Vũ Vương

Trên khán đài phía bắc, Việt Thiện cười híp mắt vuốt ve chòm râu dài dưới cằm. Tuy nói cự ly cũng khá xa, nhưng với thực lực Vũ Hóa Cảnh của lão thì tự nhiên có thể thoải mái mà nhận thấy được chỗ kỳ diệu của những "Trục Ảnh Kiếm Châu" này.

Khi bắt đầu khởi động chân khí, đối với Kiếm Châu có thể sinh ra lực hút nhất định. Thế nhưng nếu mà đã bị chân khí kích thích, Kiếm Châu sẽ lại tăng tốc thoát ly nên sẽ rất khó lòng bắt được nó. Cho tới bây giờ, mặc dù là mấy vị đệ tử Mộ gia cấp Yên Hà Cảnh, số lượng Kiếm Châu bắt được cũng còn không vượt quá mười viên, những người khác tất nhiên sẽ càng ít hơn.

Nếu mà có hơn mười người kiên trì chống đỡ đến cuối cùng được, Mộ Hàn rất có thể sẽ bị đào thải.

Đám người Hùng Hãn và Kim Vũ Trúc cũng là âm thầm gật đầu, thế nhưng chỉ chốc lát sau, trên mặt bọn họ liền bắt đầu trở nên đặc sắc dị thường. Bởi vì Mộ Hàn ở bọn họ trong mắt khó có thể tiến vào tốp mười người đứng đầu lại lao đầu vào khu vực có "Trục Ảnh Kiếm Châu" dày đặc nhất. Thế nhưng những Kiếm Châu này lại không có tạo thành bất cứ nguy cơ gì đối với hắn .

- Hắn làm như thế nào mà được như vậy?

Chỉ ngưng thần quan sát mấy giây, Kim Vũ Trúc liền nhìn ra manh mối trong đó. Mộ Hàn kia dường như có thể tiên đoán trước được quỹ tích di động của những viên Kiếm Châu này. Mỗi lần đều là trước lúc Kiếm Châu sắp sửa đụng chạm đến hắn thì hắn liền né tránh trước một bước sang một bên, xem ra đúng là tuyệt vời đến mức đỉnh cao, cực kì điêu luyện.

Chẳng những là bà ta, Hùng Hãn, Việt Thiện cùng với những trưởng lão này của Mộ gia, tất cả cũng đều phát hiện ra điểm ấy. Mộ Thanh Sơn không biết nghĩ cái gì, ánh sáng tinh nhanh trầm tĩnh trong đôi mắt chợt lóe rồi biến mất.

- Hắn có thể biết trước được sao?


Cùng Việt Thiện trao đổi ánh mắt, Hùng Hãn lên tiếng thắc mắc với vẻ hơi khó có thể tin được. Việt Thiện hiển nhiên không thể cho lão đáp án, trên mặt cũng không tự chủ được mà nổi lên sự kinh ngạc.

Đúng lúc này, Mộ Hàn sau khi bình tĩnh tránh né bốn viên Kiếm Châu lại đột nhiên ngồi thụp xuống.

- Hắn muốn làm gì?

Đám người Việt Thiện thấy thế thì không hiểu chút nào.

Ngay sau đó, bọn họ liền phát hiện hai tay Mộ Hàn nhẹ nhàng phớt qua mặt đất. Đến một tích tắc sau đó , Mộ Hàn bắn người dựng lên thì trong lòng bàn tay lại xuất ra hai quả Kiếm Châu.

Không đợi bọn họ hiểu được rõ ràng là xảy ra chuyện gì , Mộ Hàn vừa mới nhét Kiếm Châu vào trong lòng xong liền lại ngồi xuống lần nữa. Ngay lập tức sau đó, lại là hai viên Kiếm Châu vào tay.

Cứ như vậy mà tuần hoàn lặp lại,con số Kiếm Châu mà Mộ Hàn thu hoạch càng ngày càng nhiều.

Sáu viên! Mười viên!

Mười hai viên

Nhìn Mộ Hàn không ngừng bỏ Kiếm Châu thu được vào trong lòng, không chỉ có đám người Việt Thiện và Hùng Hãn kinh ngạc, ở trên tất cả khán đài tứ phía sau khi mọi người thấy một màn như vậy đều là trợn mắt há hốc mồm.

Người khác phải trăm cay nghìn đắng mới có thể bắt được một viên. Thế nhưng Mộ Hàn ngược lại, những Kiếm Châu này lại như là đám hạt đậu nành rơi trên mặt đất đang chờ đợi hắn đến nhặt đi, quả là vô cùng dễ dàng.

- Hắn

Hắn có thể phán đoán ra được vị trí kiếm châu xuất hiện

Tam trưởng lão Mộ Thanh Hải ngơ ngác há hốc miệng, vẻ mặt cực kì quái đản.


- Nếu muốn phán đoán ra được kiếm châu, nhất định phải cảm ứng được mỗi một tia dao động rất nhỏ của Đạo Văn . Hắn chỉ là một Đạo Văn Sư thấp phẩm, thời gian tiếp xúc Đạo Văn còn không đến hai tháng, trước đây càng là chưa bao giờ nhìn thấy Văn Phổ của mê cung

Chẳng lẽ, chẳng lẽ năng lực cảm ứng của hắn đối với Đạo Văn lại mạnh đến tình trạng như thế?

- Xôn xao xì xào

Bên trong mê cung, Mộ Hàn không để ý đến bất cứ điều gì khác, tinh lực tập trung toàn bộ vào Đạo Văn ở trong một vùng rộng hơn mười thước.

Dao động của Đạo Văn phản hồi lại vô cùng rõ ràng ở trong đầu, điều đó đã khiến cho Mộ Hàn có khả năng biết trước vị trí xuất hiện của Kiếm Châu một cách chuẩn xác dị thường. Cho đến lúc này, Mộ Hàn chỉ cần trước khi Kiếm Châu xuất hiện một khắc mà hạ tay xuống, liền có khả năng dễ dàng tóm được viên Kiếm Châu vừa mới lao ra khỏi sàn mê cung.

Su khi bắt được Kiếm Châu vào tay, hắn liền đưa vào bên trong nó một đạo chân khí, nó sẽ hoàn toàn rơi vào im lặng.

Chỉ là ngắn ngủi mấy chục giây, số lượng Kiếm Châu Mộ Hàn thả vào trong lòng đã tiếp cận hai mươi viên. Mà ở bên trong khu vực này, số lượng Kiếm Châu mới xuất hiện chẳng những không hề giảm bớt, ngược lại càng ngày càng nhiều. Hơn nữa góc độ xuất hiện cũng càng ngày càng biến hoá xảo quyệt kỳ lạ

Lão gia hỏa nào đó đảm trách kích phát Kiếm Châu ở trong không gian dưới lòng đất dường như là bị chọc giận, tức tối như thể có ý nghĩ dùng Kiếm Châu để đánh bại Mộ Hàn, chỉ tiếc đó lại chính là ý nguyện của Mộ Hàn.

Ở cách đó hơn mười thước, Mộ Tinh Lăng đã sớm quên quên ước nguyện ban đầu của chính mình. Hắn ngơ ngác nhìn Mộ Hàn cứ thu từng viên từng viên Kiếm Châu vào trong lòng, trong ánh mắt tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi. Không chỉ có là hắn, còn có vài đệ tử Mộ gia ở chung quanh cũng bị thủ đoạn quỷ dị này của Mộ Hàn làm cho triệt để rung động.


- A!

Có tiếng kêu đau đớn vang vọng lan đi trong phiến không gian này. Đó cũng là một tên đệ tử Mộ gia cấp Đại Thông Cảnh đang ngây người chỉ chốc lát, liền bị ba viên Kiếm Châu đồng thời đánh trúng mà thổ huyết ngã xuống đất. Giãy dụa một hồi mà cũng không thể đứng lên được, thiếu niên này chợt bị mạnh mẽ tống xuất. Ở trong đợt thứ hai này, có vài loại tình huống nếu mắc phải thì đều sẽ bị đào thải. Ngã xuống đất vượt qua ba giây, đúng là điều thứ nhất.

Ánh mắt những đệ tử Mộ gia bị Mộ Hàn hấp dẫn lập tức chợt tỉnh lại khỏi kinh ngạc, họ cũng bất chấp mọi thứ lại quan sát tìm kiếm, vội vàng gia tốc hành động. Vào giờ khắc này, ở dưới đáy lòng bọn họ đang dâng lên cảm giác gấp gáp càng thêm mãnh liệt .

- Mộ Hàn

Trong miệng thốt ra này hai từ này, Mộ Tinh Lăng cơ hồ nghiến hàm răng đến sắp vỡ ra, sắc mặt vô cùng khó coi.

Thấy tình cảnh Mộ Hàn hiện nay đang khéo léo trót lọt xuyên qua không gian trong đám Kiếm Châu, hắn liền biết rõ chính mình đã không có khả năng tống xuất Mộ Hàn đi ra ngoài tại đợt khảo nghiệm thứ hai. Nếu mà chính mình tiếp tục truy kích, có lẽ cuối cùng chẳng những không thể thành công, ngược lại còn bởi vì số lượng Kiếm Châu không đủ mà ngay cả vòng thứ ba cũng sẽ đều không vào được.

Hít một hơi thật dài, Mộ Tinh Lăng liếc ánh mắt sa sầm về hướng đám Kiếm Châu đang di chuyển ở gần đó

Biểu hiện của Mộ Hàn khiến cho số đệ tử Mộ gia còn lại ở trong không gian này cũng không có lòng dạ đi quấy nhiễu người khác nữa. Cơ hồ tất cả tinh lực đều dùng vào việc tránh né Kiếm Châu đang bắn tới và bắt được Kiếm Châu ở trước mặt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận