Vừa Sủng Vừa Yêu


Cố Hành xuất chinh nửa năm, lần này chiến thắng trở về, nghe nói còn mang theo rất nhiều bảo vật.

Thời tiết giữa hè oi bức, đại quân dự tính đến Thập Lí Đình vào chập tối.

Mộ Dung Nguyệt cũng không rảnh mà lo nắng nóng, sáng sớm đã chạy ra khỏi cung, tới Đào Hoa Cốc còn xa hơn so với Thập Lí Đình chờ Cố Hành.

Trước khi xuất chinh, Mộ Dung Nguyệt đã hứa với Cố Hành, lần này trở về, nàng muốn là người đầu tiên nhìn thấy hắn.

Nửa năm mong đợi và lo lắng, cuối cùng nàng cũng có thể nhìn thấy người mình ngày đêm ao ước.

Mộ Dung Nguyệt ngồi ở tiểu trúc Đào Hoa Cốc mong sao mong trăng, bốn mùa ở đây như mùa xuân, dù là mùa hè nhưng cũng mát hơn những nơi khác.

Sau giờ ngọ, Mộ Dung Nguyệt nhàn rỗi buồn ngủ nên đến suối nước nóng ngâm nước.

Thiếu nữ cởi bỏ quần áo chậm rãi xuống nước.

Nước ấm vây quanh, hơi nước mờ mịt, đây cũng là lần đầu tiên Mộ Dung Nguyệt ngâm mình trong suối nước nóng, từng chút từng chút chảy vào nơi tư mật của nàng.

Cảm giác này khiến nàng run rẩy, tiểu huyệt đã lâu không được ăn thứ mình muốn, bây giờ vô cùng mẫn cảm, rõ ràng là đang ngâm nước nóng nhưng nàng lại kẹp chặt hai chân.

Mặt nước dâng cao tới ngực nàng, thường ngày Mộ Dung Nguyệt yêu sạch sẽ, cẩn thận tắm sạch cơ thể.

Bàn tay nhỏ của nàng xoa lên bộ ngực trướng lớn, cảm giác này không hề giống với lúc Cố Hành ca ca chạm vào nàng.

“Ưm… Cố Hành ca ca…” Nàng tưởng tượng ra hắn.

*Sáng sớm quân đội xuất phát, Cố Hành đã lệnh cho phó tướng lĩnh quân đi trước, hắn đã gấp không chờ nổi muốn gặp thiếu nữ của hắn.

Không nghĩ tới, vừa tới Đào Hoa Cốc đã bắt gặp một màn hương diễm như vậy.

Nguyệt Nhi của hắn đang tự an ủi bản thân, ban đầu nghĩ tới việc mau chóng chạy tới thỏa mãn nàng, nhưng nhìn dáng người hoàn mỹ của nàng, nàng ngẩng đầu làm mái tóc đen buông xuống lộ ra cổ trắng thiên nga hoàn mỹ, hắn lại dừng bước.

Nơi đó là nơi Cố Hành từng thành kính hôn lên rất nhiều lần.

Mãi cho đến khi nghe thấy giọng nói kia, Cố Hành ca ca.

Hạ thân hắn đã không chờ nổi muốn tiêns vào đào nguyên mất hồn mà chơi nàng.

“Nguyệt Nhi, lấy phương thức này hoan nghênh ta trở về sao?”Nghe thấy giọng nói trầm thấp quyến rũ, khuôn mặt Mộ Dung Nguyệt trong nháy mắt đỏ bừng.

“Cố Hành ca ca…”Nàng nhìn hắn đứng trên bờ, áo giáp đã cởi bỏ, đĩnh bạt anh tuấn, hai mắt sáng ngời như muốn nhìn xuyên thấu nàng.

Mà vừa rồi nàng làm những thứ đó… Không biết Cố Hành ca ca đã thấy được bao nhiêu.

Mộ Dung Nguyệt biết bây giờ mình cực kỳ chật vật, nàng miễn cưỡng trấn định bản thân, đang định đưa tay lấy quần áo trên bờ lại bị Cố Hành giành trước.

Quần áo nàng mang theo hương thơm đặc trưng của nàng, ngọt ngào thanh thanh, Cố Hành cầm quần áo dụ dỗ.

“Nguyệt Nhi lên đây, ta giúp muội mặc.

”Mộ Dung Nguyệt trơ mắt nhìn quần áo bị lấy đi, một tay nàng đặt trước ngực miễn cho để lộ cảnh xuân, răng cắn chặt môi, nàng biết vừa rồi mình làm vậy là không đúng, nàng không nên làm như vậy… Nhưng mà, bây giờ như vậy… nàng càng xấu hổ.

“Cố Hành ca ca, huynh mang qua đây đi, được không?” Mộ Dung Nguyệt cúi đầu không dám nhìn khuôn mặt chết mê chết mệt không biết bao nhiêu thiếu nữ.

Khóe miệng Cố Hành khẽ nhếch, vì dụ dỗ Tiểu Nguyệt Nhi của hắn, nhượng bộ chút cũng được, thật ra hắn hoàn toàn có thể ôm nàng ra khỏi nước, nhưng Cố Hành rất yêu dáng vẻ e thẹn nũng nịu của nàng, mỗi lần mơ thấy Nguyệt Nhi ở dưới thân mình, nàng luôn nhìn hắn đáng thương như vậy khiến hắn không nhịn được muốn bắt nạt nàng.

Thấy Cố Hành xoay người sang chỗ khác, Mộ Dung Nguyệt hít sâu một cái rồi chậm rãi bước lên.

Cả người nàng mang theo hơi nước ra khỏi suối nước nóng, mỗi một bậc thang, da thịt lại bại lộ trong không khí một phần.

Một bước lại một bước, gót chân trắng nõn dừng trên bậc đá tạo ra bọt nước giống như từng đóa hoa sen.

Lúc Mộ Dung Nguyệt đã hoàn toàn đứng trên mặt cỏ muốn đưa tay lấy quần áo, lại bị Cố Hành mạnh mẽ ôm vào trong lòng.

Da thịt nàng mềm mại tinh tế, Cố Hành luôn yêu thích không muốn buông tay.

“Cố… Cố Hành ca ca…”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui