Vũ Vương

Giờ phút này, Tâm Cung của Mộ Hàn run rẩy dữ dội, "Thiên Anh" cùng với tự thân hắn đã đồng thời vận chuyển "Thái Hư Động Thần Quyết" tới trình độ cao nhất. Đồng thời với việc công pháp thúc dục pháp lực, Đạo Khí dưới sự phối hợp của hai chủng lực lượng trình độ cao nhất, đúng là uy thế tăng nhiều. Chúng bổ về hướng Cơ Vân Thiền, phảng phất đã không chỉ còn là hai kiện Đạo Khí, mà là sóng triều điên cuồng , biển lửa mãnh liệt.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Sau khi bị nện đến kịch liệt, Cơ Vân Thiền có "Huyền Vũ Bội" phòng hộ nên vòng xoáy vàng chói quanh người dường như vẫn lù lù bất động, nhưng mà thân thể của nàng cũng là liên tục rút lui đến mười thước.

- Cơ Vân Thiền, cảm giác như thế nào?

Mộ Hàn cười to, "Huyền Vũ Bội" kia tựa hồ là Đạo Khí siêu phẩm cấp cao nhất, nhưng lại là dùng thổ pháp lực rèn luyện mà thành. Với thực lực bây giờ của hắn, cho dù có mười đạo "Anh Lôi" phối hợp thì cũng khó gây tổn thương đến Cơ Vân Thiền. Nhưng mà không quan hệ, Mộ Hàn chỉ cần ép Cơ Vân Thiền xuống dưới sàn đấu là được. Lấy mười đạo "Anh Lôi" để trói buộc thân thể Cơ Vân Thiền, lấy "Bá Vương Điện" dẫn dắt ở phía trước, "Sát Sinh Kiếm" và "Động Huyền Thiên Hồn Thai" đánh ở phía sau thì hoàn toàn có khả năng kéo Cơ Vân Thiền đi.

Thế này giống như là một tảng đá cứng rắn vô cùng, không có cách nào để cắt nó thành mảnh nhỏ. Nhưng mà, nếu muốn mang nó đến chỗ khác thì cũng không khó khăn. Hiện tại Cơ Vân Thiền, tựa như tảng đá đó vậy.

Cơ Vân Thiền cũng giống như nghĩ tới điểm này, đột nhiên sắc mặt khẽ biến.

- Keng! Keng!

Lập tức ngay sau đó, "Vu Minh Phù Ba Đao" và "Viêm Long Phá Thiên Kích" trong lòng bàn tay Cơ Vân Thiền liền bành trướng to ra đến cao hai thước rồi liên tiếp dộng trên mặt đất.


Ngay sau đó, một đạo tia chớp sáng trắng và một đám bóng xanh đồng thời điện xạ nhanh như chớp ra từ mi tâm nàng.

Tia chớp sáng trắng đúng là một thanh đoản kiếm, thân kiếm bề rộng chừng hai ngón tay, chỉ có dài một thước, nhìn qua đúng là sáng bóng lấp lánh, trắng nuột dị thường, phảng phất như nó được dùng bảo ngọc chạm mài mà thành. Mà đoàn bóng xanh kia lại là một lá cờ, trên mặt cờ miêu tả dãy núi kéo dài chập chùng, khu rừng xanh um tươi tốt làm nổi bật sức sống dạt dào.

- Hai kiện Đạo Khí cao phẩm!

Mộ Hàn lập tức liền phán đoán ra tình hình hai kiện Đạo Khí kia của Cơ Vân Thiền.

- Đoản kiếm là từ Kim pháp lực để tôi luyện luyện ra, lá cờ thì từ Mộc pháp lực luyện chế mà thành.

Một lát sau, Mộ Hàn cũng là trong lòng khẽ nhớ ra. Hiện nay Cơ Vân Thiền vận dụng năm món Đạo Khí đã tề tụ đầy đủ Ngũ Hành thuộc tính, vậy thì nàng đang muốn làm cái gì?

Ý nghĩ này mới hiện lên từ trong đầu Mộ Hàn, thì một tràng những tiếng rung động kịch liệt chấn động lan ra từ quanh người Cơ Vân Thiền.

Ba món Đạo Khí siêu phẩm, hai kiện Đạo Khí cao phẩm lại hối hả xoay tròn vòng quanh thân hình Cơ Vân Thiền. Từ trong Đạo Khí bùng nổ lan ra một vầng ánh sáng lấp lánh ngũ sắc đủ năm màu đỏ, đen, vàng,trắng, xanh. Chúng tung hoành đan xen vào nhau, dung hợp lẫn nhau.

Trong khoảnh khắc, quanh người Cơ Vân Thiền liền xuất hiện ra một tầng hào quang ngũ sắc rực rỡ lóng lánh , nhưng lại lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy mà nở rộng ra chung quanh.

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

"Sát Sinh Kiếm" và "Động Huyền Thiên Hồn Thai" kia lại đánh tới lần nữa.

