ca.

Lão gia hỏa này ở trong Thái Thượng trưởng lão lại có lực ảnh hưởng cường đại như thế?

Mộ Hàn rất quái lạ, những người này vừa mở miệng. Số người bên phía Uông Tiễn lập tức liền đạt tới hàng chục, mà bên phía Tiêu Dịch Tiên nếu cộng thêm Lâm Mục Ca và nam nhân trung niên kia cũng mới có chín người.


Nếu như dựa theo nguyên tắc số ít phục tòng đa số thì đề nghị của Tiêu Dịch Tiên sẽ bị phủ quyết.

Cái này đối với uy tín của lão quả là đả kích thật lớn. Điểm này, từ sắc mặt khó coi của đám người Mai Tâm Hạc và Yến Minh kia là có thể nhìn ra được.

- Rất tốt, số đồng ý chín người, số phản đối mười người, ta xem việc này như vậy là thôi đi.

Cung trưởng lão phảng phất coi đám người Tiêu Dịch Tiên như không có gì. Lão vung tay lên liền quả quyết hạ kết luận, lập tức ánh mắt lại chuyển sang hướng Mộ Hàn, híp mắt tinh tế đánh giá một đôi lần rồi mới cười nói

- Tiểu tử kia, đây xem như lão phu lần thứ hai nhìn thấy ngươi. Mới vừa rồi lão phu phản đối ngươi tham gia 'Thiên Quan khảo hạch" cũng là vì để tốt cho ngươi. So sánh với tiểu Hạo, Tố Ảnh, tu vi của ngươi quá yếu, coi như tham gia cũng là lãng phí thời gian, hy vọng ngươi không nên oán giận lão phu.

Có hơi dừng lại, không chờ Mộ Hàn mở miệng, Cung trưởng lão lại giống như nhớ ra cái gì, cười híp mắt nói

- Đúng rồi, nghe Uông Tiễn nói, ngươi tại Vô Cực thiên cung lại được chính là 'Thái Tiêu Thần Tinh' ?

- Đúng vậy.

Đồng dạng là không đợi Mộ Hàn mở miệng, Uông Tiễn ở bên cạnh liền gật đầu mà nói trước.

- Sư phụ, Tông chủ và Lệ trưởng lão đều chứng thật, đây chính là 'Thái Tiêu Thần Tinh" có 'Thái Tiêu Thần Lực' ẩn chứa bên trong mạnh hơn 'Thái Tiêu Thần Thạch' gấp trăm lần trở lên. Cái đó có thể nói là báu vật trân quý nhất mà Vô Cực thiên cung xuất ra.

Đôi thầy trò này kẻ xướng người hoạ, xem ra tựa hồ cực kỳ bình thường.

Nhưng mà Mộ Hàn lại nhạy cảm đã nhận ra trong mắt Cung trưởng lão kia một sự tham lam cực kỳ mịt mờ , không khỏi đồng tử có hơi thu lại. Trong lòng lập tức nổi lên một tia đã hiểu ra. Uông Tiễn kia sau khi Tiêu Dịch Tiên nói ra đề nghị liền chợt làm khó dễ, e rằng nhằm vào không chỉ có là Tiêu Dịch Tiên, còn có Thái Tiêu Thần Tinh của chính mình.

Uông Tiễn lão gia hỏa còn muốn một mũi tên hạ hai chim.

Trong lòng Mộ Hàn cười lạnh. Khi mà hắn luyện hóa Thần Quang xong, thu được Thái Tiêu Thần Tinh thì cũng không biết lai lịch của nó, cũng không thể phán đoán ra được giá trị đích thực của nó. Nhưng mà đạo Thần Quang trắng xóa kia xuất hiện thì kéo theo dao động kịch liệt lại đã khiến cho Mộ Hàn biết, nó nhất định cực kỳ trân quý.

Cũng chính bởi vì như thế, khi Tiêu Dịch Tiên hỏi thì Mộ Hàn không thể không đem nó ra. Bởi vì Tiêu Tố Ảnh thấy cả quá trình hắn bắt được đạo Thần Quang kia.


Dựa theo thời gian Thần Quang tự động tan ra biến mất, Mộ Hàn đích xác còn kịp luyện hóa một đạo Thần Quang trung phẩm, lấy ra báu vật bên trong khác để che dấu tai mắt mọi người. Có điều là, một loại báu vật mà ngay cả Thái Tiêu Thần Thạch đều so ra còn kém thì lại có thể nào dấu diếm qua được Tiêu Tố Ảnh? Một khi hắn làm như vậy, ngược lại càng có vẻ giấu đầu hở đuôi.

Đương nhiên, vào lúc lấy nó ra thì Mộ Hàn cũng không hề nghĩ tới nó ẩn chứa Thái Tiêu Thần Lực cực lớn đến tình trạng như thế.

Lúc từ trong miệng Tiêu Dịch Tiên và Lệ Thu Thủy mà biết lai lịch báu vật thì Mộ Hàn liền từng lo lắng, nó sẽ khiến cho có một số trưởng lão mơ ước. Thấy báu vật quí giá như thế, coi như là người không khát khao thèm muốn mong mỏi tới đâu thì cũng khó mà tránh khỏi động tâm. Huống chi tu sĩ võ đạo, có mấy người có thể làm được chuyện không khát khao thèm muốn mong mỏi.

Nhưng mà, Mộ Hàn nhanh chóng liền không hề suy nghĩ nhiều hơn nữa; Vô Cực Thiên Tông dù sao cũng là đại tông phái siêu cấp truyền thừa mấy vạn năm, cho dù có người hận không thể lập tức biến Thái Tiêu Thần Tinh làm của riêng, thì cũng không dám cưỡng bước cướp đoạt. Chỉ cần không dám hiển nhiên động thủ, Mộ Hàn cần gì phải lo lắng?

Chỉ cần cho hắn một chút thời gian, lấy Tử Hư Thần Cung, Thiên Anh, Anh Đan cùng với Anh Lôi Đan Quyết của hắn thì hoàn toàn có khả năng hoàn toàn luyện hóa Thái Tiêu Thần Tinh kia.

- Tiểu tử kia, vận khí của ngươi phi thường khá đó.

Cung trưởng lão cười dài gật đầu nói.

- Chư vị trưởng lão, chuyện nơi này đã xong, chúng ta có khả năng phản hồi quay về 'Cực Chân Giới Vực' tiếp tục bế quan tu luyện.

Vừa nói dứt lời, ông lão khôi ngô này thuận tiện đi tới phía trước về hướng mặt gương Thông Thiên Kính trôi nổi ở trên không trung kia. Nhưng bước đi lại có chút thong thả.

Trong lòng Mộ Hàn tức thời nổi lên một tia cảm giác cổ quái, Cung trưởng lão này tựa hồ đang chờ đợi cái gì đó? Trong tâm niệm, Mộ Hàn lại lén lút liếc mắt nhìn Uông Lan và Đậu Hàm. Lại thấy hai người này đều đã có hơi nhăn mày lại, ánh mắt mặc dù đang nhìn Cung trưởng lão, nhưng sự chú ý lại giống như rơi trên người Tiêu Dịch Tiên.

- Lão nhân kia cũng không muốn liền như vậy rời khỏi nơi này!


Thoáng chốc. Mộ Hàn trong đầu nhảy ra suy nghĩ này.

- Chậm đã!

Cơ hồ cùng thời khắc đó, Tiêu Dịch Tiên rất lâu không hề mở miệng đột nhiên lên tiếng. Mà Cung trưởng lão mới vừa đi đến trước Thông Thiên Kính đúng là theo tiếng trả lời lập tức dừng bước, tựa hồ lão chăm chăm đang chờ âm thanh này của Tiêu Dịch Tiên. Giờ phút này, trên mặt hai người Uông Tiễn và Đậu Hàm đều lộ ra nụ cười không dễ phát hiện. Dường như là âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

- Dịch Tiên, ngươi còn có lời gì muốn nói?

Cung trưởng lão xoay người lại nhìn lại. Lạnh nhạt cười một tiếng.

- Cung trưởng lão, nếu bản tông chính là kiên trì muốn cho Mộ Hàn tham gia 'Thiên Quan khảo hạch' thì sao?

Tiêu Dịch Tiên sắc mặt bình tĩnh, chậm rãi nói.

Lão còn chưa dứt lời, trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ kinh ngạc.

Tuy nhiên, không đợi bọn họ hiểu ra rõ ràng dụng ý của Tiêu Dịch Tiên, Cung trưởng lão liền ngẩng đầu cười thoải mái, âm thanh như sấm sét lôi đình, đinh tai nhức óc. Khiến cho cả tầng chín Đăng Thiên Tháp đều là "ông ông" mà rung theo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận