Vũ Vương

Lâm Ngọc Bạch biểu lộ đúng là rất đặc sắc.

Tuy cách cự ly xa, vốn lấy tu vị Linh Trì thất trọng thiên của hắn vẫn có thể cảm ứng được tình huống trong Võ Công Điện tại Linh Vũ Thánh thành.

Kiện Quỷ Vũ Tiến sau khi được chữa trị thành công, Lâm Ngọc Bạch đã biết rõ gia hỏa gọi là La Thành có tạo nghệ luyện khí sâu đậm.

Nhưng bây giờ Lâm Ngọc Bạch mới phát hiện mình vẫn đánh giá thấp La Thành.

Muốn giải quyết vấn đề Thiện Âm Pháp Trượng của hắn thì thủ pháp Thập Long Quy Nguyên là thích hợp nhất. Nhưng mà loại thủ pháp này cần pháp lực phi thường cường đại chèo chống, Vạn Lưu Cảnh Đạo Văn Sư cho dù có thi triển ra được cũng không duy trì thời gian dài.

Mà trong thời gian ngắn muốn làm rõ đạo văn của Thiện Âm Pháp Trượng là không thể nào.

Nhưng La Thành biểu hiện vượt qua dự kiến của hắn sâu sắc.

Lâm Ngọc Bạch rất rõ ràng, nhất định rất nhiều người đoán ra hắn sai Câu Na đi khó xử La Thành, thời điểm này cũng nhất định có không ít người trong nội sơn chú ý biểu hiện của gia hỏa La Thành, nếu như tên này chữa trị Thiện Âm Pháp Trượng thành công...

Nghĩ vậy sắc mặt Lâm Ngọc Bạch có chút âm tình bất định.

Sau nửa ngày qua đi Lâm Ngọc Bạch đột nhiên trong mũi hừ nhẹ, trong trong mắt hiện ra thần sắc vui vẻ:

- Cho dù chải vuốt rõ ràng có thể khiến chúng phục hồi toàn bộ lại cũng không phải dễ dàng như vậy. La Thành ah La Thành, ta rất nhanh sẽ cho ngươi một phần đại lễ, chắc hẳn sẽ khiến ngươi vô cùng kinh hỉ.

...

Linh Vũ Thánh thành, Võ Công Điện.

Màn đêm đã hàng lâm, trong điện ngọn đèn chiếu sáng. Giờ phút này trong Võ Công Điện chỉ còn lại năm sáu mươi người, tất cả đều lẳng lặng nhìn Mộ Hàn, trong điện phủ rộng lớn chỉ có hai tay mười ngón của Mộ Hàn không ngừng kích thích âm thanh xuy xuy vang vọng, nhưng cũng trở nên yếu ớt.

Cũng không lâu lắm thậm chí tiếng vang này triệt để biến mất, Mộ Hàn cũng dừng tay, con mắt của hắn từ từ mở ra.

Thấy thế người chung quanh tinh thần chấn động.

- Như thế nào đây?

Đường Hoan có chút sốt ruột hỏi.

- Tiếp qua hai khắc chung là không sai biệt lắm. (2 khắc = 30 phút)

Nhìn thấy bên ngoài là ban đêm, trên mặt Mộ Hàn tươi cười.

Tốn thời gian cả ngày như vậy hắn mới triệt để chải vuốt đạo văn hoàn thành, cả quá trình hao phí pháp lực cực kỳ kinh người. Nếu như Mộ Hàn chỉ có pháp lực mộc thuộc tính, dưới tình huống đang thi triển Thập Long Quy Nguyên tuyệt đối không thể chèo chống tới bây giờ.

Nguyên nhân chính là trong Tử Hư Thần Cung ngũ hành lực lượng tuần hoàn lưu chuyển, pháp lực mộc thuộc tính của Mộ Hàn liên miên không dứt. Trong đó Diệu Long Chân Hỏa mặc dù đã lột xác thành hỏa linh pháp thân, nhưng cũng không có hoàn toàn chia lìa với Mộ Hàn, trong tâm cung của Mộ Hàn cũng có hỏa thuộc tính cực hạn tồn tại.

Nhưng mà pháp lực của Mộ Hàn dù có thể chèo chống nhưng tinh thần đầy mệt mỏi.

Cũng may bước khó khăn nhất đã hoàn thành, kế tiếp chỉ cần khôi phục đạo văn như cũ là được. Đối với Mộ Hàn mà nói việc này còn nhẹ nhõm hơn không ít.

Dùng lực lượng còn sót lại của Mộ Hàn đủ trong một lần hành động chữa trị Thiện Âm Pháp Trượng.

Nghe được Mộ Hàn nói lời này Đường Hoan và Liễu Thúy Yên bên cạnh thở ra một hơi, những người chung quanh đầy kinh hãi. Đối với Mộ Hàn lần này chữa trị Thiện Âm Pháp Trượng khiến bọn họ không coi được, huống chi chữa trị siêu phẩm đạo khí thời gian chỉ có hai ngày ngắn ngủi.

Bọn họ mơ hồ đoán được lần này là Lâm Ngọc Bạch mượn tay Câu Na chèn ép Mộ Hàn. Lâm Ngọc Bạch chẳng những tu vị cường đại, tạo nghệ luyện khí cũng sâu đậm, hôm nay đã thành công luyện chế qua không ít siêu phẩm đạo khí, hắn đã ra tay thì làm sao khiến Mộ Hàn dễ dàng vượt qua kiểm tra như vậy?

Hôm nay nghe được Mộ Hàn phát ngôn bừa bãi tiếp qua hai khắc chung là chữa trị được Thiện Âm Pháp Trượng, mọi người ngoài kinh ngạc cũng khó tránh có chút ít bán tín bán nghi.

Tu Diệu Châu nhanh chóng phục hồi tinh thần lại, mắt phượng lưu chuyển, cười hì hì nói:

- Câu sư tỷ, xem ra lần này ngươi phải xuất huyết nhiều, chậc chậc, năm vạn công huân đấy!

- Hai khắc chung?

Câu Na không để ý đến Tu Diệu Châu, chỉ liếc xéo Mộ Hàn, cười lạnh nói:

- La Thành, ngươi cũng không sợ gió thổi rớt đầu lưỡi sao? Cho dù là Lâm sư huynh ở chỗ này cũng không dám nói tiếp qua hai khắc chung có thể thành công chữa trị Thiện Âm Pháp Trượng, ngươi chỉ là tiểu tu sĩ Vạn Lưu Cảnh còn dám nói mình mạnh hơn Lâm sư huynh?

- Câu sư tỷ, ngươi xem tiếp chẳng phải biết rõ sao?

Mộ Hàn cười nhạt một tiếng, cũng không có tranh giành miệng lưỡi với Câu Na làm gì, hít sâu một hơi và nhắm mắt lại, tâm thần tiếp tục đắm chìm trong đạo khí.

- Ân?

Nhưng mà ngay sau đó đột nhiên Mộ Hàn biến sắc, mí mắt mở ra.

Ngay lúc này tâm thần lạc ấn trong Thiện Âm Pháp Trượng không có động tĩnh gì lại chấn động mạnh mẽ, đạo văn vừa mới chải vuốt lại đã bị cường lực dấn dắt, rõ ràng đang dựa sát vào nhau, nếu như tùy ý cho nó tiến hành thì không bao lâu những đạo văn kia lại xoắn thành một đoàn.

Thấy thần sắc Mộ Hàn khác thường, Đường Hoan ăn cả kinh:

- La Thành đại ca, xảy ra chuyện gì?

Câu Na xem thường cười nói:

- Ta đã nói rồi, Lâm sư huynh luyện chế Thiện Âm Pháp Trượng há dễ dàng chữa trị như vậy, muốn khoác lác cũng phải xem mình có tiền vốn khoác lác hay không.

Khi nói chuyện nàng hữu ý vô ý lườm qua Tu Diệu Châu, sắc mặt đùa cợt.

Tu Diệu Châu và đám người Liễu Thúy Yên chung quanh có chút kinh ngạc, trước đó Mộ Hàn còn tin tưởng mười phần, chỉ qua một lát sắc mặt thay đổi, chẳng lẽ đạo khí có biến cố?

- Không có gì, chỉ là vấn đề nhỏ.

Mộ Hàn ngẩng đầu cười cười, trong mắt không nhịn được có hàn ý, trong nội tâm hừ lạnh nói:

- Lâm Ngọc Bạch, không nghĩ tới ngươi lại dùng thủ đoạn hạ lưu như vậy. Nhưng mà ngươi cho rằng như thế là ngăn cản được ta chữa trị Thiện Âm Pháp Trượng thì sai hoàn toàn rồi.

Mộ Hàn đã sớm phát giác trong Thiện Âm Pháp Trượng có một đoàn tâm thần lạc ấn, nhưng hắn cũng không quá mức để ý. Đạo khí như thế này đều có tâm thần lạc ấn, bất kể là hai ngày trước chữa trị Quỷ Vũ Tiến hay là những đạo khí hư hao đều là như vậy.

Chỉ khiến Mộ Hàn không nghĩ tới chủ nhân Thiện Âm Pháp Trượng lại dẫn động đạo khí thao túng đạo văn quấy nhiễu chính mình. Mộ Hàn không biết đó là tâm thần lạc ấn của bản thân Lâm Ngọc Bạch, nếu là người khác hắn hoàn toàn mặc kệ, nó là căn nguyên xuất hiện dị tượng thì nhất định chính là của Lâm Ngọc Bạch.

Nếu đổi thành Đạo Văn Sư khác, tao ngộ đến tình huống này chắc chắn sẽ thúc thủ vô sách.

Có tâm thần lạc ấn giở trò, vừa chữa trị đạo văn trong đạo khí vừa bị phá hư, vĩnh viễn khó có khả năng thành công phục hồi như cũ, trừ phi có năng lực quét sạch tâm thần lạc ấn đi; mà thu đạo khí vào trong tâm cung mặc dù có thể đoạn tuyệt liên hệ tâm thần lạc ấn với chủ nhân nhưng không thể luyện khí, chỉ có thể trơ mắt nhìn nó tới kỳ hạn cuối cùng mà thôi.

Nhưng Mộ Hàn thì chẳng phiền nhiễu như vậy.

Hô!

Tiếng xé gió chấn động tới cực điểm, ý niệm của Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, siêu phẩm đạo khí đã bay tới mi tâm. Chủ nhân của Thiện Âm Pháp Trượng hiển nhiên không nghĩ tới Mộ Hàn đột nhiên ra chiêu như vậy, đúng là chưa kịp kháng cự đã hóa thành thanh quang chui vào trong tâm cung của Mộ Hàn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui