Dưới tầng hầm.
Gin đi theo Tamayo xuyên qua một lối đi hướng tới một căn phòng lớn tại cuối đường.
Trong căn phòng chứa hai dãy bàn, 1 cái giường cùng một số tủ kính để rất nhiều thảo dược, cùng một số mẫu vật thí nghiệm.
Trên bàn để đầy những dụng cụ dùng để thí nghiệm, thậm chí trên đó còn có 2 cái ống nghiệm chứa huyết dịch trong đó.
“Đó là máu của ta cùng Yushiro, sau mỗi lần cải tạo chúng ta sẽ tự rút máu mình để tiến hành nghiên cứu tìm cách cải thiện cơ thể tốt hơn.”
Tamayo vừa quay đầu liền thấy hắn hiếu kì nhìn hai ống nghiệm chứa máu trên bàn nên liền mở miệng nói.
“Ngươi luôn nói cơ thể mình đã trải qua cải tạo.
Như vậy cải tạo là cái gì? Là muốn biến cơ thể của mình trở về giống như con người sao?”
Tiến lại gần quan sát hai ống nghiệm, hắn có chút hiếu kì hỏi.
Tamayo đi lại một cái ghế rồi ngồi xuống nói: “Đó cũng là ý tưởng ban đầu của ta, nhưng sau đó đã thất bại trầm trọng, nên ta đã từ bỏ ý tưởng đó từ rất lâu về trước.”
Gin di chuyển ánh mắt sang nhìn lấy nàng, hắn đi tới tiến sát lại gần Tamayo, một tay nắm lấy cổ tay của nàng đưa lên và nói: “Đây là hậu quả của việc thất bại mà ngươi nói sao? Sức mạnh thể chất suy yếu?”
Tamayo khuôn mặt đổ mồ hôi, cố gắng khu động thu hồi cánh tay nhưng lại không thể nào làm được.
Cuối cùng nàng vẫn là từ bỏ giãy dụa, để mặc cho cánh tay bị nắm lấy, mà ngẩng đầu đối diện với hắn nói: “Đúng vậy, đây là do gần 300 năm trước khi ta cố gắng cải tạo bản thân mà để lại di chứng khiến cho mật độ cơ bắp bị thoái hoá nghiêm trọng, hiện tại chỉ so sánh mạnh hơn người hình thường một chút mà thôi, nên ta hầu như không thể chiến đấu tay đôi với những con quỷ khác được.”
Lúc đó kiến thức của nàng còn hạn hẹp, nên trong lúc cải tạo, mặc dù ban đầu có chút thành công nhưng sau cùng lại gây ra một chút sai sót làm cho để lại một chút di chứng không thể phản hồi.
Kể từ đó nàng liền từ bỏ ý nghĩ biến đổi quỷ trở thành người bằng phương pháp cải tạo cơ thể.
Bởi vì cơ thể đối với quỷ mà nói chỉ là vỏ bọc mà thôi, lời nguyền hoá quỷ mới là thứ chủ chốt, nếu không thể triệt tiêu nguyền rủa thì cho dù cơ thể có trở thành con người thì sớm muộn cũng sẽ bị nguyền rủa ăn mòn và lại hoá quỷ một lần nữa.
Cho đến nay thì chỉ mới phát hiện 2 cách để chém giết quỷ.
Thứ nhất là ánh sáng mặt trời, thứ hai là Nhật Luân Đao – thứ vũ khí được chế tạo từ những kim loại đặc biệt chứa rất nhiều năng lượng mặt trời trong đó.
Nhưng dù có chém giết thì quỷ vẫn tiếp tục sinh ra, trừ phi có thể tiêu diệt được nguồn gốc của chúng.
Nên kể từ lúc đó nàng không lại muốn biến quỷ thành người theo cách này nữa, mà tiếp tục với mục tiêu ban đầu là giết được Kibutsuji Muzan, đó mới là thứ nàng cần làm bởi vì hắn chính là cội nguồn của tất cả.
Sau đó nàng bắt đầu chuyển hướng nghiên cứu thành giảm ham muốn máu người xuống đến mức thấp nhất có thể, nhưng vẫn giữ được sức mạnh của quỷ trong người.
Mà kết quả thành công duy nhất của nghiên cứu này chính là Yushiro, hắn thậm chí còn hoàn mỹ hơn nàng.
Hắn chẳng những có thể giữ được sức mạnh của quỷ, thức tỉnh Huyết Quỷ Thuật mà còn có lượng máu trong cơ thể ít hơn nàng rất nhiều.
“Ra là vậy, thảo nào lúc trước ta không thấy ngươi ra tay đánh nhau…”
Gin nghe thấy chuyện cơ bắp nàng bị thoái hoá liền gật đầu nói.
“Lúc trước? Gin tiên sinh, chúng ta đã từng gặp nhau ở trước kia sao?”
Tamayo thật sự rất hoài nghi chuyện mình cùng hắn đã từng gặp nhau ở trước kia.
Nếu không thì phong cách nói chuyện của hắn làm sao giống như rất quen nàng một dạng như vậy.
“Không, đây là lần đầu ta gặp ngươi!”
Gin đương nhiên là sẽ không nói ra sự thật rồi.
Nàng cũng không có bỏ qua, mà tiếp tục nhìn chăm chú vào mắt hắn hỏi: “Vậy ngươi làm sao đối với ta quen thuộc như vậy?”
Đối diện với ánh mắt nhìn chăm chú của Tamayo, sắc mặt không ba động mà nói: “Không phải! Là ngươi bị ảo giác đó.
Trường hợp này không hiếm gặp, Tamayo-chan có thể tìm hiểu xem một chút.”
“Ảo giác? Ngươi sẽ không đối ta thi triển Huyết Quỷ Thuật chứ?”
“Không hề, ta làm sao có thể ra tay với đối tác của mình như vậy.” — QUẢNG CÁO —
Gin buông ra tay của nàng, rồi đứng thẳng lên đi tới nhìn những cái tủ ở bên cạnh rồi nói.
Lúc này đột nhiên cánh cửa bị đẩy mạnh ra.
Rầm!
“Tamayo-sama, ta đã hoàn thành nhiệm vụ.”
Yushiro từ bên ngoài xông tới, chạy lại bên cạnh Tamayo nói.
Trong lúc nói còn không quên liếc về góc phòng nhìn lấy Gin một cái, nói nhỏ: “Hắn không gây bất lợi gì cho ngài chứ?”
Tamayo như có như không kéo xuống tay áo nói: “Gin tiên sinh hiện tại đang cùng chúng ta hợp tác.
Hắn làm sao có thể gây bất lợi cho ta được.”
Sau đó nàng đứng lên đối với Gin nói: “Gin tiên sinh, ta có thể lấy một ít máu của ngài không?”
“A? Được thôi, cứ lấy tuỳ thích.”
…
Ngồi bên cạnh một cái bàn, Gin đưa tay ra cho Tamayo dùng ống tiêm rút lấy máu.
Nàng cúi đầu đâm mũi kim vào tay hắn rồi từ từ rút ra, trong lúc rút máu nàng đột nhiên nàng mở miệng nói nhỏ: “Hiên tại có phải ngươi đang thi triển năng lực lên ta?”
“Xin lỗi, ta không thể kiểm soát nó hoàn toàn được…”
Sau đó hắn liền nhắm lại hai mắt để triệt tiêu đi năng lực.
“Kích hoạt bằng mắt sao? Thật kì lạ Huyết Quỷ Thuật.”
Tamayo nhìn vào hành động của hắn liền có chút suy nghĩ.
“Huyết Quỷ Thuật dù sao cũng muôn hình vạn trạng, chỉ là ngươi không thấy được thôi.”
Nghe nói như vậy nàng cũng gật đầu đồng ý, quả nhiên không thể chỉ dùng tầm mắt của mình mà nhìn thiên hạ: “Cũng đúng! Cảm tạ Gin tiên sinh chỉ giáo.”
“Tamayo-chan không cần dùng kính ngữ với ta, gọi thẳng tên đi, ta không thích câu nệ tiểu tiết.”
Trong lúc nói chuyện, nàng đã rút hắn hai ống máu to sau đó liền đứng lên nói: “Được rồi, Gin-san! Sau này mong ngươi chỉ giáo nhiều hơn.”
“Ngươi cũng vậy, Tamayo-chan! Bây giờ hẳn là đã tối, ta đi ra ngoài dạo một chút.”
Gin gật đầu đứng lên quay người đi ra ngoài.
Mà đứng ở một bên Yushiro sắc mặt đặc sắc nhìn lấy hai người: “Ta làm sao cảm nhận được uy hiếp a.
Không được! Ngươi ở bên cạnh Tamayo-sama sẽ luôn là ta.
Tamayo-sama, những chuyện này hãy để ta làm, ngài đi nghỉ ngơi đi”
“Phải rồi Yushiro, ngươi đã sửa xong bức tường chưa?”
“Đ-đã làm xong, thưa Tamayo-sama.”
…
Ở bên này, Gin đi lên trên tầng trệt.
“Vẫn là bị nàng phát hiện.”
Lúc nãy dùng Huyết Quỷ Thuật lên Tamayo cũng không phải là hắn sơ ý, đó là hắn muốn thử xem nếu lồng hình ảnh đang diễn ra trước mắt vào trong suy nghĩ của nàng xem nàng có thể nhận ra không mà thôi.
Đôi lúc lại thử cái trò thật thật giả giả nếu như không chú ý thì tất nhiên sẽ bị lừa, dù sao thì không phải ai cũng có thể nhạy cảm nàng, dù cho có tinh thần lực mạnh mẽ đi chăng nữa thì nếu sơ ý một chút thì vẫn bị trúng chiêu như thường.
Chỉ là cách sử dụng này cũng có một hạn chế, đó là ngoài tinh thần lực mạnh hơn đối phương ra thì còn phải có sức quan sát cùng tốc độ xử lý của não bộ phải tốt mới có thể cho đối phương thấy được những hình ảnh thật nhất.
— QUẢNG CÁO —
Nếu như đưa những hình ảnh quá mức vô lý thì không cần phải có tinh thần lực mạnh mẽ, chỉ cần có một sức quan sát nhạy bén liền có thể nhận ra điểm khác thường được ngay.
‘Có thời gian nên trau chuốt một chút kỹ năng quan sát cùng phân tích tình huống a.’
Hắn bước về hướng cửa chính đi tới: “Nên ra ngoài đi dạo một vòng, xem có phát hiện ra tên kia không.”
Đúng lúc này…
Phốc!
“Hửm?”
Gin cúi đầu nhìn xuống chân mình, hắn liền thấy được bàn chân trái của mình đang bị một cây đinh dài đâm xuyên qua, máu tươi thấm đỏ đôi tất.
Hắn liếc nhìn bức tường ở bên cạnh một cái rồi nói: “Đây là hắn nói đã làm xong sao? Nhìn như là vá áo một dạng, đã thế còn vứt đinh vương vãi, hại một chiếc tất cùng chiếc tông lào của ta bị hỏng.”
Cúi người rút ra cây đinh dài dính đầy máu của mình rồi ném sang một bên.
“Phải đi mua đôi tất mới cùng một đôi tông lào mới.
Tiện thể mua thêm vài bộ y phục.
Mà quỷ thì hẳn sẽ không bị uốn ván đi.”
Gin thì thầm vài câu rồi bắt đầu đi ra khỏi nhà.
Trên đường phố đông đúc
Gin bước chân chậm chạp, thỉnh thoảng hắn còn phải lách người tránh né những gã say rượu sắp va vào hắn.
Hắn hiện tại đã đi lòng vòng hơn 1 giờ rồi, nhưng vẫn không tìm ra được bóng dáng của Muzan.
“Vẫn là trước tìm mua vài bộ y phục mới đi.”
Gin hướng về một cửa hàng ở bên đường đi tới.
“Kính chào quý khách, xin hỏi ngài muốn tìm những loại y phục nào? Ở đây chúng ta có các loại Kimono, Hakama, Haori thuộc hàng cao cấp nhất thành phố, thậm chí chúng ta còn có những y phục sang trọng đến từ phương tây như là—.”
“Được rồi, ta đã biết.”
Hắn vừa bước vào cửa hàng liền có một thiếu nữ chạy tới liên tục nói luyên thuyên bên tai hắn làm hắn rất phiền, thế là hắn liền ngắt ngang lời nàng.
Thiếu nữ: “V-vâng!”
“Mang cho ta vài bộ Hakama vừa người ra đây đi, loại đơn sắc ấy.”
“Vâng! Xin ngài chờ một chút!”
Sau một hồi chọn lựa, cuối cùng hắn lấy 5 bộ Hakama giống nhau, trên trắng dưới đen, cùng một cái Haori màu đen khoát bên ngoài.
Bỏ đi y phục cũ hắn mặc lên người 1 bộ Hakama, bên ngoài khoát lấy một chiếc áo Haori rồi đi ra ngoài cửa hàng.
Nhưng đúng lúc này ở đằng sau có một cái ngọc thủ giữ lại tay áo hắn, một giọng nói nhẹ nhàng từ đằng sau vang lên: “Tiên sinh…ngài còn chưa trả tiền.”
“…”
Trong phút chốc Gin liền rơi vào trầm mặc.
Tiền là thứ gì?
Hắn không có!
Quỷ cần dùng tiền sao? Quỷ khi mua đồ cần phải trả tiền sao?
Thiếu nữ nhìn chăm chú lấy người thanh niên kỳ lạ trước mắt, thấy hắn im lặng mãi nên trong bắt đầu sinh ra nghi ngờ nên lên tiếng dò hỏi: “Tiên sinh?” — QUẢNG CÁO —
Hắn im lặng một hồi liền lên tiếng: “A? Xin lỗi ta quên mất, ta sẽ trả tiền cho ngươi…”
Đang lúc hắn định mở mắt ra để gây ảo giác cho nàng rồi rời đi thì đột nhiên thiếu nữ trước mắt bắt lấy một cái tay khác của hắn rồi nói.
“Không cần, ta đã hiểu…”
Nói xong nàng quay đầu nhìn những người xung quanh rồi hô to: “Xin nhờ mọi người gọi lấy bảo an, ở đây có người gây rối muốn ăn quỵt tiền của chúng ta!”
Thời buổi này ỷ vào khuôn mặt đẹp trai đi lừa gạt, quỵt tiền cũng không phải hiếm gặp, ít nhất nàng cũng đã gặp qua vài ba lần rồi, nên rất có kinh nghiệm.
Gin: “…”
Nếu không phải hắn cảm nhận được đây chỉ là một thiếu nữ bình thường thì hắn còn tưởng ràng còn có một thế lực nào khác có thể nhìn trước tương lai nữa chứ.
Đúng lúc này ở giữa dòng người vang lên một giọng nói: “Chờ một chút, số tiền này để ta trả.”
“Này! Các ngươi mau tránh ra, có biết là các người đang cản đường ai không?”
Dòng người bị một thiếu niên đẩy ra tạo thành một con đường để nhường đường cho một nữ nhân đi tới.
“Yushiro! Không được thất lễ như vậy!”
Người tới chính là Tamayo, nàng khẽ quát Yushiro xong liền đối với thiếu nữ kia nói: “Hắn đã mua bao nhiêu tiền? Ta sẽ thanh toán.”
Thiếu nữ kia liền buông ra Gin, nàng như bị thu hút một dạng nhìn về phía Tamayo, miệng vô thức phát ra tiếng nói: “Thật xinh đẹp…Lần đầu tiên mình thấy được người xinh đẹp như vậy.”
Tamayo mỉm cười nói: “Cám ơn về lời khen!”
Thiếu nữ giật mình tỉnh lại: “A! Vô cùng xin lỗi? Tổng cộng là 26000 yên, do ngài ấy đều chọn những bộ tốt nhất của tiệm.”
Tamayo cũng không do dự, lặp tức lấy ra 30000 yên đưa cho nàng rồi nói: “Số còn lại coi như đền bù những rắc rối mà hắn gây ra đi.”
Thiếu nữ vội vàng nhận lấy, rồi cúi đầu cảm tạ.
Gin đứng ở bên cạnh không phục liền mở miệng nói: “Ta có gây ra rắc rối sao? Rõ ràng là ta có thể giải quyết được.”
“Lần sau nếu có chuyện muốn dùng tiền thì cứ nói với ta, ta cho ngươi.”
Tamayo đối với hắn mỉm cười nói.
Gin: “…”
Đây là hắn đã được bao nuôi sao?
Hắn vẻ mặt im lặng một chút, sau đó liền lắc lắc đầu bước chân rời đi.
Mà Tamayo cũng đi theo phía sau hắn.
Nhìn lấy hai người rời đi, thiếu nữ liền thì thầm: “Hoá ra là tiểu bạch kiểm được phú bà bao nuôi…”
Chỉ là mặc dù nàng đã hạ thấp giọng rất nhiều, nhưng ba người bọn họ đều là quỷ nên ở tại khoảng cách gần như vậy tất nhiên có thể nghe được lời của nàng nói rồi.
Gin: “…”
Yushiro nhịn không được mà cười ra tiếng: “Phốc ha ha!”
Tamayo cũng len lén che miệng cười, không chút nào tự giác được mình chính là phú bà bao nuôi “tiểu” bạch kiểm đó..