Vũ Vương

Ông!

Tiếng đao minh vang vọng và mọi thứ chung quanh tiêu tán.

Nhìn qua Cửu Long Lôi Vương Đao trong tay của mình, Mộ Hàn không nhịn được hít khí lạnh, thanh trường đao này tuy là siêu phẩm đạo khí nhưng phối hợp với Tử Lôi Đao Quyết thi triển chiêu thức uy lực vượt xa siêu phẩm đạo khí bình thường, thậm chí không chút thua kém gì Cốt Hoàng Chỉ của Tư Không Chiếu lúc trước.

- Không trách được Tư Không Dực ngộ nhận Cửu Long Lôi Vương Đao là thánh phẩm đạo khí!

Hô!

Sau khi thu trường đao vào tâm cung Mộ Hàn hít sâu một hơi.

Đánh chết tên Tư Không Vực Chủ này Mộ Hàn cũng không hối hận. Nếu hắn không chét thì cho dù Mộ Hàn hiện tại tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục vượt qua cửa ải khó, nhưng không bao lâu thân phận của hắn cũng sẽ bại lộ.

Hơn nữa ở chỗ này đánh chết hắn Mộ Hàn cũng không lo lắng chuyện bại lộ.

Cho dù trên người Tư Không Vực Chủ có đạo khí truyền tin tức cực xa cũng không có khả năng xuyên qua vách tường không gian trước khi hắn chết truyền về Bảo Tiên Thiên Vực.

Cho dù phụ thân của Tư Không Vực Chủ đã từng tách linh hồn của hắn ra lưu lại trong Bảo Tiên Thiên Vực thì Mộ Hàn cũng không thèm để ý. Nói như vậy bị triệt để chia lìa bộ phận linh hồn kia thì trí nhớ chỉ dừng lại ở thời khắc chia lìa, từ nay về sau trí nhớ không cộng hưởng.

Chuyện này có ý nghĩa bộ phận linh hồn của Tư Không Vực Chủ lưu lại không có khả năng biết chuyện xảy ra ở đây.

Về phần vì sao Tư Không Vực Chủ có thể từ chỗ Tư Không Chiếu biết hắn bị một tu sĩ Vạn Lưu Cảnh giày vò thân thể bị diệt, Mộ Hàn có chút không rõ, nhưng mà Mộ Hàn có thể khẳng định những tin tức kia tuyệt đối không phải từ linh hồn của Tư Không Chiếu bị phụ thân của hắn tách ra.

Đương nhiên linh hồn Tư Không Vực Chủ có chia lìa hay không khó xác định được.

Chia lìa linh hồn là chuyện hao tốn thời gian, phụ thân của Tư Không Vực Chủ cùng Tư Không Chiếu không có khả năng chia lìa linh hồn cho mỗi đứa con của mình.

Vèo!

Một lát sau Mộ Hàn đã bay qua cánh cổng chính, hắn đặt tu di châu vào trong bảo giám. Ngay sau đó cánh cửa tiêu tán hiện ra, một thông đạo màu vàng hiện ra trong tầm mắt của Mộ Hàn. Thân ảnh khẽ nhúc nhích, Mộ Hàn như cá xuyên thẳng qua thông đạo này.

...

Bảo Tiên Thiên Vực.

Trong một tòa thành vô cùng rộng lớn, nhà mọc lên san sát như rừng, cung điện cao ngất.

Ở trung tâm một ít cung điện lại có một tòa kiến trúc cổ quái. Từ xa nhìn lại hình dáng kiến trúc này như cái chén lớn màu trắng. Cái chén này không có đáy. Dưới ánh mặt trời chúng tỏa ra hào quang sáng ngời như mặt trời thứ hai vậy.

Giờ phút này trong kiến trúc này có một gã nam tử trung niên khuôn mặt tuấn dật, thân mặc áo bào trắng ngồi xếp bằng trên đất, hai mắt nhắm lại, hai tay của hắn như hồ điệp vờn hoa di động trên hư không.

Xùy! Xùy! Xùy...

Sương mù màu trắng thỉnh thoảng từ trong người của nam tử này bắn ra chui vào trong đoàn ư ảnh màu trắng đối diện.

Hư ảnh này trôi nổi trên không trung, khuôn mặt có chút mơ hồ, mỗi khi có một đạo khí tức màu trắng truyền vào thì thân thể hư ảnh màu trắng này rung động nhẹ nhàng.

- Ồ?

Phút chốc động tác của nam tử trung niên hơi dừng lại. Tay phải đột nhiên chuyển hướng chụp vào hư không cách hắn vài chục thuóc.

Hô!

Tiếng xé gió rất nhỏ vang lên, một viên ngọc màu trắng hiện ra. Trong nháy mắt nó cách đó vài chục mét bay vào trong tay của hắn. Trong nháy mắt viên ngọc tiếp xúc với bàn tay liền nổ tung, hóa thành một đống bột mịn.

- Dục nhi chết?

Nam tử trung niên khẽ giật mình, trên gương mặt tuấn lãng của hắn đầy nghi ngờ.

- Dục nhi ở Đại Hạc Thiên Vực làm Vực Chủ, sao đột nhiên chết đi, là bị người ta giết chết hay là...

- Tư Không Địch!

Lúc này nam tử trung niên quát to lên, một nam tử trẻ tuổi chừng hai mươi lăm tuổi đi vào, khuôn mặt lãnh diễm như băng:

- Tư Không Địch bái kiến gia chủ.

Nam tử trung niên trầm giọng nói:

- Lập tức dùng tốc độ nhanh nhất tiến tới Đại Hạc Thiên Vực, dò xét nguyên nhân Tư Không Dục chết.

- Dạ!

Tư Không Địch lập tức gật đầu, trong mắt không nhịn được hiện ra dị sắc, giống như không nghĩ tới nam tử trung niên lại bàn giao mình xử lý chuyện như vậy.

- Ngươi cầm!

Tay phải nam tử trung niên nắm chặt, bột phấn trong tay lập tức ngưng tụ thành một nam tử hình người chạm ngọc sau đó ném cho Tư Không Địch.

- Nếu như ngươi trong năm ngày có thể tới Đại Hạc Thiên Vực thì có lẽ còn có thể sử dụng được.

- Rõ!

Tư Không Địch gật đầu, cầm khối ngọc sau đó biến mất.

- Đáng tiếc hiện tại phải cải tạo thân thể cho Chiếu nhi, bằng không ta có thể tự mình đi xem chuyện gì xảy ra? Dục nhi, nếu ngươi thật sự bị người ta giết chết, vi phụ tất nhiên sẽ khiến kẻ đó trả giá thảm trọng.

Trong mũi hừ lạnh một tiếng, nam tử trung niên lại bắt đầu làm việc.

...

- Mộ Hàn, vì sao bây giờ ngươi mới tới?

Xích Thành Thiên Vực, trên một sân thượng Lôi Động không ngừng đi lui tới, cau mày, sắc mặt hơi có chút lo lắng. Trong nháy mắt lơ đãng lại phát hiện thân ảnh của Mộ Hàn hiển hiện trên sân thượng này, lập tức như trút được gánh nặng thở ra một hơi.

- Nói chuyện phiếm vài câu với Tư Không Vực Chủ cho nên hơi chậm một chút.

Mộ Hàn vừa cười mỉm nói xong trên mặt không tự chủ toát ra thần sắc kinh ngạc:

- Nơi này... Thiên địa linh khí thật nồng đậm nha. Nồng độ thiên địa linh khí ở nơi này còn gấp mười lần Thái Huyền Thiên Vực, tương đương với Vô Cực Thiên Tông Cực Chân Các tầng sáu.

- Đó là đương nhiên, hoàn cảnh của Trung Thiên Vực đương nhiên không phải Hạ Thiên Vực có khả năng so sánh.

Lôi Động cười to nói.

- Trong cả Xích Thành Thiên Vực thì thiên địa linh khí nơi này xem như mỏng manh, tu luyện ở một ít tông môn thì nồng độ thiên địa linh khí tối thiểu cũng phải gấp mười lần nơi này, thậm chí là gấp mấy chục, hơn trăm lần. Nếu ta không có thể chất đặc thù, chỉ có tu luyện trong hoàn cảnh đặc thù mới có thể nhanh tăng tu vị lên, năm đó cũng sẽ không chay tới ‘ Đại Hạc Thiên Vực ’.

Mộ Hàn nghe được âm thầm líu lưỡi, nơi này đã gấp mười lần tương đương gấp trăm lần ở Thái Huyền Thiên Vực, mà ở Thái Huyền Thiên Vực Vô Cực Thiên Tông cũng chỉ có Cực Chân Các tầng chín mới đạt tới mức độ đó. Trong lúc nhất thời trong đáy lòng Mộ Hàn cảm khái vô hạn, Trung Thiên Vực cùng Hạ Thiên Vực tu luyện tài nguyên chênh lệch thật sự là quá lớn. Loại chênh lệch này tiếp tục thì sẽ tạo thành cường giả càng mạnh, kẻ yếu càng yếu.

Chắc hẳn nguyên nhân chính là như thế Thái Huyền Thiên Vực nhiều năm như vậy chưa từng xuất hiện cường giả Linh Trì Cảnh.

- Nếu như đến ‘ Bảo Tiên Thiên Vực ’ là Thượng Thiên vực, ngươi sẽ cảm thấy hoàn cảnh tu luyện ở Xích Thành Thiên Vực không gì hơn thế này.

Nhìn thấy Mộ Hàn bộ dáng ngạc nhiên, Lôi Động không nhịn được cười nói:

- Mộ Hàn, ta vừa mới thông tri cho trưởng bối trong nhà, bọn họ đã thúc dục ta nhanh chóng quay về. Ngươi theo ta đi dạo Lôi gia hay hiện tại chạy tới Chân Vũ Thánh Sơn? Chân Vũ Thánh Hội sắp bắt đầu đoán chừng thời gian không bao lâu đâu.

Mộ Hàn trầm ngâm nói:

- Ta thấy nên đi tới Chân Vũ Thánh Sơn a. Về phần nhà của ngươi dù sao về sau có cơ hội còn nhiều thời gian.

- Cũng tốt.

Lôi Động có chút tiếc nuối, lúc chạy tới vực giới chi môn hắn biết rõ thời gian Chân Vũ Thánh Sơn cử hành Chân Vũ Thánh Hội, lúc ấy hắn từng mời Mộ Hàn gia nhập Lôi gia, dùng năng lực tự nhiên của hắn ở lôi vực thì Lôi gia tuyệt đối còn thích hợp hơn so với Chân Vũ Thánh Sơn.

Đáng tiếc Mộ Hàn vẫn không có đáp ứng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui