Tất cả ánh sáng bay đến cô phong lúc trước, toàn bộ đều trở về những ngọn núi khác của Huyền Thiên Tông.
Tu sĩ áo trắng trẻ tuổi cuối cùng cũng không nói gì nữa, được một luồng kiếm quang đón đi.
Vương Ly vẫn đứng bên vách núi, hắn lặng yên nhìn những ánh sáng và các ngọn núi khác Huyền Thiên Tông, sự lạnh lẽo trong gió núi lạnh lùng dường như dần dần tích tụ trên mặt hắn.
Đường nét khuôn mặt của hắn trở nên lạnh lùng cứng rắn trong bóng đêm.
Hắn là đệ tử Huyền Thiên Tông.
Khi được đưa vào Huyền Thiên Tông tu hành, hắn cũng giống như những đệ tử Huyền Thiên tông mới nhập môn kia, tu hành trên một trong những ngọn núi đó.
Cũng giống như rất nhiều đệ tử mới được các tông ở Tiểu Ngọc Châu thu nhận năm đó, nơi sinh của bọn họ đều là ở Đông Cực Châu.
Đông Cực Châu là châu vực nằm ở phía Đông của Tiểu Ngọc Châu.
Nhưng bây giờ Đông Cực Châu đã không còn tồn tại nữa.
Nó bị hủy diệt bởi thủy triều hỗn loạn.
Vô số năm qua, các sinh linh đều đang tranh giành hoàn cảnh sinh tồn tốt hơn, mà tu chân giả dần dần chiếm cứ các châu vực có lượng linh khí phong phú.
Theo sự phát triển của một số tông môn hùng mạnh, kẻ địch của những tông môn này bị chèn ép đến mức khó có thể sinh tồn ở châu vực linh khí phong phú này, bọn họ bị buộc phải chạy đến châu vực nơi hoàn cảnh sinh tồn tương đối gian nan.
Dần dần, dưới sự che chở và sự thống trị bằng đạo quy chặt chẽ của những tông môn chí cao kia, có sự cách biệt rõ giữa các tông môn tại châu vực có linh khí phong phú với những châu vực có hoàn cảnh sinh tồn khó khăn.
Những châu vực hoàn cảnh sinh tồn ác liệt đó, trong châu vực không có trật tự tuyệt đối, trong đó đa phần các châu vực có lượng linh khí tạm được gọi là Hỗn Loạn Chi Địa.
Mà một số châu vực gần như không có thiên địa linh khí, thậm chí còn có vô số linh độc có hại với tu sĩ, tu sĩ ở trong đó lâu dài sẽ ngay cả cảnh giới ban đầu cũng không thể giữ được, được gọi là Tuyệt Cảnh Chi Địa, có nghĩa là ngay cả cảnh giới ban đầu cũng sẽ bị mất.
Những tu sĩ ẩn nấp ở Hỗn Loạn Chi Địa, bị ép phải tu hành ở Hỗn Loạn Chi Địa, được gọi là tà tu hoặc ma tu, vốn là kẻ thất bại trong quá trình tranh đấu cá lớn nuốt cá bé suốt vô số năm qua.
Những người này luôn có thái độ thù địch đối với tất cả tông môn chiếm cứ châu vực linh khí phong phú, con cháu của bọn họ sinh ra ở Hỗn Loạn Chi Địa, tông môn của bọn họ lập ra, đương nhiên đều là kẻ địch của những châu vực này.
Những tu sĩ ở Hỗn Loạn Chi Địa này tuyệt đối không đủ sức đối kháng với những tông môn hùng mạnh của Thần Châu.
Bọn họ gần như không có khả năng đánh đại những tông môn hùng mạnh kia để giành lấy châu vực.
Nhưng bọn họ cũng không ngừng tiến vào châu vực linh khí phong phú để ám sát và cướp bóc.
Tương tự, tất cả tiên môn trong châu vực vì chống đỡ kẻ địch đến từ Hỗn Loạn Chi Địa, cũng sẽ phái ra rất nhiều tu sĩ tiến vào Hỗn Loạn Chi Địa để thanh trừ những tà tu và ma tu này.
Những tu sĩ ở Hỗn Loạn Chi Địa này rất nhiều lúc đều ở trong thế bất lợi tuyệt đối, nhưng đôi khi, bọn họ cũng sẽ có một số kỳ ngộ đặc biệt mà xuất hiện một vài nhân vật phi phàm.
Đôi khi những tu sĩ Hỗn Loạn Châu Vực này cũng sẽ gây chuyện ở rất nhiều khu vực cùng một lúc, tiến hành tàn sát cùng cướp bóc để trả thù.
Những lúc thế này, được gọi là thủy triều hỗn loạn.
Đối mặt với thủy triều hỗn loạn này, tất cả tiên môn các châu dưới sự dẫn dắt của tông môn hùng mạnh ở Thần Châu sẽ lập tức tổ chức phản công mạnh mẽ.
Liên quân của tiên môn tất cả các châu đều sẽ phản công vào Hỗn Loạn Châu Vực, thanh trừ hết một lượt.
Sau đó những thế lực trong Hỗn Loạn Châu Vực này sẽ bị tổn thương nặng nề, Hỗn Loạn Châu Vực trở nên không có trật tự.
Trong nhiều năm tiếp theo, bọn họ lại ngủ đông trong cơn thù hận càng gay gắt hơn, dành sức để chờ đợi lần thủy triều hỗn loạn tiếp theo.
Thật ra Vương Ly cũng hiểu được loại giết chóc do tranh đoạt quyền sinh tồn và mối thù truyền kiếp gây ra như thế này.
Những tông môn hùng mạnh của Thần Châu và một số châu vực xung quanh Thần Châu vì bảo vệ địa vị của mình mà triệu tập vô số tông môn tiến công Hỗn Loạn Châu Vực, cố hết sức để tiêu diệt mối đe dọa từ nơi đó, đương nhiên hắn rất ủng hộ.
Bởi vì Đông Cực Châu của hắn bị liên quân Hỗn Loạn Châu Vực tràn vào sát hại, cho đến khi hoàn toàn mất đi trật tự, đã biến thành Hỗn Loạn Châu Vực.
Nếu không thể hòa giải được mâu thuẫn, sau những gì hắn đã phải chịu, hắn rất ủng hộ việc báo thù.
Nhưng điều hắn không thể chấp nhận được chính là, những tông môn tối cao kia lại dùng sự hi sinh trả giá của người khác để đổi lấy lợi ích cho riêng mình.
Trong nhiều năm qua, trước lần thủy triều hỗn loạn kia, những những tu sĩ tông môn của châu vực tiếp giáp với vùng đất hỗn loạn, vốn không ngừng giao chiến với kẻ địch trong Hỗn Loạn Chi Địa.
Huyền Thiên Tông cũng là một trong số đó.
Hoặc có thể nói là Huyền Thiên Tông lúc trước.
Huyền Thiên Tông đời đời đều có không ít tu sĩ tiến vào Hỗn Loạn Châu Vực để rèn luyện, thậm chí có không ít tu sĩ đóng quân ở châu vực bị thế lực hỗn loạn ăn mòn, trong bọn họ có vài người thậm chí đã chiến đấu ở Hỗn Loạn Chi Địa hơn trăm năm, từ đầu đến cuối cũng không trở về Huyền Thiên Tông.
Nhưng bọn họ vẫn luôn là đệ tử của Huyền Thiên Tông, bọn họ vẫn luôn duy trì liên lạc với Huyền Thiên Tông.
Thỉnh thoảng cũng sẽ có rất nhiều tài nguyên tu hành được gửi về từ những nơi đó, sẽ có rất nhiều sự tích được ghi chép trong sử sách của Huyền Thiên Tông, làm cho tu sĩ hậu bối rất tôn kính.
Rất nhiều tu sĩ Huyền Thiên Tông cũng sẽ mê mẩn, lập chí muốn trở thành người giống như những tiền bối kia.
Cho dù chết trận ở Hỗn Loạn Châu Vực giống như rất nhiều tiền bối của Huyền Thiên Tông thì những người này cũng cảm thấy rất đáng giá.
Bởi vì đối với bọn họ, Huyền Thiên Tông là sư môn, cũng là nhà của bọn họ.
Bảo vệ quê hương của mình, giành lấy quyền sống tốt hơn cho quê hương của mình, khuyến khích hậu bối trở thành người giống như mình, cho dù có chết đi sống lại cũng sẽ không bao giờ ngần ngại.
Sư tỷ Lữ Thần Tịnh của hắn, chính là một trong những tu sĩ Huyền Thiên Tông được những tiền bối cổ vũ mà lập chí trở thành một trong số đó.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Lữ Thần Tịnh cũng sẽ tiến vào Hỗn Loạn Châu Vực, có lẽ cũng sẽ vĩnh viễn không trở về, nếu là như vậy, hắn cũng sẽ không gặp được Lữ Thần Tịnh.
Tuy nhiên, có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.