Vũ Vương

Thực lực Dương Hồ lục trọng thiên, so với người U Ảnh vừa rồi còn mạnh hơn chút!

Chẳng qua người U Ảnh dưới Thần Hải Cảnh, cho dù thực lực cường thịnh trở lại, chạy đến trong Hắc Sào này cũng chỉ có đưa đồ ăn cho Mộ Hàn. Trong nháy mắt, lực lượng Thổ thuộc tính bàng bạc lộ ra không gian tâm cung, như sóng to gió lớn đập vỡ đê từ trong tay Mộ Hàn tuôn ra mà ra, ngưng tụ thành một tấm chắn thật dày.

- Bàn Thạch Thiên Thuẫn!

Này cũng là một loại thánh phẩm võ đạo công pháp mà Mộ Hàn lấy từ Phi Tiên Sơn Thiên Thư Lâu.

Oanh!

Không có chút chần chờ, tấm chắn dày kia dùng thế sét đánh không kịp bưng tai đập xuống, người U Ảnh kia thậm chí ngay hừ cũng chưa kịp hừ một tiếng, tâm cung đã bạo toái, thân hình hóa thành một đoàn lực lượng linh hồn nồng đậm, sau đó bị Mộ Hàn cường hút vào tâm cung.

Trận chiến đấu thứ hai trong Hắc Sào này, chấm dứt!

Mà giờ phút này, ở trong Hắc Sào khác, trận đầu chiến đấu củatuyệt đại đa số võ đạo tu sĩ cùng U Ảnh Tộc cũng còn kịch liệt tiến hành. Tại Bảo Tiên Thiên Vực, Hư Kiếp Cảnh siêu cấp cường giả giả như Phó Tiên Minh cùng Cổ Thương Phong như vậy tuy rằng hiếm thấy, nhưng mà Dương Hồ Cảnh tu sĩ như Mộ Hàn vậy, là tuyệt vô cận hữu.

Chẳng qua, chiến đấu của Mộ Hàn chấm dứt càng nhanh, liền ý nghĩa hắn cần đối mặt đối thủ càng nhiều, trừ khi Mộ Hàn cho lực lượng linh hồn của người U Ảnh này lưu lại, cung cấp Hắc Sào hấp thu.

Không có nhận được đủ lực lượng, lốc xoáy ngoài cửa vào Hắc Sào kia phỏng chừng vừa ngưng tụ đi ra, sẽ tiêu tán, mà lốc xoáy vừa tiêu tán, cửa vào Hắc Sào sẽ lại mở ra.

Chứng kiến cửa vào mở rộng, người U Ảnh bên ngoài phát động thế công sẽ bỏ qua sao?

Vù… , Vù, . . .

Lực lượng bình chướng ở lối vào Hắc Sào kia liên tiếp dập nát, người U Ảnh Dương Hồ Cảnh lần lượt nhảy vào không gian Hắc Sào.

- Thương Hải Biến!

- Vạn Kiếp Thiên Lôi Tế!

- Cự Linh Pháp Tượng!

- Tiên thiên mộc khí!

. . .

Mấy thánh phẩm võ đạo công pháp từ trong Thiên Thư Lâu đổi đi ra kia không ngừng bị Mộ Hàn thi triển ra, người U Ảnh hoàn toàn bị Mộ Hàn làm như đạo cụ luyện tập công pháp, tiếng gầm rú đinh tai nhức óc thỉnh thoảng từ trong Hắc Sào kích động mà ra, ở bên trong thành lũy không gian qua lại không ngừng. . .

- Mộ Hàn này, thực lực thật mạnh!

Trung tâm thành lũy, Tào Tiến không khỏi động dung.

Bản thân hắn cùng Mộ Hàn cũng không có thù hận gì, nhưng mà thời điểm rời đi Thiên Vũ Tông lại từng tiếp nhận Thiên Vũ Tông Phó tông chủ Khúc Hạ nhờ vả, nếu Mộ Hàn này cũng bị Côn Lôn Tiên Phủ phái đi đóng ở Thái Tố Cổ Thành, một khi có cơ hội thích hợp, không ngại đem hắn vĩnh viễn lưu ở trong này.

Nhưng từ Mộ Hàn bày ra thực lực đến xem, muốn lưu lại, sợ là không dễ dàng như vậy.

Trong Dương Hồ Cảnh tu sĩ bảo vệ nơi đóng quân số 19 này, tu vi đạt tới Dương Hồ thất trọng thiên không ở số ít, nhưng mà như Mộ Hàn một cái cũng không có. Ở thời điểm không ít người vừa mới giải quyết một người U Ảnh, Mộ Hàn đánh chết người U Ảnh đã đạt tới sáu bảy.

Thời điểm tu sĩ còn lại giải quyết hai người U Ảnh, người U Ảnh chết ở trong tay Mộ Hàn sớm vượt qua mười.

Người U Ảnh tiến vào chỗ Hắc Sào kia, không quản là Dương Hồ thất trọng thiên tu vi, hay là Dương Hồ ngũ trọng thiên tu vi, Mộ Hàn giải quyết lại như cắt rau, tất cả đều là một kích tất sát, không có ngoại lệ.

Mộ Hàn ở trong loại chiến đấu này biểu hiện ra ngoài trình độ thoải mái, làm hắn là Thần Hải tam trọng thiên tu sĩ cũng thấy trợn mắt há hốc mồm, nếu không phải có thể tinh tường cảm ứng ra tu vi của Mộ Hàn, không biết còn tưởng rằng bên trong Hắc Sào kia không phải Dương Hồ Cảnh tu sĩ, mà là Thần Hải Cảnh cường giả.

- A? Thần Hải Cảnh?

Tào Tiến phút chốc hô nhỏ một tiếng, người U Ảnh Tộc thứ mười lăm tiến vào Hắc Sào của Mộ Hàn kia lại có được tu vi Thần Hải Cảnh, hơn nữa đạt tới Thần Hải tứ trọng thiên! Bọn họ mấy cái Thần Hải Cảnh cường giả này tọa trấn mỗi nơi đóng quân, phòng chính là U Ảnh Tộc Thần Hải Cảnh cường giả xông vào, giờ phút này xuất hiện người U Ảnh kia, mặc dù đã đạt tới Thần Hải tứ trọng thiên, nhưng mà ở trong Hắc Sào, lấy tu vi của hắn hoàn toàn ứng phó được.

Một khi hắn qua nghênh chiến, lập tức sẽ có một vị Thần Hải Cảnh tu sĩ ở Huyền Băng Điện đi tới tiếp nhận vị trí của hắn, thẳng đến hắn đem U Ảnh Tộc Thần Hải Cảnh cường giả kia giải quyết, hoặc là liên thủ đem đối thủ đánh chết mới rời đi.

Giờ khắc này, Tào Tiến cơ hồ là phản xạ có điều kiện đứng lên, nhưng trong nháy mắt, Phó tông chủ ra lệnh từ trong đầu hiện lên, hai chân của hắn lại chậm rãi ngồi xuống. . .

- Thần Hải tứ trọng thiên?

Trong Hắc Sào, Mộ Hàn mi phi sắc vũ, vẻ mặt hưng phấn, ở trong này liên tục đánh chết mười bốn người U Ảnh Dương Hồ Cảnh, rốt cục có Thần Hải Cảnh cường giả chạy vào rồi.

Đây chính là một con cá lớn, linh hồn lực lượng mười bốn người U Ảnh kia toàn bộ cộng lại, cũng so ra kém một gia hỏa Thần Hải Cảnh này.

- Ngươi rốt cuộc có lai lịch gì?

Nhưng mà, ở thời điểm Mộ Hàn chuẩn bị động thủ, người U Ảnh Tộc đối diện kia lại đột nhiên mở miệng, hơn nữa nói ra còn là ngôn ngữ nhân loại.

- Nhân loại võ đạo tu sĩ Dương Hồ thất trọng thiên bình thường, không có khả năng có thực lực cường đại như ngươi!

Thanh âm mặc dù vẫn còn trúc trắc, nhưng cũng có chút trôi chảy.

U Ảnh Tộc Thần Hải Cảnh cường giả kia là bị dị động ở chỗ Hắc Sào này hấp dẫn.

- Nói cho ngươi cũng không sao, ta là đệ tử Côn Lôn Tiên Phủ. . . Mặt khác, ngươi ra mắt bao nhiêu nhân loại võ đạo tu sĩ, lại dám nói Dương Hồ thất trọng thiên tu sĩ không có khả năng thực lực cường đại như ta?

Mộ Hàn ha ha mỉm cười, tâm tình sung sướng, cũng nói vài câu vô nghĩa. Dù sao người U Ảnh này đã tiến nhập Hắc Sào, Mộ Hàn hoàn toàn không lo lắng hắn sẽ chạy đi, người U Ảnh Thần Hải tứ trọng thiên tới trong này, phỏng chừng chỉ có thể phát huy ra thực lực Thần Hải nhị trọng thiên, Mộ Hàn tin tưởng lấy năng lực của mình, đánh chết người U Ảnh như vậy không có vấn đề gì.

- Côn Lôn Tiên Phủ đệ tử? Không có khả năng! Nhân loại tu sĩ Dương Hồ thất trọng thiên, không có khả năng có thực lực cường đại như ngươi!

Người U Ảnh kia lại giống như thập phần ngoan cố, cư nhiên còn kiên trì quan điểm trước kia của mình, đến cuối cùng, thậm chí còn tuôn ra một câu không thể tưởng tượng.

- Hay là. . . ngươi không phải người?

- Ta không phải người?

Mộ Hàn ngẩn người, chợt trêu tức cười ha ha.

- Ta không phải người, chẳng nhẽ là U Ảnh các ngươi ...

Nói tới đây, thanh âm của Mộ Hàn đột nhiên dừng lại, nụ cười trên mặt cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, trong nháy mắt này, hắn đột nhiên nghĩ đến, mình tựa hồ thật sự không phải nhân loại bình thường, mà là hậu đại Linh Hư tộc viễn cổ truyền thừa đến nay. Chẳng qua, Linh Hư tộc nhân kia, chắc cũng là nhân loại a?

Người U Ảnh kia lắc đầu:

- Ngươi đương nhiên không phải là người U Ảnh Tộc chúng ta, nhưng trên đời này có chín đại dị tộc. . .

- Vô nghĩa thật nhiều!

Cơ hồ ở khoảnh khắc người U Ảnh nói ra bốn chữ "chín đại dị tộc" này, Mộ Hàn đã hét to lên tiếng, cắt ngang lời nói của người U Ảnh, chân nguyên điên cuồng kích động lên, trong khoảnh khắc, thân hình của Mộ Hàn liền bành trướng hàng chục lần, độ cao đúng là đạt tới hơn ba mươi thước, không sai biệt lắm muốn đụng chạm đến đỉnh chóp không gian Hắc Sào này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui