*Trong đơn thuần có mị hoặcMộ Dung Nguyệt đã trở thành Cố phu nhân muốn đi tìm ông xã của mình.
Công việc phỏng vấn trong tay vừa kết thúc, cô lái xe tới cửa tập đoàn Cố Hành.
Vừa mới xong việc nên Mộ Dung Nguyệt buộc tóc đuôi ngựa, quần áo trên người cũng đổi thành áo phông quần jeans đơn giản, nhìn qua giống như một sinh viên.
Nhiều lần Mộ Dung Nguyệt tới tập đoàn Cố thị, đều là tài xế lái xe vào bãi đỗ xe, còn Cố Hành lại lừa gạt cô ôm lên văn phòng tổng tài trên tầng cao nhất.
Mộ Dung Nguyệt đã đưa ra một ước định với Cố Hành, cô sẽ không dựa vào thân phận Cố phu nhân này cũng có thể thành công, mặc dù cái người yêu vợ điên cuồng Cố Hành kia bảo vệ cô vô cùng tốt.
Cho nên, từ trên xuống dưới tập đoàn Cố thị đều biết, bảo bối của Cố tổng chính là Cố phu nhân, nhưng diện mạo của cô lại ít người từng được thấy qua.
Thậm chí còn có tin đồn, Cố tổng vì không muốn quá nhiều ong bướm làm phiền nên mới giả vờ rằng mình đã kết hôn.
Mộ Dung Nguyệt vốn định gọi điện thoại cho Cố Hành lại nghĩ không muốn quấy rầy công việc của anh, chỉ đơn giản ngồi ở quán cafe phía đối diện chờ, dù sao thì giờ cơm trưa cũng sắp tới rồi.
Chỉ thấy một người phụ nữ mặc trang phục công sở đi tới, nhân viện tiệm cafe tựa như rất quen thuộc.
“Ba ly cafe, hai ly nóng, một ly không thêm đường, đúng không?” Người phụ nữ cười cười, ngay cả đang mặc đồ công sở cũng nhìn ra được chính là mỹ nữ.
“Cố tổng thật khiến người ta hâm mộ, có một thư ký như vậy.
” Người nói chuyện chính là ông chủ tiệm cafe, đã ở chỗ này buôn bán nhiều năm.
Những lời này đều rơi vào trong tai Mộ Dung Nguyệt.
Cô nhìn người phụ nữ kia lấy cafe xong rời đi cũng lập tức đi theo ra ngoài, không phải cô hoài nghi Cố Hành, dù sao ngày nào cô cũng bị anh đè lên giường làm cho chết đi sống lại, chỉ là thể chất anh lúc nào cũng là trêu hoa ghẹo nguyệt, khiến cô không khỏi ăn dấm chua.
“Cận Bân, tôi ở dưới lầu, đừng nói cho Cố Hành.
”Cận Bân thân là thư ký riêng của Cố Hành, cũng biết thời học sinh, ông chủ và phu nhân có một tình yêu vô cùng sâu sắc.
Chẳng lẽ là phu nhân tới kiểm tra? Đầu óc cậu ta nhanh chóng suy nghĩ, cũng vội chạy như bay xuống đón Mộ Dung Nguyệt.
Mấy người ở lễ tân nhìn đến ngây người, thư ký Cận Bân ngày thường nghiêm trang ít nói cũng có lúc hấp tấp vậy sao?Cận Bân mang theo Mộ Dung Nguyệt vào thang máy chuyên dụng, cho nên, Mộ Dung Nguyệt tưởng rằng mình lên đến nơi muộn hơn so với người phụ nữ kia.
Cận Bân tất nhiên biết phu nhân muốn gặp ông chủ lúc nào cũng được, vừa ra khỏi thang máy đã lập tức tự giác biến mất.
Mộ Dung Nguyệt biết văn phòng Cố Hành ở bên trong, nhưng mà cô không muốn quấy rầy công việc của anh.
“Cố Hành bây giờ đang bân?”Cận Bân là người từng trải, tất nhiên nghe ra ngụ ý của Mộ Dung Nguyệt, Cố Hành bây giờ có phải đang họp hay tiếp khách không.
“Ông chủ đang gặp đoàn đại biểu tập đoàn Noah ở Mỹ.
” Anh ta nghiêm túc trả lời đúng chức trách của thư ký riêng.
“Vậy tôi sang phòng nhỏ chờ.
” Mộ Dung Nguyệt nhìn thoáng qua phòng thư ký và văn phòng tổng tài, khoảng cách rất gần.
Cô loại bỏ suy nghĩ miên man trong đầu, ngồi trong phòng nhỏ nhìn mấy bản thảo cần biên tập ngày sau.
Một giờ trôi qua, đoàn đại biểu Noah ra khỏi văn phòng, lần này bọn họ muốn ký bản quyền hợp tác với Tinh hồn.
Tuy rằng, lần này tới nước C, bọn họ thuận lợi bàn bạc với Cố thị, hai bên cũng tiến hành đàm phán nhiều lần, nhưng có thể có được bản quyền hay không vẫn thấp thỏm trong lòng.
Dù sao trò chơi này hấp dẫn như vậy, rất nhiều công ty cũng muốn cạnh tranh, mà Cố thị ở Mỹ tuy rằng phát triển bất động sản nhiều hơn trò chơi nhưng sợ rằng cũng phát triển vượt qua bọn họ.
Cho nên, lần này Nặc Phương lần nữa tới tìm hiểu thái độ của Cố Hành, dù sao Cố tổng cũng chính là thần thoại của giới IT, người cầm lái của Cố thị.
Cố Hành khách khí tiễn Nặc Phương tới thang máy, bây giờ anh đã sớm không còn là người thiếu niên kia nữa, cả người toát lên vẻ trầm ổn trưởng thành.
Cận Bân đưa Nặc Phương đến sân bay, nhìn thoáng qua phòng nhỏ, nói không chừng phu nhân muốn cho ông chủ một bất ngờ nên anh ta cũng không nói với Cố Hành, Mộ Dung Nguyệt đang đợi anh.
Mộ Dung Nguyệt trong phòng nhỏ đang chuẩn bị ra ngoài lại thấy người phụ nữ ở tiệm cafe nghiêng nghiêng ngả ngả muốn đụng phải Cố Hành.
Chỉ thấy anh nhanh chóng tránh khỏi ‘tập kích’, lại khiến người phụ nữ kia làm đổ cafe ướt mất bộ đồ trên người.
Người phụ nữ kia đeo giày cao gót té ngã trên mặt đất, một phần da thịt trắng nõn lộ ra bên ngoài quần áo.
Cố Hành cũng không cho cô ta một cái liếc mắt, xoay người vào văn phòng, Trương Tử tìm đâu ra người như vậy không biết, thật khiến anh bực bội.
Mộ Dung Nguyệt nhìn thấy một màn này, tâm tình quả thực rất tốt.
Dì lau dọn kịp thời xuất hiện thu dọn tàn cuộc.
Nhìn thoáng qua cô gái trẻ tuổi chật vật này, đều là mấy người muốn chiếm sự chú ý của tổng tài.
Còn không bằng làm việc thành thật, bà làm lau dọn ở Cố thị nhiều năm như vậy cũng đã mua được hai căn phòng.
.