Ruri lúc này vẫn là ngồi ở trên bụng hắn, nhưng chiều hướng đã xoay ngược lại.
Hai mắt nàng chăm chú nhìn về cái bong bóng hình trụ hẹp dài đang nằm ỉu xìu trên bệ phóng một chút, liền mở miệng mang lấy ngữ khí hoài niệm nói: “Nó vẫn đáng yêu như vậy đâu.”
“Thật đáng yêu sao, một lát nữa nó sẽ khiến ngươi mất hết lý trí, quên cả lối về a.”
“Ngươi đang nằm mơ sao?”
Nàng bĩu môi một cái, sau đó hạ thấp thân người tiến tới gần quan sát nó một chút, hai mũi nhẹ thở ra kinh người hương khí cùng nó va chạm, làm cho Gin cảm giác mình sắp mềm nhũn không được nữa rồi.
Ruri khi thấy cái bong bóng bắt đầu nhúc nhích tựa như sắp được bơm hơi lên một dạng thì nàng liền vội vàng dùng một tay nắm chặt lại, mong muốn ngăn lại sự bành trướng của nó.
“Không được đâu, Gin.
Thứ này phải để chính miệng ta thổi mới được.
Cho nên…ngươi hãy kiềm chế lại đi.”
Âm thanh của nàng lúc này đã không còn lạnh nhạt như trước nữa, mà thay vào đó là một giọng điệu mang lấy một vẻ mị hoặc cực kì mạnh mẽ, nó có thể khiến cho mọi nam nhân trên đời này đều chao đảo.
“Ngạch, làm sao kiềm chế được a.”
Cả người hắn lúc này đã nóng rang lên, đã không thể kiềm chế được nữa, việc cảm thấy một bàn tay nhỏ bé cùng ấm áp đang cầm lấy thanh [Thánh Thương] của mình thì cũng đủ khiến hắn dương khí thăng hoa rồi.
Đằng này hắn lại cảm nhận thêm một đôi môi đỏ thắm cùng càng lúc càng ước át mang lấy độ nóng hừng hực đang điên cuồng hôn hít lấy cái bụng của mình, thì chỉ số kiềm chế của hắn thẳng tấp trở về 0 rồi.
Theo những chuyển động quay người cùng hắn trò chuyện của nàng, đã khiến cho đôi môi ướt át kia lại kéo ra một vệt nước dài ở trên đó, vừa nóng vừa mát khiến tâm hồn của
Quỷ Vương rất khó chịu, bởi vì hắn chắc chắn chưa trải qua cảm giác này.
Ruri trong quá khứ chưa từng làm như vậy, Hakumen cũng vậy, mà Tamayo cũng vậy, nên cảm xúc cũng thật là mới lạ.
Nhất là người làm nó lại là Ruri, người vốn được cho là nhút nhát cùng thẹn thùng nhất.
“Hít thở đều đều vào a, ngươi có thể tụng kinh sám hối từ bây giờ cũng được.”
Gin khoé miệng co lại.
Nếu ngươi muốn ta bình tĩnh thì bàn tay của ngươi liền dừng lại a, dừng có liên tục sờ soạn cùng vuốt ve như thế.
Còn nữa, tụng kinh sám hối là cái gì quỷ.
Ta là Quỷ Vương có được hay không?
Lúc này ở phía trước, bàn tay của Ruri nắm chặt lấy cái bong bóng, thế nhưng vì miệng của nó đã bị che khuất, nên nàng đành phải bắt đầu từ bên trên nhẹ nhàng kéo xuống để tìm kiếm cái miệng để thổi khí vào.
Mà cái bong bóng này cũng là một loại đặc biệt, không khí bình thường tuyệt đối không thể làm căng phồng nó, chỉ có thể dựa vào [Dương Chi Khí] thì mới có thể làm được.
Mặc dù Ruri không có cái gọi là [Dương Chi Khí] để trực tiếp đưa vào trong nó, nhưng nàng là có nồng đậm [Âm Chi Khí] a.
Ông bà ta có câu “Âm Cực Sinh Dương”.
Tức là âm khí thăng hoa là dương khí tất sinh.
Cho nên nàng cũng không cần thổi [Dương Chi Khí] vào làm gì, mà chỉ cần dùng [Âm Chi Khí] để uẩn dưỡng nó là được, sau đó thì [Dương Chi Khí] sẽ tự khắc sinh ra làm căng phồng nó.
“Thấy rồi…”
Trải qua vài giây tìm kiếm, nàng cuối cùng cũng thấy được điểm để bơm hơi vào.
Sau đó nàng cũng không chờ đợi nữa mà lập tức há miệng ngậm xuống bắt đầu hành động thổi bong bóng theo chiều hướng nguyên thuỷ nhất, sử dụng [Âm Chi Khí] để uẩn dưỡng với mục đích làm cho [Dương Chi Khí] được sinh ra.
Nàng lúc này đã triệt để hoá thân thành một vị nghệ thuật gia bắt đầu trình diễn quá trình thổi bong bóng nghệ thuật của mình, mặc dù kỹ năng có chút cứng nhắc sau hơn 900 không đối hoài tới nữa.
Thế nhưng dần dà nàng cũng bắt đầu lấy lại cảm giác, động tác càng lúc càng dứt khoát không một động tác dư thừa.
Theo những hương khí liên tục được truyền vào từ miệng của nàng, chiếc bong bóng khoẻ khoắn nóng hừng hực kia rất nhanh chóng liền được thổi căng ra, cả người toát ra kinh người dương khí, sức nóng thiêu đốt làm cho khuôn mặt của Ruri càng lúc càng đỏ lên.
Vì để cho thành phẩm của mình được đẹp đẽ, nên nàng không thể không dùng tới một thứ gì đó ướt át để lau chùi sạch sẽ nó, làm cho nó càng thêm sáng bóng cùng óng ánh.
“Ách, Ruri, ngươi không cần phải làm như vậy a.”
Gin thấy nàng làm việc tận tâm như vậy, liền không khỏi có chút lo lắng nàng lao lực, nên liền mở miệng khuyên ngăn.
Puck!
“Im đi, hơn 900 năm mới gặp lại nó, ngươi không thể cho chúng ta một không gian riêng được hay sao?”
Chỉ là sự quan tâm của hắn chẳng những không được nàng chấp thuận, mà trái lại còn bị nàng khẽ quát một tiếng.
“Ngạch, thôi được rồi, ngươi tự nhiên----”
Hắn còn chưa kịp nói dứt câu, thì một cái miệng đỏ thấm cùng ướt át vốn luôn tại vị ngay trên bụng của hắn bổng nhiên hướng về phía mặt của hắn hôn tới.
“Ngươi cũng không được nhàn rỗi mà tận hưởng…giúp ta tìm lại cảm xúc một chút đi.”
Ruri tay phải còn cầm lấy chiếc bong bóng đã căng phồng, hai mắt tựa như một đôi ngọc lục bảo, kiều mị liếc hắn một cái rồi nói.
Nói xong nàng liền tiếp tục làm công tác của mình.
“!?”
Gin lúc này chỉ thấy hai mắt tối sầm lại, miệng vốn đang nói chuyện thì bị bất ngờ cưỡng hôn, những giọt “nước bọt” dư thừa liên tục bôi bác lên mặt hắn, chỉ trong vài giây đã khiến cho cả khuôn mặt của hắn bị ướt đẫm rồi.
“Thật là…ngươi đúng là đã thay đổi đâu Ruri, ngày xưa khi làm những điều này, ngươi đều thẹn thùng muốn chết a.”
Hắn nhịn không được mà dùng hai tay nâng thân người của nàng lên rồi nói một câu.
“-ây à ưởng ành, ông ải thay ổi.” (Vietsub: Đây là trưởng thành, không phải thay đổi)
“Chiều hướng trưởng thành của ngươi có chút lạ đâu.”
Khoé miệng hắn co lại, hắn cảm giác cô nàng này càng ngày càng táo bạo, lại càng thêm hung dữ.
Puck!
Ruri há miệng nhả ra cái bong bóng kia, một tay đưa lên lau mép một cái sau đó quay lại nhìn hắn rồi nói: “Rồi ngươi có làm hay không?”
“Vâng, vâng, ta làm ngay đây a, đảm bảo không giúp ngươi tìm lại được cảm xúc liền không ăn tiền.”
Quỷ Vương rất là bất đắc dĩ thả lỏng thân người của nàng xuống một chút.
Sau đó liền bắt đầu chuẩn bị sử dụng một môn cường đại thần thông của mình tiến hành khám phá khe suối, vốn đã bị tắt nghẽn hơn 900 năm của Thuỷ Thần Ruri.
“Còn muốn ta trả tiền? Ngươi---- Ưm~”
Đang muốn nói thêm thứ gì Thuỷ Thần Ruri đột nhiên cảm giác toàn thân tựa như bị điện giật một dạng cả người bắn lên một cái, sau đó liền ngã gục xuống bụng của Quỷ Vương, khuôn mặt kề sát tựa vào thanh thần binh lợi khí đang toát ra sức nóng bức người của hắn.
Một loại cảm giác quen thuộc nhưng lại xa lạ trùng kích lên trên đầu não của nàng, loại cảm giác này nàng dường như đã quên mất nó từ lâu rồi, nhưng hiện tại một lần nữa cảm nhận lại, nó bổng nhiên khiến nàng có chút mất đi lý trí.
Đầu óc ngay tức khắc trở nên trống rỗng trong vài giây.
“A~”
Kế tiếp chính là liên tục những cơn co giật từ bên dưới truyền đến, điên cuồng trải dài chạy loại khắp tứ chi cùng đầu não của nàng, khiến nàng không thể nào nhịn được mà “kêu thảm” ra miệng.
Đại thần thông của Quỷ Vương quả thật là quá cường đại!
Ở bên dưới.
Con suối này của Thuỷ Thần vốn là một cái tiên thiên chí bảo – bản mệnh thần khí, có cái tên mỹ miều gọi là [Khe Suối Thiên].
Ngay tại đầu nguồn của nó vốn đã tích tụ được rất nhiều nước ở bên trong từ trước rồi, mà những thứ nước này cũng không phải là loại tầm thường, tất cả điều là thánh thuỷ được thần thể của Thuỷ Thần dùng bản nguyên chi lực của mình mà tích tụ thành.
Những thứ này đều là bảo vật đối với những nam tu sĩ, nhất là những tu sĩ có cảnh giới [Ép Ây], tất cả bọn hắn đều đối với thứ này thèm thuồng không thôi, cả đời mục tiêu lớn nhất chính là được sở hữu một con suối như vậy a.
Chỉ là con suối của Thuỷ Thần Ruri trải qua hơn 900 chưa được khai phá nên lượng thánh thuỷ chảy ra ngoài miệng suối rất là ít ỏi.
Chỉ có thể dùng 2 từ rò rĩ để hình dung.
Thế nhưng, khi đầu lưỡi của Quỷ Vương Gin – một môn cường đại thần thông bắt đầu khai phá và khơi dòng, thì lượng nước “khổng lồ” ở bên trong mới có thể được giải thoát mà ào ạt hướng về hạ nguồn lao nhanh.
Lượng nước lớn đến nổi, suýt chút nữa liền nhấn chìm cả khuôn mặt của tân nhiệm Quỷ Vương, làm cho một đời cường giả xém tý thì bị sặc…
…vì nước vào lỗ mũi.
Chẳng những thế, bởi vì tình huống quá bất ngờ, cơn lũ ập tới quá nhanh cũng khiến cho hắn vô tình nuốt phải một lượng lớn thánh thuỷ trong veo vào trong bụng.
Mặc dù không biết một lần uống phải một lượng lớn thánh thuỷ như vậy có tác hại gì hay không.
Nhưng cuối cùng chính khí lâm trần Quỷ Vương Gin, vì để đề phòng cho cơn lũ của Thuỷ Thần Ruri tàn phá các hệ sinh thái, nên hắn vẫn là hạ xuống quyết tâm, nghĩa vô phản cố hướng về phía dòng lũ há ra vô lượng miệng rộng nuốt hết chúng vào bụng.
Thành công cứu được chúng sinh muôn loài.
Công đức vô lượng, cơ hội bạch nhật phi thăng lại tăng lên một phần.
Nhưng, trên đời có câu “diệt cỏ thì phải diệt tận gốc”, mà bản thân Thuỷ Thần thì hắn chơi không lại, nên cuối cùng hắn liền quyết định thi triển hạ sách cuối cùng và cũng là kế sách duy nhất của mình.
Thế là hai mắt hắn loé lên một đạo hồng quang, nhìn chăm chăm vào [Khe Suối Thiên] sâu hun hút kia.
Chiến ý bắt đầu dâng cao!
Hắn lại một lần nữa mang lấy một cỗ quyết tiến không lùi ý chí mà đưa đầu lưỡi vào trong đó một lần nữa.
Tuyệt đối đừng hiểu lầm!
Đây chính là một môn thần thông của hắn mà thôi.
Hắn muốn hi sinh thân mình để chứa đựng toàn bộ lượng nước của Thuỷ Thần Ruri, làm cho nàng không thể lại tạo ra từng cơn lũ lụt khiến cho chúng sinh lầm than như vậy nữa.
“A~”
Thuỷ Thần lúc này cũng cảm nhận được Quỷ Vương lại một lần nữa xâm phạm [Khe Suối Thiên] của mình, liền “phẫn nộ” kêu lên một tiếng.
Thế nhưng nàng đối với chuyện này lại rất bất lực, không thể nào mà chống trả được đại thần thông của hắn.
Cho nên nàng liền sử dụng binh pháp “dương đông kích tây” “vây Nguỵ cứu Triệu” hai loại binh pháp nổi tiếng, mà há miệng ra thi triển ra một môn đại thần thông của mình…
Thiên Địa Huyền Hoàng Thuỷ Thần Vô Lượng Khẩu!
Nhằm để nuốt chửng và kiềm chế lấy ngọn [Thánh Thương] của Quỷ Vương vào miệng của mình.
Lúc này tại một không gian tăm tối bên trong miệng của nàng, dưới sự phân phó của Thuỷ Thần đại nhân, Thần Tướng bạch tuột nhìn lấy tựa như định hải thần châm một dạng [Thánh Thương] vắt ngang bầu trời, hai mắt liền loé lên một đạo thần quang.
Thân thể mềm nhũn ướt át bắt đầu động, hướng về [Thánh Thương] kia đánh tới, những đòn công kích uốn éo của thần tướng bạch tuột ẩn chứa lấy vô số [Vô Thượng Thánh Thuỷ].
Chúng liên tục không ngừng nghỉ đối với [Thánh Thương] tiến hành trùng kích cùng ăn mòn, làm cho ngọn [Thánh Thương] vốn có linh trí của Quỷ Vương liên tục co giật, tựa hồ là đang vùng vẫy muốn thoát ra một dạng.
Nhưng cuối cùng vẫn là lực bất tòng tâm, để mặc cho những [Vô Thượng Thánh Thuỷ] kia giày xéo thân xác của mình.
Thế nhưng thật đáng tiếc cho Thuỷ Thần Ruri cùng bạch tuột Thần Tướng, mặc dù đại thần thông của nàng rất mạnh mẽ và bạch tuột Thần Tướng thân thủ điêu luyện, kỹ xảo chiến đấu xuất trần, trong chiến đấu thậm chí còn có thể đột phá nâng cao thêm một bậc.
Nhưng là [Thánh Thương] của Quỷ Vương chính là một món tiên thiên chí bảo, lại càng là bản mệnh thánh binh, tích tụ cả đời đạo hạnh của hắn.
Độ cứng rắn, dẻo dai cùng sức bền phải nói là cực kì kinh người, nếu chỉ với một đại thần thông như vậy là không thể nào làm hư hao nó.
Bởi vì muốn đánh bại tiên thiên chí bảo thì chỉ có tiên thiên chí bảo mới làm được mà thôi.
Lại nói, mặc dù hiện tại hai người đều là “chơi sau lưng nhau” để đánh vào đại bản doanh của đối phương, hoàn toàn chính là dùng tiên thiên chí bảo đối đầu các loại thần thông, để tiến hành tiêu hao thể lực chi chiến.
Thế nhưng, cuối cùng thì sức bền cùng sức chịu đựng của Thuỷ Thần vẫn là không ngạnh kháng lại được một đời Quỷ Vương “thân kinh bách chiến” được.
Kỹ thuật của hắn quá điêu luyện cùng xảo trá, không cần lấy tiên thiên chí bảo, mà chỉ dùng một môn đại thần thông mà đã có thể cùng tiên thiên chí bảo của nàng đánh một cái ngang tay day dưa không dứt rồi, chẳng những thế hắn còn hoàn toàn nắm lấy thế chủ động ở trong tay.
[Khe Suối Thiên] của nàng tuy cũng là một loại tiên thiên chí bảo nhưng nó thật ra lại thiên về phòng thủ cùng thôn phệ tinh hoa nhiều hơn là tấn công, được tạo ra với mục đích chính là để đối kháng cùng khắc chế [Thánh Thương] của Quỷ Vương.
Cho nên khả năng tạo ra thánh thuỷ của nàng cũng chỉ là khả năng hỗ trợ cho quá trình phòng thủ càng thêm trơn tru mà thôi.
Những thánh thuỷ kia vốn là để giúp cho [Khe Suối Thiên] của nàng luôn giữ được trạng thái ẩm ướt, để đề phòng khi bị “kẻ thù” truyền kiếp của mình là Quỷ Vương tấn công thì nó có thể giảm được phần nào sát thương.
Vì thế có thể nói [Khe Suối Thiên] của Thuỷ Thần chính là một thứ để khắc chế toàn tập tiên thiên chí bảo của Quỷ Vương a.
‘Không thể nào!? Lượng nước của nàng là vô hạn sao? Từ ban đầu đến hiện tại đã trôi qua gần 30 phút rồi đi, vậy mà chúng vẫn liên tục ồ ạt lao nhanh.’
Quỷ Vương sau 30 phút liên tục nuốt những thánh thuỷ kia vào bụng thì cuối cùng cũng cả kinh phát hiện được một điểm khác lạ giữa Thuỷ Thần Ruri khi so với Y Thần Tamayo.
Bởi vì hắn hiện tại cuối cùng cũng cảm giác được có chút no rồi, thật sự là uống quá nhiều.
Quả nhiên không hổ là Thuỷ Thần, danh xứng kỳ thực!
Phải biết việc uống nước liên tục 30 phút như vậy, dù cho hắn đã tiến hoá đi chăng nữa thì cũng không thể uống quá nhiều.
‘Không được, bể bụng còn có thể phục hồi lại! Nhưng nếu thua trong trận chiến này thì không thể ngóc đầu lên được nữa a.’
Quỷ Vương cắn răng một cái, tốc độ xuất chiêu cũng gia tăng rồi.
“Ưm~”
‘Ta sắp chịu không nổi rồi, cái tên này làm sao lại đột nhiên sung mãn như vậy?’
Cái miệng phồng lên thành một khối Thuỷ Thần Ruri khuôn mặt đỏ bừng thầm nghĩ.
Lại cầm cự thêm một lát nữa, Thuỷ Thần cuối cùng cũng không chịu đựng được phương pháp “triệt đầu triệt đuôi” và “Lục Thập Cửu kỳ trận” cùng hắn giao phong như thế này nữa.
Thế là…
Thân thủ nàng xoay chuyển một cái, dưới sự kinh ngạc của Quỷ Vương, [Khe Suối Thiên] của nàng ngay tức khắc bị nàng điều khiển hướng về [Thánh Thương] bay đi.
Đây rồi!!!
Tiên thiên chí bảo cực đạo đối chiến!
Trận chiến quyết định cuối cùng cũng bắt đầu!