Trước khi Jack gọi điện thoại cho chín người bạn kỳ quái của mình thì họ là những ai, đang làm gì?
---------
Chú thích quan trọng:
- Đa số các sinh vật sống thuộc lớp thú đều có năng lực Quan Sát và năng lực Vũ Trang. Đây là hai siêu năng lực tiềm ẩn trong cơ thể, và khi được đánh thức, chúng ta sẽ làm được những điều phi thường tới mức không tưởng.
----------
Đứng trên đất mẹ thiên nhiên màu mỡ, Zane hết quay ngang rồi lại quay dọc, cẩn thận quan sát để chắc chắn không có tên cớm nào bám theo, và hắn vui sướng khi nhận ra vùng đồng bằng phủ đầy một màu xanh, thứ màu xanh củaloàicỏ dại mọc chen chúc lên nhau, thật giống một tấm thảm nhung rộng lớn trải dài vô tận.
Hắn vừa trải qua hai ngày thật khủng khiếp, hai ngày bắt buộc hắn phải sống trong nhà tù ADX Florence. Hắn còn nhớ như in chốn địa ngục trần gian ấy, một nơi suýt giết chết hắn trong buồn chán. Nó giam cầm tù nhân trong bốn bức tường sắt 23 giờ một ngày, chỉ có duy nhất một giờ phơi nắng ngắm nhìn bầu trời trong lồng sắt. Mỗi người bị nhốt vào một cái lồng riêng biệt, mặc dù có thể nhìn thấy nhau nói chuyện với nhau, nhưng hắn chẳng thiết tha bắt chuyện với ai, hắn cảm thấy hắn khác biệt. Bọn tù nhân ở đây cũng đều câm lặng, lạnh lùng đáng sợ, hầu hết đều sát nhân. Hắn cười khinh thường khi nhìn vào mặt chúng và hắn luôn tự hào mình caothượng hơn bọn chúng, vì ít nhất hắn chưa từng giết người.
Xa xa đường chân trời, miên man làn gió dịu nhẹ của phương Bắc hiền hòa, gió lướt qua ngọn cỏ gợn thành những con sóng yêu kiều, một khung trời lãng mạng, tâm hồn của chốn thảo nguyên mộng mơ. Hắn ngửi thấy trong gió có hương vị thịt nướng, món thịt dê nướng mà hắn rất ưa mỗi khi trời chạng vạng tối. Đi theo mùi hương một đoạn đường, hắn phấn khích khi nhìn thấy thị trấn Calientes, có thời nơi này đã từng là chỗ dừng chân lý tưởng của hắn, mặc dù không thể so bì với chốn phồn hoa, náo nhiệt, hiện đại của thành phố Las Vegas nhưng ở đây sự thanh bình chẳng có nơi nào sánh bằng. Ý nghĩ về sự thanh bình của hắn không phải là một nơi văn minh, không có tội phạm giống như người bình thường vẫn nghĩ, mà chỉ đơn giản là nơi này không có một tên cớm nào dám dính líu đến tội phạm.
Hắn ngang nhiên bước vào quán rượu mang tên người anh hùng truyện tranh Lucky Luke, nơi đang nướng món thịt dê ngào ngạt hương vị hấp dẫn cái bụng đói meo sau một đêm, một sáng vất vả vượt ngục của hắn.
Chọn đại một chỗ ngồi, hắn hô lớn:
- Cho hai đĩa thịt dê nướng, hai chai rượu trắng đê!
Rất nhanh sau đó, một cô nhân viên da trắng, vóc người cao gầy, đem đầy đủ những gì hắn cần để lên bàn. Vừa nhìn thấy những miếng thịt vàng ươm, tỏa hương thơm diệu kỳ. Hắn như một con hổ, gắp lấy gắp để, ngồm ngoàm nhai thật ngon lành. Hoàn toàn chẳngđể ýgì đến mọi thứ xung quanh, và hắn cũng chẳng ngại nếu có người nhìn thấy hành động ăn uống mất lịch sự của hắn.
Cơn đói nhanh chóng được xoa dịu, mùi vị nồng nàn của món thịt dê nướng thấm sâu vào trong đầu lưỡi. Ngon đến nỗi hắn phải ngưng lại, nhắm nghiền hai mắt để cảm nhận. Rồi từ tốn rót một ly rượu, đưa lên mũi khẽ hít một hơi, hắn chậm rãi nhấp một ngụm nhỏ như thể sợ sẽ nhanh chóng uống hết ly rượu quý, dù vẫn biết nó chỉ là rượu trắng.
Nhìn cách hắn thưởng rượu, người ta cứ nghĩ đến hành động của một quý ông lịch lãm đang thưởng thức rượu vang thượng hạng. Thật nực cười khi liên tưởnghắn với một quý ông, lúc bình thì còn có thể, nhưng bây giờ, không nói đến mái tóc rối bù của hắn, bộ quần áo bám đầy bụi bặm, chỉ nhìn đến cách hắn ăn đã không thể tưởng tượng rồi. Bấtchợt, Zanerút khẩu súng lục dắt bên hông hướng về phía cửa ra vào bắn hai phát, sau đócấtsúng về vị trí cũ. Dù trong quán là những cựu tiền bối, nhưng không một ai có thể nhìn theo tốc độ của hắn.Hành động của hắn nhanh đến nỗi những người xung quanh khôngthể phát hiện ai bắn, họ chỉ cảm thấy tiếng đạn găm vào cánh cửa gỗ.
Zane bước ra cửa, mọi ánh mắt hiếu kỳ đều dồn vào hắn. Bên cạnh phải và cạnh trái cửa ra vào ngoài quán rượu, có hai viên cảnh sát trên tay cầm khẩu súng bị biến dạng ngơ ngác nhìn nhau. Bọn họ không tài nào hiểu được, viên đạn đi theo đường thẳng bắn ra cửa lại có thể uốn cong đường di chuyển để hướng về phía họ. Tuy nhiên đó cũng chỉ là suy đoán, biết đâu có kẻgiở trò ảo thuật trêu đùa họ? Ở thị trấn này, cảnh sát không bao giờđược xem trọng bằng thợ săn tiền thưởng.
- Hừ! Thì ra là hai thằng cớm.
Zane khoanh tay, đứng nhìn bằng ánh mắt khinh thường.
- Anh là ai?
Viên cảnh sát bên phải hỏi.
Zane trầm giọng nói:
- Là một người mà các ngươi không nên biết.
Nói rồi hắn rút hai khẩu súng bắn bay chiếc mũ rộng vành của hai viên cảnh sát.
Hai viên cảnh sát căn bản không hiểu vì sao sau lời nói của hắn thì mũ của họ bỗng dưng bay xa mấy mét. Dù nghe thấy có tiếng súng nổ ở rất gần, nhưng họ không thể nhận ra ai là kẻ đã ra tay. Nhận thấy nơi này không nên ở lâu, bọn họ chẳng dám do dự đànhnuốt cơn tứccưỡi ngựa đi về, sự sợ hãi dù che dấu nhưng cũng bị lộ khi họ bỏ luôn cả mũ, vật gần như không thể tách rời của người dân miền Tây nước Mỹ.
Khi quay trở lại hắn thấy quán rượu bỗng trở nên náo nhiệt hơn hẳn. Mọi người đều hướng về hắn trên tay một ly bia đầy, hoan hỉ nói:
- Hay lắm người anh em! Uống một ly với bọn này nào!
Mặc dù không hiểu chuyện gìxảy ra, nhưng cái cách màhắn đãđuổi bọn cớm thật ngầu hết sảy.
-Nào, nào.Đến đây!
-Cạn với chúng tôi một ly đi!
Zane chẳng cảm thấy chuyện đó có chút gì làphải chúc mừng cả.Nhưngmà khi nhìn thấy những người ở đây cuồng nhiệt đến thế hắncũng khôngnỡ lòng làm phật ý họ, sẵn chai rượu trắng trên bàn hắn vô tư cầm lên uống một ngụm dài và cảm nhận cuộc sống vốn đã quen thuộc với hắn từ rất lâu.
Trong khoảnh khắc đó hắn không nhận ra, cho dù Zane có nhạy cảm đến đâu, hắn cũng không thể biết, ở một khoảng cách gần một ngàn mét có một cô gái đã để ý đến sự hiện diện của hắn.
Louisa, một nữ cao bồi hiếm có trong lịch sử thế giới. Cô nổi bật với mái tóc dài màu nâu ánh vàng, đôi mắt xanh ngọc, làn da hơi rám nắngvà luôn đội chiếc mũ rộng vành màu đen,cóhình hai khẩu Beretta 92 trắng bạc đan chéo nhau.
Không ngờ, chỉ là tình cờ đi ngang qua thị trấn Calientes, bằng năng lực Quan Sát, cô vô tình nhận ra sự hiện hữu của một kẻ vừatrốn ngục. Phải công nhận kẻ có thể chốn ra khỏi nhà tù ADX từ xưa đến nay cũng chỉ có mỗi mình hắn. Thật đặc biệt! - Cô thầm khen ngợi.
Là một thợ săn tiền thưởng, theo lý cô nên chạy tới bắt hắn, tống hắn vào tù, nhưng , cô muốn tìm hiểu về hắn. Cô biết hắn rất mạnh, một xạ thủ thiên tài vô cùng quý hiếm. Và thế là trongđầu quý cô cao bồi, một kế hoạch đặc biệt được vạch ra...
Chỉ sau vài giờ, toàn tiểu bang Nevada đã ngập tràn tin tức về một cuộc thi bắn súng với giải thưởng lên tới mườitỷ đô la Mỹ. Giải thưởng đắt giá nhất trong lịch sử bắn súngthế giới. Tin tức nhanh chóng làm chấn động toàn nước Mỹ và lan rộng ra khắp thế giới.
Các xạ thủ từ khắp nơi đã bắt đầu lên đường tiến tới sân vận động Las Vegas, địa điểm tổ chức cuộc thi.