Tuy nhiên, lần này đây, màn hào quang ngũ sắc có Cơ Vân Thiền ở bên trong lại vẫn không nhúc nhích. Hai chân nàng lại phảng phất như đã mọc rễ , nó cắm vững vàng chắc chắn trên sàn đấu.

- Ngũ Hành Hộ Thể Đạo Trận!

Trong đầu Mộ Hàn bỗng dưng nhớ ra Cơ Vân Yên từng giới thiệu qua loại công pháp này của Vũ Long Thiên Tông, hắn lập tức hơi giật mình.

Ngũ Hành Hộ Thể Đạo Trận, là lấy năm món Đạo Khí tổ hợp thành trận pháp kỳ diệu để phòng hộ bản thân. Coi như đang pải gánh chịu công kích phi thường cường đại thì cũng có thể thông qua trận pháp để dẫn lực công kích vào lòng đất, làm cho tự bản thân bình yên vô sự.


Khi Cơ Vân Thiền thi triển "Ngũ Hành Hộ Thể Đạo Trận" đã vận dụng ba món Đạo Khí siêu phẩm, điều này càng khiến cho uy lực của trận pháp tăng gấp bội. Do đó có khả năng dễ dàng dẫn lực đánh tới từ "Sát Sinh Kiếm" và "Động Huyền Thiên Hồn Thai" của Mộ Hàn cùng với lực kéo đi từ "Bá Vương Điện" xuống dưới chân sàn đấu.

Dưới tình huống như vậy, cho dù Mộ Hàn công kích như thế nào. Cơ Vân Thiền đều vẫn có thể đứng yên lù lù bất động.

Đương nhiên, "Ngũ Hành Hộ Thể Đạo Trận" cũng không phải vạn năng. Khi gặp phải công kích thì nó đồng dạng cũng có giới hạn có thể chấp nhận được. Chỉ là tu vi của Mộ Hàn và Cơ Vân Thiền vốn đã có chênh lệch nhất định, nên sau khi vận dụng mười đạo "Anh Lôi" thì cũng chỉ có thể trói buộc nàng. Còn muốn phá hủy "Ngũ Hành Hộ Thể Đạo Trận" thì giống như nằm mơ giữa ban ngày.

- Nếu mà có mười đạo Anh Lôi nữa thì quả là tốt!

Mộ Hàn có hơi đau đầu, đồng thời với việc nhanh chóng suy nghĩ tìm kiếm giải pháp thì thế công cũng không hề dừng lại chút nào. "Sát Sinh Kiếm" và "Động Huyền Thiên Hồn Thai" do pháp lực thúc dục nên phát động nhiều đợt công kích điên cuồng dữ dội, "Bá Vương Điện" càng là giật đi giật lại liên hồi, điện xà lôi quang phô thiên cái địa trút xuống.

Chỉ một thoáng, những tiếng va chạm kịch liệt và tiếng sấm sét nổ ra liên tiếp, không dứt bên tai.

Mộ Hàn công kích mãnh liệt mặc dù không thể đẩy Cơ Vân Thiền rơi xuống sàn đấu, nhưng lại có thể co kéo và trói buộc nàng. Khiến cho nàng vướng víu không có dịp ra tay tiến hành phản kích.

- Tư Không Tông chủ, cái này thiết nghĩ chính là 'Ngũ Hành Hộ Thể Đạo Trận' đại danh đỉnh đỉnh của Vũ Long Thiên Tông chứ?

Ở trên Phương Thai phía bắc, Ngọc Tâm Hạc thấy quang cảnh này thì không nhịn được mở miệng hỏi.

- Đúng vậy.

Tư Không Như Ý cười dài gật đầu.


Phù Kiên thấy thế, cũng không nhịn được cảm khái:

- Ưu điểm lớn nhất của 'Ngũ Hành Hộ Thể Đạo Trận' này là có thể lấy yếu đối kháng mạnh. Nói về thực lực chân chính, tiểu nha đầu kia vốn là mạnh hơn Mộ Hàn. Mộ Hàn cũng là giống như hôm qua vậy, dựa vào cái loại lực lượng thần bí này mới áp chế được nàng. Hiện nay nàng thi triển ra 'Ngũ Hành Hộ Thể Đạo Trận' này thì hy vọng chiến thắng của Mộ Hàn trong trận tỷ thí này đã là phi thường xa vời.

- Xì xào xì xào . . .

Tư Không Như Ý bất giác cười một tiếng. Mặc dù không mở miệng nói chuyện, nhưng cứ nhìn thần sắc của bà ta thì hiển nhiên cũng là đồng ý với phán đoán của Phù Kiên . Nhưng đúng vào lúc này, Tiêu Dịch Tiên rất lâu không hề lên tiếng đột nhiên mỉm cười:

- Sợ là không cần thiết. . .

- A?

Tư Không Như Ý khẽ ngước đôi mắt khẽ, nhưng mà câu nói kế tiếp còn chưa nói ra khỏi miệng, liền bị một tràng tiếng nổ dữ dội ở trên sân điện Thiên Cực thu hút sự chú ý.

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

Trên sàn đấu, Mộ Hàn lại đột nhiên từ bỏ công kích, nện mạnh một quyền vào ngực mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận