Dáng người Cố Hành gầy nhưng lại rắn chắc, Mộ Dung Nguyệt nghĩ tới ngày thường Cố Hành trêu chọc đùa giỡn mình, cô đưa tay bắt lấy đầu ti của anh.
“Bang!” Tiếng cơ thể va chạm.
Chỉ mới chạm nhẹ một chút, cự bổng dưới thân người đàn ông đã đánh tới trên mông cô, tựa như biết đường cũ muốn theo vào trong.
Mộ Dung Nguyệt sợ tới mức vội vàng bắt lấy côn thịt đang muốn nhảy lên kia.
“A…”Bảo bối của anh… Thật muốn mạng mà.
Bỏng tay, rất lớn.
Cự vật kia trong tay Mộ Dung Nguyệt mà to thêm, quy đầu lớn như có chỉ dẫn mà muốn đâm thẳng vào bên trong, cô không khỏi buông tay, nâng mông lên muốn cách cự vật xa một chút, lại đặt vào huyệt khẩu nhẹ nhàng ma sát.
“Nguyệt Nhi, em muốn tra tấn chết ông xã em à.
” Hai tay Cố Hành nắm chặt lấy cà vạt đang trói mình.
Mộ Dung Nguyệt cắn môi, cô cũng không cố ý.
Hơn nữa, bây giờ cô đã rất khó chịu rồi, nơi đó ướt át dính nhớp, nhưng cô vẫn chưa điều chỉnh tốt tư thế.
Cố Hành chỉ cảm thấy bàn tay nhỏ của bảo bối vuốt lung tung trên người mình, chạm tới đâu cũng khiến da thịt anh nóng bỏng.
Hơi thở thơm ngọt của cô quanh quẩn ở chóp mũi, nhưng lại không thể hôn tới.
Lúc bàn tay nhỏ kia lần nữa nắm lấy nam căn của anh, nơi đó thật sự là sắp bùng nổ.
Ngọn lửa này là cô khơi mào, tất nhiên phải dùng tiểu huyệt ướt đẫm tới diệt trừ.
Mộ Dung Nguyệt ôm tâm thái thấy chết không sờn, một bàn tay đỡ lấy côn thịt, một tay chống đệm còn cô ngồi khóa trên người anh.
Cô nhắm mắt lại dần dần ngồi xuống, chỗ mã mắt ngay quy đầu đã chảy ra chút chất dịch, chỉ vừa mới chạm tới huyệt khẩu, môi âm hộ đã điên cuồng co rút, cô quá mẫn cảm.
“Ưm…”Quy đầu chỉ mới chen một chút vào tiểu huyệt, Mộ Dung Nguyệt theo bản năng nâng mông lên.
Côn thịt lớn lại trượt ra, tinh thần sáng láng.
Ngày thường, mỗi lần cảm thấy Cố Hành đi vào trong mình cũng không khó khăn gì cả, tại sao bây giờ cô ở trên lại khó như vậy chứ.
“Ha…” Cố Hành trầm thấp thở mang theo một tia dục vọng.
“Nguyệt Nhi, mau ngồi lên trên đi.
” Mang theo quá nhiều áp lực chưa thể giải tỏa.
Mộ Dung Nguyệt nhắm mắt, điều chỉnh tốt vị trí lại lần nữa chậm rãi ngồi xuống.
“Ưm a ~~~”Cảm giác lấp đầy vô cùng chân thật, côn thịt mới chen vào bên trong, âm đế đã đứng thẳng lên.
“Ưm… thoải mái… a…” Tiểu huyệt mới ăn một nữa, cảm giác khó nhịn ngay lập tức được tiêu tán.
Mộ Dung Nguyệt có chút mê ly, thả lỏng chính mình.
Giữa hai chân không gắng sức một cái ngã về phía trước, cự bổng theo trọng lực lại tàn nhẫn đâm sâu vào bên trong.
“A… a…”Bởi vì tư thế, đầu vú cô dán lấy cơ bụng rắn chắc của Cố Hành, toàn thân như bị điện giật vừa tê lại vừa sung sướng.
Khoái cảm ấp tới khiến cô không thể hành động, cô ghé vào người Cố Hành, cảm nhận sự thoải mái phía dưới truyền đến.
“Nguyệt Nhi, như vậy đã thỏa mãn em rồi?”Chỉ nghe thấy tiếng vải bị xé rách, cà vạt thủ công Italy đã bị Cố Hành mãnh mẽ xé tan.
Mộ Dung Nguyệt còn chưa lấy lại tinh thần, trong chớp nhoáng Cố Hành đã thoát khỏi trói buộc.
Ngay sau đó là một cú xoay người, thân hình mảnh mai đã bị anh áp đảo dưới thân.
Cô mê người như vậy, thật sự khiến lý trí của anh bị thiêu đốt không còn một mảnh.
Mộ Dung Nguyệt hoàn hồn một chút cắn lấy đầu vai Cố Hành, cô còn chưa ở trên đủ đâu.
“A… ưm… a…” Đương nhiên, cô chưa kịp hối hận đủ, Cố Hành đã dùng sức nhanh chóng ra vào.
Anh đã nhịn lâu lắm rồi.
Bảo bối của anh, ngay từ đầu anh đã muốn chơi hư cô.
Ai bảo cô quyến rũ như vậy, đã vậy thì chuẩn bị sẵn sàng tinh thần ba ngày không được xuống giường đi.
“Ưm… ha… thật thoải mái… a…”Mỗi một lần Cố Hành đều chọc tới điểm mẫn cảm của cô, cô cảm giác được cả người mình như trên một đám mây phập phồng.
Nhục huyệt ướt nóng gắt gao bao bọc lấy côn thịt, mỗi lần va chạm đều đâm vào nơi sâu nhất.
“Ưm… a…”Mộ Dung Nguyệt kiều mị rên rỉ khiến Cố Hành không thể dừng lại nổi.
.