Vũ Vương

Những lồng băng tròn tinh xảo đặc sắc kích động ra từ thân kiếm. Cơ hồ là trong khoảnh khắc, chín lồng băng đã chụp thành từng vòng từng vòng mà quay tròn xung quanh người Tử Lan San.

Mà trường kiếm kia thì không hề dừng lại chút nào. Nó xọc một cái định đâm sâu vào trên đao mang tím biếc đang tràn đến.

- Keng!

Loại âm thanh sắt thép va vào nhau bỗng nhiên bùng nổ vang lên. Thanh trường kiếm trắng như tuyết kia run rẩy dữ dội một hồi. Dưới những nhát chém từ Xuân Thu Đại Đao của Mộ Hàn , đúng là bị tan đi từng tấc, chỉ trong nháy mắt liền tiêu tan thành vô hình. Rồi trong nháy mắt, Xuân Thu Đại Đao tiến quân thần tốc, lấy khí thế nghiền nát vạn vật mà rơi trên lồng băng gần như trong suốt kia.

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

Tiếng va đập quả là kinh thiên động địa.

Bị Mộ Hàn một đao chém trúng. Tử Lan San liền giống như chiếc diều bị đứt dây, không tự chủ được mà bay ngang ra. Thân hình vẫn còn đang ở giữa không trung, chín lớp lồng băng ở bên ngoài cơ thể Tử Lan San liền nặng nề bay văng tung tóe. Từng đám mây tím đậm đặc như mạng nhện cứ theo những vết nứt bên trong lồng băng mà lan tràn kéo đi.

Một lát sau, Tử Lan San nặng nề rơi xuống sàn, lại thất tha thất thểu lướt chếch đi vài bước, mắt thấy đã đến sát bên rìa sàn đấu mới ổn định thân hình lại được.


Răng rắc! Răng rắc. . .

Một tràng tiếng vỡ giòn tan văng tung tóe như đang rang ngô liên tục vang lên.

Chỉ trong nháy mắt, chín tầng băng tráo liền bị nổ tung bắn đi mà tan thành mây khói.

Bộ ngực đầy đặn của Tử Lan San phập phồng rung động kịch liệt. Trên gương mặt trắng nõn như băng tuyết hiện lên một lớp đỏ rực, khóe môi càng là không nhịn được mà tràn ra một tia máu tươi .

- Mộ Hàn!

Tử Lan San hít một hơi thật dài, cắn răng phun ra hai chữ này, trong ánh mắt không nhịn được toát ra vẻ nổi giận.

Trong khi Mộ Hàn phản kích, không ngờ nàng lại bị thương!

Cho dù chân nguyên của Mộ Hàn có dũng mãnh tới đâu, nhưng mà rốt cuộc hắn vẫn còn chỉ là tu sĩ Mệnh Tuyền Nhị Trọng Thiên. Thế nhưng đối thủ chỉ là một người như vậy, lại dưới sự chú ý theo dõi của muôn người mà đánh cho nàng bị thương. Nàng đây đường đường là tu sĩ Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên nha.

Giờ khắc này, Tử Lan San phảng phất cảm nhận được vô số ánh mắt kinh ngạc từ bốn phía sân điện Thiên Cực phóng tới, từ đáy lòng lập tức trào ra một cỗ cảm giác sỉ nhục lớn lao.

Đang nói còn chưa xong, thân thể mềm mại của Tử Lan San đúng là đã hóa thành một làn khói màu tím thổi quét về hướng Mộ Hàn. Đúng là chợt cao chợt thấp, chợt trái chợt phải, tiếng hét phẫn nộ của nàng cũng là mờ ảo không chừng:

- Mộ Hàn, dưới uy lực của 'Tử Yên Hóa Hình Công" , ta cũng muốn nhìn ngươi ngăn cản công kích của ta như thế nào .

Ngay sau đó, làn khói tím kia liền phân tán thành hàng trăm hàng ngàn đạo khí tức màu tim tím thật nhỏ, trong nháy mắt liền tràn ngập đến khắp hư không của sàn đấu. Ở bên trong mỗi một tia khí tức màu tim tím kia đều ẩn chứa một cỗ khí tức khổng lồ, tựa hồ khắp nơi đều giấu kín được chân thân Tử Lan San, biến hoá kỳ lạ khó lường.

- Vút!

Trên sàn đấu giống như đang nổi lên một hồi cơn lốc, ở trong khí tức màu tim tím điền đầy kín hư không đang lộ ra những thanh trường kiếm trắng như tuyết. Rồi từ bốn phương tám hướng chúng đâm tới Mộ Hàn. Chỉ một thoáng, trên khắp sàn đấu kiếm quang nhấp nháy, cơn ớn lạnh bức người từ bên trong trăm ngàn đạo thân kiếm tản ra làm cho không trung dường như lại bị đóng băng lần nữa.


- Chút tài mọn!

Mộ Hàn không khỏi lạnh lùng cười ra tiếng. Tiếng nước chảy róc rách róc rách phút chốc liền bùng phát dữ dội từ trong cơ thể. Một đám chất lỏng đen như mực lấy thân hình Mộ Hàn là trung tâm, lấy tốc độ mà mắt thường khó có thể bắt giữ điên cuồng mà lan tỏa ra. Trong khoảnh khắc, cả một vùng không gian hơn mười thước trên sàn đấu này phảng phất biến thành hồ nước. Bên trong bắt đầu di động nhiều chất lỏng đen như mực, nồng nặc mà dinh dính .

- Thế này. . . Đây là cái gì. . .

Cả một đám khí tức màu tim tím trước đây vẫn còn linh động dị thường nhất thời giống như là lâm vào trong vũng bùn, trở nên một tấc khó đi. Tử Lan San kêu to lên, trong âm thanh tràn đầy kinh ngạc và khó có thể tin

- Pháp lực? Lực lượng mang Thủy thuộc tính ở trình độ cao nhất ? Ngươi tu luyện không phải là Hỏa pháp lực sao? Làm thế nào có thể hấp thu được lực lượng thủy thuộc tính ở trình độ cao nhất ?

Biến cố bất thình lình khiến cho Tử Lan San không thể tưởng tượng nổi mà nảy sinh ra hết câu hỏi này tới câu hỏi khác. Từ bên trong đám chất lỏng đen như mực cứ thế vọng ra câu hỏi của nàng. Tuy nhiên, đáp lại nàng chỉ là một tiếng quát lạnh của Mộ Hàn :

- Lên!

Trong khoảnh khắc âm thanh này vang lên, đám chất lỏng đen như mực đang lấp đầy không gian sàn đấu thật giống như đón nhận được mệnh lệnh. Đột nhiên chúng giống như mặt nước biển bị cơn lốc phát động, điên cuồng mà dấy lên từng đạo sóng triều đen như mực. Trăm ngàn đạo khí tức màu tim tím tô điểm ở giữa liền giống như những chiếc thuyền con, bắt đầu trôi dạt không chừng.

Trong tiếng gầm ù ù ào ào thật lớn kia, cũng là lộ ra quầng sáng quanh sàn đấu lẫn cả phía chân trời sân điện đang rung động.

- Thu hoạch!


Chỉ qua mấy giây, trong miệng Mộ Hàn lại là kêu to một tiếng, vũng chất lỏng đen như mực kia bắt đầu khởi động kịch liệt lại chỉ trong khoảnh khắc mà đã ngưng tụ thành quả cầu tròn đường kính áng chừng một thước. Bên trong quả cầu, những đám khí tức màu tim tím dính nhiều chất lỏng còn đang hối hả dập dờn bồng bềnh, phân tán ở các nơi đúng là nhanh chóng tụ tập chung một chỗ.

- Tử Lan San, ngươi có khả năng đi xuống dưới đài nghỉ ngơi !

Mộ Hàn khẽ cười một tiếng, hữu quyền đột nhiên nện vào trên quả cầu. Một đám chân nguyên tỏa ra những ánh tím sáng lạn nhảy vào bên trong quả cầu, tiện đà nổ lớn vỡ tung tóe ra. Thoáng chốc, đám mây tim tím kia như bị trúng phải đòn nghiêm trọng, từ bên trong lại truyền ra tiếng kêu đau cao vút của Tử Lan San. Rồi chợt lại như viên đạn pháo bay ra khỏi nòng mà bắn ra. Trong nháy mắt thoát ly quả cầu đen như mực, làn khói tím mới lại khôi phục thành Tử Lan San. Trong ánh mắt tràn đầy khiếp sợ, thân hình cũng là không bị khống chế mà đụng vào quầng sáng chung quanh sàn đấu.

- Phốc! Phốc!

Trong nháy mắt rơi khỏi sàn đấu, Tử Lan San cũng không ức chế nổi nữa mà đặt mông ngồi dưới đất, liên tiếp phun ra hai ngụm máu tươi. Vết máu đỏ tươi bắn toé một vùng .

Cùng thời khắc đó, bức họa này bị vô số tu sĩ thấy. Lập tức, khắp chân trời ở bốn phía sân điện nổi lên âm thanh ồn ào, giống như không nghĩ tới kết quả cuối cùng của trận tỷ thí này lại biến thành như vậy.

- Tử Lan San lại bị bại thảm như vậy, nàng chính là đại cao thủ Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên!

- Mộ Hàn vừa rồi là dùng thủ đoạn gì, không ngờ quỷ dị như thế?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận