Vũ Vương

Bên trong màn hào quang ngũ sắc, Cơ Vân Thiền thấy hành động của Mộ Hàn thì trên mặt không khỏi hiện lên một nụ cười trào phúng vui vẻ:

- Mộ Hàn, coi như ngươi đã dốc cạn kiệt khả năng, cũng không còn cần phải ngược đãi chính mình như vậy chứ?

Trước đây, thế công điên cuồng của Mộ Hàn cũng khiến cho nàng phải gánh chịu áp lực không nhỏ.

Bởi trong cả quá trình, cơ hồ nàng dùng tất cả chân nguyên và sự chú ý vào việc thao tác "Ngũ Hành Hộ Thể Đạo Trận", cho nên hoàn toàn khó có thể phân tâm phản kích. Nếu mà Mộ Hàn trước sau liên tục không ngừng công kích, vậy thì nàng và Mộ Hàn liền chỉ có thể một mực giằng co kéo dài, liền chờ xem ai không chống đỡ nổi trước tiên.

Mà nay, Mộ Hàn lại đã dừng tay, vừa lúc cho nàng cơ hội đánh trả.

- Vút!

Chỉ trong nháy mắt, trong lòng bàn tay Cơ Vân Thiền xuất hiện một thanh trường kiếm đỏ sẫm như máu. Trong tiếng vù vù lanh lảnh, một đạo chớp đỏ mãnh liệt đột nhiên lao ra khỏi mũi kiếm, để lộ ra màn hào quang ngũ sắc, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mà phá vỡ lôi quang lóe ra chung quanh , cứ như thế bắn mạnh về hướng Mộ Hàn ở cách hơn mười thước.

Kiếm quang như điện, thẳng tiến không lùi. Một loại khí thế chém sắt như bùn trong nháy mắt tràn ngập lan ra.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Tuy nhiên liền vào thời khắc Cơ Vân Thiền xuất thủ, cả sân điện Thiên Cực đột nhiên bắt đầu chấn động kịch liệt . Có tới mấy trăm đến hơn một ngàn cột sáng trắng lóa đồng thời phóng lên cao.

Một màn bất thình lình này làm cho vô số người hơi bị trợn mắt há hốc mồm.

- Có chuyện gì đang xảy ra?

Cơ hồ trong đầu tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng hiện lên câu hỏi này.

- Có người đang khơi gợi lực Đạo Khí của sân điện Thiên Cực?"

Trên tòa Phương Thai ở phía bắc , Ngọc Tâm Hạc không nhịn được bắn người dựng lên.

Không chỉ có là lão, Tiêu Dịch Tiên, Phù Kiên, Tư Không Như Ý cùng với hơn mười vị cường giả Vạn Lưu Cảnh đi theo bọn họ, trên mặt tất cả cũng lộ ra rõ ràng sự kinh ngạc cũng không có cách nào che dấu .

Mỗi đạo cột sáng kia , liền đại biểu cho một tòa sàn đấu dùng vào tỷ thí.

Mỗi tòa sàn đấu đều là Đạo Khí, mà sân điện Thiên Cực vây quanh lượng lớn sàn đấu này lại là một tòa siêu đại Đạo Khí. Từ sự thay đổi giờ khắc này trên sân điện Thiên Cực mà xét thì rõ ràng là những Đạo Khí ẩn giấu bên dưới sàn đấu tại sân điện này đều bị dẫn động. Tỷ thí đều còn chưa kết thúc, tu sĩ thao tác sân điện Thiên Cực làm sao lại sẽ để xuất hiện sai lầm như vậy?

- Vút! Vút. . .

Trong lúc mọi người kinh ngạc không hiểu ra sao cả, thì những cột sáng lao ra khỏi mặt đất kia dường như đã bị gì đó thu hút mãnh liệt, đột nhiên toàn bộ gào thét lao về hướng chỗ sàn đấu giữa Mộ Hàn và Cơ Vân Thiền.

- Mộ Hàn! Là Mộ Hàn!

Tư Không Như Ý mắt nhung trợn tròn, bật thốt lên cao vút.

Thấy hình ảnh như vậy, những cường giả Vạn Lưu Cảnh còn lại bỗng nhiên liền liên tưởng đến trên người Mộ Hàn. Bởi vì Mộ Hàn chính là Đạo Văn Sư, nhưng lại là Đạo Văn Sư siêu phẩm . Khi hắn còn ở Vũ Hóa Cảnh liền luyện chế ra được Đạo Khí siêu phẩm, hiện tại lấy lực của bản thân để dẫn động lực của Đạo Khí trên sân điện Thiên Cực tựa hồ cũng không có gì là ly kỳ.

- Mộ Hàn, ngươi. . .

Ở chỗ sàn đấu , Cơ Vân Thiền mặt mày biến sắc.

Cảm nhận được thế lao tới của trăm ngàn đạo cột sáng kia, tâm thần Cơ Vân Thiền đều phải sợ hãi run rẩy. Nàng đột nhiên hiểu được, lúc nãy Mộ Hàn nện một quyền kia tuyệt đối không phải để phát tiết bất mãn, mà là hắn đang đưa pháp lực của bản thân vào sàn đấu. Lại qua sàn đấu dưới chân này để kích động Đạo Văn khắp cả sân điện Thiên Cực đều phun ra.

Đạo Khí tương tự như sân điện Thiên Cực này, Vũ Long Thiên Tông cũng có.

Mặc dù nó cũng không thấy lộ ra tính công kích, nhưng cũng không có gì tỏ vẻ là nó không có năng lực công kích. Một tòa Đạo Khí khổng lồ như vậy, là biết bao nhiêu Đạo Văn Sư của tông phái trải qua vô số năm tháng mới luyện chế mà thành. Một khi tất cả lực lượng của nó bộc phát ra ngoài, tuyệt đối có được uy thế hủy thiên diệt địa.

Coi như là thi triển "Ngũ Hành Hộ Thể Đạo Trận", nàng cũng không dám cưỡng lại đối chọi cùng Đạo Khí chi lực của cả sân điện Thiên Cực .

- Vút!

Lúc này, Cơ Vân Thiền cũng bất chấp công kích Mộ Hàn nữa, thân hình bên dưới màn hào quang ngũ sắc như tên rời cung bắn mạnh về phía sau, trong chớp mắt đã xuyên thấu qua quầng sáng mà bay xuống phía dưới sàn đấu .

Cơ hồ Cơ Vân Thiền trong nháy mắt thối lui khỏi sàn đấu, trăm ngàn đạo cột sáng từ bốn phía hội tụ mà đến kia cũng đồng thời nện ầm ầm xuống chỗ nàng vừa đứng trước một khắc.

Nương theo cột sáng này mà đến, còn có một cỗ khí tức cực kỳ khủng bố.

Có cảm giác tựa như tận thế đang giáng xuống vậy, tựa hồ bất cứ đồ vật gì phía dưới cột sáng đều sẽ phảihóa thành phấn vụn. Thấy màn quanh cảnh này, tâm thần vô số người hơi bị sợ hãi run rẩy..

- Xôn xao xôn xao . . .

Thế nhưng ngay sau đó, một hình ảnh khiến cho mọi người trợn mắt cứng lưỡi xuất hiện.

Sau khi những cột sáng này nện rơi xuống đất, lại không có gây ra bất cứ động tĩnh gì, sàn đấu dưới chân Mộ Hàn cũng là bình yên vô sự, không hề tổn hại chút nào. Ngược lại là những cột sáng này ngay trong khoảnh khắc đó đã tan thành mây khói, sân điện Thiên Cực vốn đang rung động kịch liệt lại cũng tùy thời khôi phục sự yên tĩnh.

- Tại sao có thể như vậy?

Chỉ chốc lát yên lặng trôi qua, vô số âm thanh kinh ngạc bắt đầu vang vọng từ khắp bốn phía sân điện Thiên Cực. Thế công điên cuồng mãnh liệt như thế, đến cuối cùng khi rơi tại thực địa thì dĩ nhiên không hề phát huy ra chút xíu uy lực.

Điều này giống như là một tảng đá to từ cao mấy chục thước nện xuống một người bình thường phía dưới. Nếu mà nện trúng, người kia tuyệt đối sẽ trở thành cái bánh thịt. Thế nhưng đúng lúc người kia trúng chiêu thì tảng đá lớn lại đột nhiên biến thành cái lông chim hơi nghiêng ngả. Sự tương phản lớn đến tình trạng như thế, đúng là có phần quá mức không thể tưởng tượng nổi .

Ở dưới sàn đấu, Cơ Vân Thiền cũng là trợn mắt há hốc mồm.

Sau khi phát hiện Mộ Hàn dẫn động Đạo Khí chi lực ở trên sân điện Thiên Cực , Cơ Vân Thiền là người thứ nhất có cảm giác không thể địch lại được.

Cho nên, Cơ Vân Thiền không hề nghĩ ngợi, liền lập tức lựa chọn thối lui khỏi sàn đấu. Đánh bại Mộ Hàn, tiến vào trận chung kết Thiên Tông Võ Hội mặc dù quan trọng, nhưng cũng không so sánh được tính mạng của chính mình. Bởi vì nàng biết rất rõ ràng. Chính mình nếu mà bị lực lượng do Mộ Hàn đưa tới đánh trúng, coi như không chết thì dứt khoát cũng bị vứt bỏ nửa cái mạng nhỏ.

Tuy nhiên một màn phát sinh kế tiếp lại hoàn toàn đảo lộn ý tưởng của nàng.

Công kích với khí thế hùng hổ mà đến lại không có chút xíu uy hiếp!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui