Vũ Vương

Một đạo lam quang khổng lồ chiếu sáng phía trước, không nhìn thấy điểm cuối nằm ở đâu. Lam Diệu quáng mạch quả nhiên đúng như lời Lệ Thu Thủy nói, là một khối Lam Diệu Thạch cực lớn, chính giữa không nhìn thấy chút khe hở nào, hào quang óng ánh sáng long lanh, sáng loáng như ngọc, bên trong có hào quang êm diệu.

Âm thanh sợ hãi thán phục vang lên, tâm thần của Mộ Hàn lập tức xuyên thấu qua hào quang bảy màu dò xét bên ngoài.

Không lâu lắm tâm thần đã khuếch trương đến cực hạn Mộ Hàn có khả năng thừa nhận. Lam Diệu quáng mạch rộng chừng năm trăm dặm, mà điểm cuối của hai đầu thì Mộ Hàn không cảm ứng ra được. Nhưng mà tâm thần dò xét bao trùm mạch khoáng thì nó giống như...

Thân kiếm!

- Chẳng lẽ cả khối Lam Diệu Thạch chính là một thanh kiếm?

Trong đầu Mộ Hàn nhanh chóng hiện ra một suy nghĩ không tưởng tượng nổi.

Phạm vi cảm ứng tâm thần của hắn là ba ngàn dặm, vậy dựa theo suy đoán của hắn thì phạm vi của thanh kiếm phải là sáu ngàn dặm, về phần thân kiếm nguyên vẹn khẳng định vượt xa mấy con số này, nếu như đây là chuôi kiếm thì chiều dài cả thanh kiếm chẳng lẽ đạt tới vạn vận...

Mấy vạn dặm!

- Trường kiếm mấy vạn dặm?

Chỉ nghĩ tới đã khiến Mộ Hàn cảm thấy vô cùng khủng bố.

Cự kiếm như thế phải là cường giả dạng gì mới có thể sử dụng chứ? Có lẽ đây chỉ là suy đoán đơn phương của hắn mà thôi. Chỉ tiếc bây giờ đang hành động theo đội ngũ, bằng không Mộ Hàn muốn đi dạo "Lam Diệu quáng mạch" một chút xem hình dáng của nó như thế nào.

Sau một lúc lâu đội ngũ đã vượt qua phạm vi trăm dặm của "Lam Diệu quáng mạch ", Mộ Hàn vẫn đang nghi hoặc trong lòng.

Trong minh hải không có hung thú tồn tại, áp lực nước biển minh hải cũng có "Lưu Ly Thất Thải Thạch" ngăn cản, lộ trình kế tiếp xem như thông thuận.

Cũng không biết qua bao lâu, đột nhiên tâm thần của Mộ Hàn đụng chạm vào hư vô hai bên của minh hải.

- Minh hải đã co rút lại phi thường nhỏ.

Trong lòng Mộ Hàn vui vẻ, xem ra nhanh chóng vượt qua minh hải đến "Sâm La Thần Điện" .

Nếu như nói sa mạc cùng minh hải tạo thành hình Sâm La Giới hình hồ lô và chia thành hai nửa, vậy thì "Sâm La Thần Điện" chính là miệng cuối của hồ lô.

Bởi vậy có thể thấy được không gian của Sâm La Giới càng nhỏ hẹp.

Quả nhiên như Mộ Hàn suy đoán, không lâu lắm vách tường hai bên hư vô của Sâm La Giới nhanh chóng đè ép lại, không gian bỗng nhiên co rút lại.

- Sắp rời khỏi minh hải rồi!

Tiếng hoan hô vang lên liên tiếp, đám người Tiêu Dịch Tiên cùng Phù Kiên trên mặt mừng rỡ kêu lên, hiển nhiên đã cảm ứng được hai bên hư vô của minh hải. Tâm thần của bọn họ so với Mộ Hàn nhỏ yếu hơn rất nhiều, có khả năng cảm ứng cực hạn chỉ trong vòng ngàn dặm, cho tới giờ khắc này mới phát hiện sắp đi hết minh hải.

Qua chừng một phút sau huyết sắc trước mặt dần dần nhạt đi.

Rầm Ào Ào!

Bọt nước vẩy ra, hào quang bảy màu bao phủ dám người hướng dần lên, đang từ từ đi lên bờ, lọt vò trong tầm mắt chính là một khu vực cát vàng.

- Sâm La Thần Điện nằm ở phía trước.

Tới nơi này tất cả mọi người kích động, cơ hồ đồng thời đình chỉ rót chân nguyên vào trong Lưu Ly Thất Thải Thạch, hào quang bảy màu biến mất.

- Chúng ta đi!

Từng đạo thân ảnh bay lên trời sau đó bay vào sâu trong sa mạc.

Khác với sa mạc cực lớn bên kia minh hải, nơi này không có hung thú tồn tại, mọi người không cần cẩn thận từng li từng tí, có thể yên lòng ngự không mà đi.

Mộ Hàn lặng yên rơi lại sau cùng của đội ngũ, tâm thần phạm vi ba ngàn dặm của hứn vẫn đang bao phủ minh hải vừa lao ra, khí tức bàng bạc không giữ lại phóng xuất ra ngoài.

Trong chốc lát khí tức này hình thành phong bạo mạnh mẽ, không kiêng nể gì quét qua hư không.

Oanh!

Chấn động mạnh mẽ hiện ra, phiến hư không này nổ tung như thủy tinh, lập tức chia năm xẻ bảy. Ngay sau đó giống như quân bài domino, phạm vi sụp đổ vài trăm mét không ngừng lan ra chung quanh, trong thời gian ngắn lan tràn trên hư không minh hải.

Vô số vết nứt không gian tràn ra ngoài hội tụ hình thành không gian loạn lưu, chúng không ngừng va chạm mạnh mẽ trên hư không minh hải.

Phong bạo cuồng bạo quét qua các nơi, phía dưới minh hải giống như có một bàn tay khổng lồ quấy lên, nước biển huyết hồng không ngừng lao ra ngoài, thủy triều huyết sắc cao mấy ngàn trượng kéo lên hư không sau đó lại đập xuống mặt biển, âm thanh nổ mạnh đùng đùng không ngừng va vào giới cách hư vô hai bên minh hải.

Vù vù vù...

Phạm vi mấy ngàn trường của minh hải bị liên lụy, mạch nước ngầm giống như mãng xà không ngừng vẫy động, chúng đang tùy ý quay vòng và náo loạn.

Ân!

Đúng lúc này biên giới Lam Diệu quáng mạch vang lên tiếng kêu đau đớn.

Lập tức một đạo hào quang bảy màu lăng không hiện ra, mà trong quang tráo bảy màu có một thanh niên hai mươi mấy tuổi lao ra, tay nắm "Lưu Ly Thất Thải Thạch ", trên gương mặt tuấn mỹ có kinh ngạc khó dấu:

- Xảy ra chuyện gì? Vì sao không gian trên minh hải vô cớ sụp đổ vậy?

Vừa dứt lời thì hao quang bảy màu của hắn run rẩy mạnh mẽ, một đạo sóng lớn mạnh mẽ lao tới. Sau một khắc nam tử trẻ trong hào quang bảy màu không ngừng lui ra phía sau...

- Lợi hại!

Cảm thụ được tâm thần của mình tạo thành hình ảnh khủng bố trong minh hải, Mộ Hàn không nhịn được hít một hơi khí lạnh, không gian loạn lưu vô biên vô hạn, thủy triều huyết sắc cao mấy ngàn trượng, mạch nước ngầm dưới biển mấy trăm dặm... Tất cả cảnh này sau khi xuất hiện khiến minh hải từ một thiếu nữ nhã nhặn lịch sự biến thành cuồng bạo.

Mộ Hàn âm thầm may mắn, khí tốt lúc ấy không có tâm huyết dâng trào dẫn động thiên địa linh khí, bằng không muốn vượt qua minh hải còn khó hơn không biết bao nhiêu lần.

Qua mấy phút sau Mộ Hàn thu hồi tâm thần, không hề chú ý minh hải.

Nhưng mà trong mắt Mộ Hàn hiện ra thần sắc tươi cười che dấu, nói thầm:

- Người nợ đích thị là tu sĩ Vũ Long Thiên Tông, hơn nữa rất có thể chính là Đại Long thiên tử, Tư Không Chiếu, nếu như lúc không gian phong bạo mà hắn tiến vào minh hải, chỉ sợ kế tiếp phải nếm mùi đau khổ.

Lúc ở biên giới minh hải dò xét tình huống của Tư Không Như Ý cùng Lê Qua thì Mộ Hàn lại cảm ứng được khí tức rất nhỏ đi theo su hai người, nhưng lại cho Mộ Hàn cảm giác quen thuộc.

Khí tức này không thuộc về Tư Không Như Ý, cũng không thuộc về Lê Qua, mà là tới từ người thứ ba.

Hắn là người nọ sau khi cứu Tư Không Như Ý cùng Lê Qua cũng tự mình động thủ khôi phục chân nguyên giúp, lúc này mới có khí lưu nhàn nhạt lưu lại trên người.

Người nọ vụng trộm lẻn vào Sâm La Giới, chắc hẳn cũng là đi tới "Sâm La Thần Điện ", mà muốn đến thần điện phải dùng "Lưu Ly Thất Thải Thạch" thông qua "Minh hải" . Được biết chỉ có mười bảy viên "Lưu Ly Thất Thải Thạch" thì Vũ Long Thiên Tông có hai viên chưa xuất hiện, người nọ rất có thể dựa vò nó tới Vũ Long Thiên Tông.

Mộ Hàn tự mình gặp qua tất cả tu sĩ Vũ Long Thiên Tông một lần, rất nhanh tập trung vào một người, chính là thiên tài được coi là yêu nghiệt thế hệ này, Tư Không Chiếu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui