Ngày nhận được giấy báo trúng tuyển của đại học P là một buổi trưa mưa rào, ngay sau đó, Mộ Dung Nguyệt đã lập tức đặt vé máy bay tới thành phố B, thậm chí cô còn không biết Cố Hành đang ở đâu, chỉ là ngay lúc này, cô muốn tới thành phố của anh.
Ngũ Trì nhìn em gái thu thập hành lý, thở dài một hơi thầm nói con gái lớn không thể giữ lại được, em gái mình hoàn toàn đã bị thằng nhóc họ Cố kia cướp mất rồi.
Máy bay hạ cánh xuống thành phố B rộng lớn, dòng người đông đúc nhốn nháo.
Sau khi Mộ Dung Nguyệt cất hành lý ở khách sạn đã xác định được mục tiêu là cao ốc Cố thị, nơi này và trung tâm thương mại lớn nhất thành phố B CBD đều là sản nghiệp của Cố thị.
Mộ Dung Nguyệt cũng biết sản nghiệp Cố thị rất lớn, bất động sản trải khắp cả nước, nhưng tổng bộ ở thành phố B có lẽ là nơi có khả năng cao nhất cô gặp được anh.
Không phải cô không nghĩ tới liên lạc qua wechat hoặc gọi điện thoại cho anh, nhưng dù sao cả hai cũng đã hơn một năm không liên hệ, cô không có dũng khí gửi tin nhắn cũng như gọi điện thoại cho anh.
Có lẽ là sợ không được đáp lại, hoặc là sợ ký ức xa xăm quanh quẩn trong đầu mình hơn một năm nay.
Cô ngồi ở quán cafe đối diện CBD, lẳng lặng nhìn về phía trước, một ngày, hai ngày, ba ngày…Ôm cây đợi thỏ quả nhiên không phải là cách tốt.
“Tiểu thư, xin hỏi cô còn muốn uống tiếp ly nữa không?” Nhân viên phục vụ tiệm cafe nhiệt tình hỏi.
Cậu cũng nhìn ra cô gái này hôm nào cũng tới tiệm bọn họ ngồi, tựa như đang chờ đợi điều gì đó.
Mộ Dung Nguyệt lắc đầu, ngày nào cũng cafe khiến cô mất ngủ, ký ức trong mộng ngày càng trở nên rõ ràng hơn.
Nhân viên tiệm cafe đặt tạp chí mới lên giá.
Mộ Dung Nguyệt tùy tay lấy một quyển, tạp chí, trang bìa chính là một dòng chữ lớn ‘Nhà giàu số một – Cố gia và tập đoàn Liễu thị khai thác mỏ liên hôn?!’Trên bìa tạp chí còn có một tấm ảnh chụp, tuy rằng hơi mờ không nhìn rõ lắm nhưng Mộ Dung Nguyệt cũng nhìn ra một trong hai người đó chính là Cố Hành!Nhìn thấy quyển tạp chí này, Mộ Dung Nguyệt không khiếp sợ là giả, tập trung thi đại học suốt một năm nay, có phải cô đã bỏ lỡ quá nhiều thứ rồi không?Mà sau khi mở weibo ra xem, tin tức hai nhà Cố Liễu liên hôn cũng đã lên cả hotsearch.
Thậm chí còn có cả mấy tài khoản marketing cũng đăng ảnh chụp Cố phu nhân tương lai, được rất nhiều lượt thích và chia sẻ.
Tin tức này khiến đại não Mộ Dung Nguyệt như nổ tung, cô ép bản thân mình phải bình tĩnh, tai phải nghe, mắt phải thấy mới có thể tin được.
Anh bảo cô chờ anh, sao có thể ở bên người khác được?Lúc này, quán cafe yên tĩnh lại đột nhiên ồn ào náo nhiệt.
“Trời ạ, đó là thiếu gia tập đoàn Cố thị sao?”“Đúng vậy, cậu xem! Lên hotsearch weibo đó!”“Vậy người bên cạnh anh ta chính là Liễu tiểu thư đúng không?”“Đúng là một đôi kim đồng ngọc nữ mà!”“Sao Cố thiếu lại đẹp trai thế chứ? Lại còn trẻ tuổi!”“Trời ạ, thật là hâm mộ…”Nhân viên trong quán cafe nhiệt tình thảo luận về hai người vừa bước xuống xe.
Mộ Dung Nguyệt nhìn vô cùng rõ ràng, một trong số đó chính là Cố Hành.
Hai người bọn họ xuống khỏi xe thể thao, dáng vẻ thân mật.
Một bên còn có vệ sĩ ngăn cản giới truyền thông.
Trong nháy mắt, ký ức trong mơ và hiện thực như hòa vào với nhau.
Móng tay cô đâm sâu vào trong lòng bàn tay nhưng lại không cảm nhận được một chút đau đớn.
…“Hồi bẩm công chúa, thần sắp nghênh thú Thánh nữ Vu Quốc.
” Còn có ánh mắt lạnh nhạt của anh.
Có lẽ anh đã quên cô thật rồi.
Nước mắt từng giọt rơi xuống trong ly cafe trống trơn.
Mộ Dung Nguyệt nhẹ lau khóe mắt, vẫn là nên đi thôi.
------oOo------.