Vũ Vương

Mộ Hàn cũng như thể trút được gánh nặng thở dài ra một hơi, chợt nhoẻn miệng cười:

- Sư phụ, những ngày này tại Tâm Cung đệ tử luyện chế ra một kiện Đạo Khí, vẫn còn thỉnh sư phụ xem qua.

- Cái gì?

Dịch Chân Nhân nghe vậymà sửng sốt. Ngày đó Mộ Hàn chữa trị Thiện Âm Pháp Trượng của Lâm Ngọc Bạch thì mới chạm đến đến ngưỡng cửa Tâm Cung Luyện khí. Nói không chừng những ngày này đối với việc thử nghiệm Bách Long Tụ Lưu thật sự là hắn có tiến triển không nhỏ, do vậy chỉ một lượt đã giúp hắn vượt qua cánh cửa Tâm Cung Luyện khí.

Thoáng chốc, Dịch Chân Nhân có vẻ hơi không thể chờ đợi được:

- Lấy ra đi, mau cho vi sư nhìn một chút.

- Vút!

Mộ Hàn gật đầu, ý niệm vừa động thì một đạo sáng xanh liền lóe ra từ mi tâm rồi nhẹ nhàng bay đến trước người Dịch Chân Nhân. Đây rõ ràng là một thanh trường kiếm xanh lam, thân kiếm bề rộng chừng ba ngón tay, dài một thước có thừa. Thoạt nhìn đã thấy vầng ánh sáng lấp lánh chói mắt rực rỡ, phảng phất bên trong thân kiếm có một dòng nước xanh lam đang nhẹ nhàng róc rách tuôn chảy.

- Đạo Khí siêu phẩm?

Dịch Chân Nhân vừa cầm kiếm vào tay, lập tức thất thanh bật thốt lên. Lão liếc mắt nhìn Mộ Hàn với vẻ khó có thể tin nổi. Một hồi lâu sau ánh mắt mới lại quay về thân kiếm, bắt đầu vận dụng pháp lực bao trùm lấy nó rồi nheo hai mắt tinh tế cẩn thận cảm ứng. Chỉ chốc lát sau đó, Dịch Chân Nhân hai mắt trợn trừng, trên khuôn mặt tràn đầy dáng vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Thanh trường kiếm này chất liệu cũng không tính là xuất sắc, dưới tình huống thông thường thì chỉ có thể luyện chế ra được Đạo Khí cao phẩm, số lượng đường hoa văn tô điểm không có khả năng vượt qua một ngàn chín trăm chín mươi chín. Thế nhưng Mộ Hàn khéo léo chất chồng thêm hai đường hoa văn tô điểm, làm cho nó một lượt từ Đạo Khí cao phẩm có được hai ngàn lẻ một đường hoa văn tô điểm để lột xác trở thành Đạo Khí siêu phẩm.

Hai đường hoa văn tô điểm gia tăng, khiến cho uy lực của trường kiếm này đột phá giới hạn của chất liệu, tăng lên gần như năm thành!

- La Thành. Ngươi làm như thế nào?

Qua một hồi lâu, Dịch Chân Nhân thở nhẹ một hơi, thu hồi pháp lực, ánh mắt sáng quắc nhìn Mộ Hàn.

Mộ Hàn cười nói:

- Cái này còn may mà sư phụ truyền thụ thủ pháp 'Bách Long Tụ Lưu' , cho nên đệ tử mới có năng lực hoàn thành luyện chế món Đạo Khí này ở bên trong Tâm Cung. Làm cho phẩm chất của nó một lượt đạt tới siêu phẩm. Còn nếu như đổi lại là làm như trước kia thì đệ tử cũng chỉ có thể luyện chế trường kiếm này thành Đạo Khí cao phẩm.

- May mà còn có 'Bách Long Tụ Lưu' sao? Ngươi tu luyện loại thủ pháp này tới tình trạng nào rồi?

Dịch Chân Nhân vội vàng hỏi. Âm thanh đều trở nên có chút run rẩy. Quả nhiên là bởi vì Bách Long Tụ Lưu kia. May mà ta còn tưởng rằng đồ đệ này mười tám ngày thử nghiệm vừa rồi bên trong Tâm Cung đều là thất bại.

- Sư phụ, hiện nay đệ tử đã có thể thao tác bốn mươi tám cỗ thân thể sinh ra từ tâm thần để đồng thời khắc họa Văn Phổ không giống nhau.

Tâm niệm Mộ Hàn suy tính thật nhanh, nhưng cuối cùng vẫn không hề giấu diếm, lựa chọn nói ra chi tiết cho Dịch Chân Nhân biết. Hiện nay, việc Tư Không Dục bị giết đã cùng với việc Mộ Hàn bỏ mình mà từ từ bị người ta lãng quên. Chính hắn là một vị khách tới từ Pháp La Thiên Vực, coi như biểu hiện được thiên tài thì cũng không đến mức bị người khác hoài nghi.

- Cái gì!

Dịch Chân Nhân giống như con mèo bị dẫm vào đuôi, lão nhảy dựng lên mãnh liệt từ trên đệm cói bồ đoàn. Rồi dùng một loại ánh mắt như nhìn quái vật để ngắm ngía đồ đệ yêu này mà mình mới thu nhận không lâu.

Từ sau khi tu vi đột phá đến cảnh giới Linh Trì, lão tu thân dưỡng tính, coi như những chuyện dẫu không thể tưởng tượng nổi thì cũng khó lòng làm cho tâm tư của lão xuất hiện dao động lớn tới đâu . Tuy nhiên, biểu hiện hôm nay của Mộ Hàn , lại làm cho hắn cũng nữa khó có thể duy trì chỉ hơi kinh ngạc như lúc trước. Mấy trăm năm qua, chưa bao giờ lão lại thất thố quá mức giống như hiện tại vậy.

Nếu có trách chỉ là trách đồ đệ này đã mang đến cho lão những rung động thật sự là quá mức mạnh mẽ !

- Sư phụ. Người. . .

Mộ Hàn kinh ngạc ngẩng đầu.

- Quái thai! Quái thai!

Dịch Chân Nhân rốt cục lại ngồi xếp bằng, cười khổ nói.

- Tiểu tử kia, ngươi có biết vi sư đạt tới tình trạng thế này như ngươi thì phải mất bao nhiêu thời gian? Suốt năm mươi năm đó! Hơn nữa, vi sư vẫn còn phải sau khi hoàn toàn học xong 'Bách Long Tụ Lưu', thì mới có thể thực hiện được 'Tâm Cung Luyện khí'. Mà ngươi lại chỉ dùng mười tám ngày, là có thể thao tác bốn mươi tám đạo thân thể ngưng tụ từ tâm thần, hơn nữa vẫn còn luyện chế ra một kiện Đạo Khí siêu phẩm trong Tâm Cung.

- Thiên phú bẩm sinh về đạo Luyện khí, so sánh với vi sư thì có thể thấy ngươi mạnh hơn nhiều!

Có hơi dừng lại, Dịch Chân Nhân lại cảm khái ngàn vạn mà thở dài nói

- Trước đây, vi sư cho là những tiểu tử kia giống như Mục Phong, Cầm Cơ, Lâm Ngọc Bạch chính là thiên tài Luyện khí tuyệt đỉnh. Chính là so sánh với ngươi thì lại là có cách biệt một trời. Xem ra, vi sư vẫn còn coi thường ngươi . Thánh Phẩm pháp sư thiết nghĩ cũng không phải điểm cuối của ngươi, nói không chừng sau này ngươi vẫn còn có thể trở thành Tiên Phẩm pháp sư, thậm chí là cấp cao nhất Thần Phẩm pháp sư.

Nói đến câu sau cùng, trên mặt Dịch Chân Nhân cũng tràn đầy vẻ say mê, nhưng lập tức lại cười híp mắt đánh giá Mộ Hàn

- Những lúc vui đùa, đợi đến khi ngươi trở thành Thần Phẩm pháp sư thì lão gia hỏa như ta này cũng có thể khoe khoang một phen với mọi người, nói chính mình là sư phụ của Thần Phẩm pháp sư. La Thành, có thể nhận được đệ tử như ngươi, đó là may mắn của vi sư .

- Có thể bái ngài làm sư phụ, cũng là vinh hạnh của đệ tử.

Mộ Hàn cũng chân thành đáp.

Đối với vị sư phụ này, Mộ Hàn đích thật là có sự cảm kích phát ra từ nội tâm. Đích xác, mặc dù là không có ông ta thì Mộ Hàn cũng tin tưởng chính mình sau này có thể học được loại thủ pháp Bách Long Tụ Lưu , nhưng ắt sẽ phải đi rất nhiều đoạn đường quanh co. Hơn nữa, kinh nghiệm trăm năm tập luyện Bách Long Tụ Lưu của Dịch Chân Nhân cũng đưa đường chỉ lối lớn lao cho Mộ Hàn. Nếu không có như thế, Mộ Hàn cho dù có Tử Hư Thần Cung, cũng không có khả năng chỉ mười tám ngày liền đạt tới tình trạng như vậy.

- Được rồi, những lời này cũng không cần nói nhiều. La Thành, ngươi trở về tu luyện thật tốt 'Bách Long Tụ Lưu' này. Có cái gì chỗ nào không hiểu thì bất kì lúc nào cũng có thể đến đây tìm vi sư.

- Vâng, đa tạ sư phụ. . .

Đi ra khỏi điện Huyền Dương, theo đường núi nhẹ nhàng đi xuống, trong lòng Mộ Hàn cũng là vô cùng vừa ý. Bách Long Tụ Lưu liền giống như một cái chìa khóa thần kỳ mở ra một cánh cửa lớn, khiến cho hắn tiến vào một chốn thiên địa khác. Ngay vào lúc này, Mộ Hàn đã có thập phần tự tin đi luyện chế bất cứ Đạo Khí siêu phẩm nào.

Hơn nữa, mười tám ngày tu luyện này, chẳng những khiến cho thực lực Luyện khí của Mộ Hàn tăng mạnh, mà tu vi của bản thân cũng tăng lên mạnh mẽ, không ngờ đạt tới cảnh giới Linh Trì Nhất Trọng Thiên đỉnh cao .

- Cái gì, mười tám ngày?

Phút chốc, Mộ Hàn dừng bước chân lại, hai tay ra sức vỗ mạnh một nhịp. Không ngờ đã qua lâu như vậy! Hắn ý thức được số trời này có ý nghĩa như thế nào. Ngây người mười tám ngày tại điện Huyền Dương , trong chỗ ở tại Khai Dương Phong cũng dừng lại hai ngày. Điều này liền có ý nghĩa thời hạn nửa tháng của đại bộ phận nhiệm vụ mà hắn tiếp nhận đã sớm trôi qua.

Mộ Hàn vội vàng sắp xếp chỉnh lý cho tốt bốn mươi mốt cái hộp gỗ đặt ở bên trong Tâm Cung của mình. Ba mươi sáu món Đạo Khí cao phẩm, trong thời gian hai ngày tại chỗ ở kia hắn đã sửa chữa toàn bộ , mà nhiệm vụ luyện chế năm món Đạo Khí cao phẩm thì chỉ hoàn thành hai thứ. Hơn nữa lại đúng là hai món không có thời hạn kia, cũng là hai món có chất liệu tốt.

Ba nhiệm vụ Luyện khí còn lại, đều là cần hoàn thành trong vòng nửa tháng , hơn nữa tính chất nguyên liệu đều kém hơn một chút.

Nhiệm vụ có thời hạn, hiện tại coi như hoàn thành thì cũng coi như thất bại.Tính toán như vậy, trong số bốn mươi mốt nhiệm vụ trong đó , hoàn thành được mười thì có thể thu được đến mười hai vạn Công Huân.Nhưng ba mươi mốt cái thất bại, sẽ bị khấu trừ hai mươi tám vạn Công Huân. Đến khi trả nhiệm vụ, còn phải khấu trừ lại mười sáu vạn. . .

Nhanh chóng tính toán một hồi, Mộ Hàn phát hiện chính mình sau khi giao nộp xong nhiệm vụ thì ba mươi sáu vạn Công Huân vốn có chỉ có thể còn lại hai mươi vạn. Hắn không khỏi lắc đầu mắc cười. Nhưng mà, Mộ Hàn cũng không có bất cứ ủ rũ gì, thu hoạch trong mười tám ngày vừa qua há là điểm Công Huân như vậy mà có thể so sánh được. Cho dù Công Huân bị khấu trừ sạch sẽ thì Mộ Hàn cũng không hối hận.

Thấy bầu trời vẫn còn sớm sủa, Mộ Hàn bay lên trời, nhằm tới phương hướng Thiên Xu Phong mà chạy đi như bay. . .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui