Sau khi bước vào lớp 11,mọi người đều đi đến lớp mới.
Tần An Nhiên không nghi ngờ gì tiến vào lớp thực nghiệm Khoa học tự nhiên,Khúc Sam Sam cùng cô giống nhau,hai người lại ngồi cùng bàn.
Mà Hứa Giác vào lớp thường Khoa học tự nhiên,Tống Thư Giai tiến vào lớp thực nghiệm Văn khoa
Nhằm tăng cường sự gắn kết của lớp mới, nhà trường đặc biệt tổ chức trận bóng rổ giao hữu cho các khối lớp.
Buổi quyết đấu do rút thăm quyết định.
Buổi chiều nay vừa lúc là lớp thực nghiệm khoa học tư nhiên của Tần An Nhiên lớp 17,cùng lớp thường Khoa học tư nhiên của Hứa Giác lớp 13 đối chiến
Mặc dù đã là cuối tháng tám,nhưng thời tiết vẫn như cũ rất nóng.Nắng gắt như lửa,ngàn dặm không mây, cỏ dại bên đường khô héo, lá trên cây cuộn lại thoảng một cơn gió.
thổi, nhưng không có mát mẻ, chỉ cảm thấy một làn sóng nhiệt phả vào mặt.Ngẫu nhiên một cơn gió thổi qua,nhưng không có chút cảm giác mát,chỉ là cảm thấy hơi nóng phả vào mặt
Nhưng ngoài ý muốn chính là,nơi này hôm nay rất sôi động.
Rất nhiều nữ sinh tụ tập xung quanh,tìm vị trí tốt ngồi xuống,chịu đựng hoặc là cầm quạt che ở trán,tốp năm tốp ba thì thầm với nhau nói chuyện
Rất nhiều nữ sinh đều cầm chai nước khoáng,thoạt nhìn hình như là có điều gì đó chuẩn bị
Tần An Nhiên cũng không ngoại lệ,cô trước tiên đến căng tin đặt trước thùng to nước ô mai,nhờ nhân viên công tác hỗ trợ đem tới bên sân bóng rổ.
Cô ở lớp mới đảm nhận đoàn bí thư chi bộ,muốn làm tốt công tác hậu cần cho nhóm cầu thủ
Sau đó cô kiểm tra thuốc chữa thương cần thiết cho trận đấu.
Sau khi sắp xếp toàn bộ đứng dậy,lau mồ hôi, nhìn xung quanh một vòng bốn phía,đột nhiên mới phát hiện, trận đấu này như thế nào nhiều người xem như vậy?
Khi trước lớp bọn họ cùng lớp khác thi đấu cũng không thấy xung quanh nhiều người như vậy vây xe,nhiều nhất là bạn học hai lớp đến xem
Lúc này,Khúc Sam Sam cũng tới,cô ấy đem tới một chiếc ô,mặt khác cầm cây quạt quạt
Cô ấy đi tới bên người Tần An Nhiên,cùng che ô cho cô,cùng quạt cho nhau,cảm thán nói:"Oa,người này khí thế đúng là mạnh"
"Ân,không biết vì cái gì hôm nay nhiều người đến vây xe,là bởi vì hôm nay thời tiết tốt sao?" Tần An Nhiên cũng nói
"Thời tiết tốt?Cậu hỏi con giun chết trên đường phơi nắng có đồng ý lời này hay không?" Khúc Sam Sam chỉ vào xung quanh một vòng lớn "Chỉ sợ hơn nửa phần này đều là đến xem Hứa Giác đi"
"Hứa Giác?"
"Đúng rồi,cậu ấy ở trường rất được hoan nghênh,cậu không biết sao?"
Tần An Nhiên thật đúng là không biết,hoặc là nói cô không quan tâm đến việc nam sinh hay nữ sinh ở trường nổi tiếng
"Tớ còn tưởng các cậu ấy đối với bóng rổ cảm thấy hứng thú"
"Khụ,nữ sinh mà xem chơi bóng,đều là xem mặt được chứ?"
" Kia,nếu xem mặt....." Tần An Nhiên khó hiểu hỏi "Vì cái gì sẽ đến xem Hứa Giác a?"
".................."
Đang nói,phía trước Hứa Giác cùng đồng đội hướng tới sân bóng bên này đi tới
"Oa,này cũng cũng đẹp trai quá đi!"Sau khi Khúc Sam Sam nhìn đến,ánh mắt liền chăm chú vào trên người Hứa Giác,cảm thán nói
Cậu đã đổi đồng phục tốt,lớp bọn họ đồng phục của đội là màu đen,tôn lên con ngươi sâu thẳm của cậu,màu mắt so với ngay thường tối trầm hơn chút. Chiếc áo cộc tay để lộ cánh tay săn chắc,đường cong cơ thể đẹp đẽ có thể nhìn ra dấu vết ngày thường rèn luyện.
Áo rất thích hợp với thân thể,không lỏng không hẹp,lộ ra dáng người cậu cao ngất,hình dáng vừa đúng
"Haiz~" Tần An Nhiên nhếch miệng cười,cùng cậu phất tay,chào
Hôm nay Hứa Giác cùng với bình thường mặc đồng phục cảm giác có chút bất đồng,cô nghĩ muốn khen ngợi cậu,xem như khen ngợi cậu
Vì thế cô suy nghĩ nửa ngày,chỉ vào quần áo của cậu "Cậu mặc bộ này.....rất có tinh thần"
Hứa Giác nghe xong,vẻ mặt có chút khó tả "............"
Cậu không nói gì,hơi gật đầu với cô,xem như đáp lại
Tần An Nhiên nhún vai,nghĩ thầm rằng:Quên đi,vốn cậu ta cũng không phải người nhiệt tình"
Sau khi Hứa Giác đi xa,Khúc Sam Sam khoác một tay lên vai Tần An Nhiên,vẻ mặt không có gì "Tinh thần? Các cậu người già có phải hay không đề thích khen người như vậy?"
("Từ này thì sao vậy?"
"Nói như vậy cậu không phải xem để khen tinh thần người ta sao?*")
*Câu này nghĩa hơi khó hiểu,mình chỉ dịch cơ bản chút,mong mọi người thông cảm. "一般来说没得夸了才会夸人精神好么?" convert: "Nói như vậy không đắc khoa mới có thể khoa nhân tinh thần được chứ?"
Lúc này,tuyển thủ lớp các cô cũng đổi quần áo tốt đi tới sân bóng.
Đồng phục của đội lớp 17 là màu tí, nhưng nam sinh hoặc béo hoặc gầy,vóc dáng cũng không quá cao,mặc trên người,không biết có phải vì nó không phù hợp với hình dáng cơ thể hay không,thoáng có vẻ có chút lề mề chậm chạp
Khúc Sam Sam cười theo chân bọn họ phất tay chào hỏi:"Các cậu hôm nay thoạt nhìn thực có tinh thần a"
Tần An Nhiên "............."
Sau khi đội viện hai đội đến đông đủ,trong tài đem bóng hướng lên trên ném đi,trận đấu bắt đầu
Tần An Nhiên ngồi vòng quan sát,tuy rằng cô đối với bóng rổ dốt đặc cán mai,nhưng là có thể rõ ràng nhìn ra,đội bọn họ Hứa Giác giống như nhỉnh hơn một bậc,nhất là Hứa Giác,là chủ lực của đội bọn họ
Hứa Giác toàn bộ đồng phục bóng rổ đen,cùng với một đầu tóc đen,cả người có vể trầm ổn vài hần,rồi lại có khí thế của thiếu niên
Bất quả có thể do thi trận giao hữu, cậu cũng không có đặc biệt đem hết toàn lực,rất nhiều thời điểm giữ lại chỗ trống,điểm đến mới thôi,cũng không có đem điểm số lớp khác ép tới khó coi như vậy
Trái lại quần chúng vây quanh xem,nhiệt tình chưa từng có,tựa hồ ăn ý cùng hô lớp 13 cố lên,còn có không ít nữ sinh có lá gan lớn hô Hứa Giác cố lên
Tần An Nhiên còn ý thức được,hóa ra nhân khí Hứa Giác cao như vậy,hóa ra ở trường cậu nổi danh như vậy
Như vậy so với,lớp 17 bọn cô có vẻ thế đan lực bạc (thế lực yếu hơn)
Vì muốn hâm nóng trái tim của các tuyển thủ,nữ sinh trong lớp dốc sức mình cố vũ các tuyển thủ
Tần An Nhiên cũng ngồi ở hàng đầu tiên giống bọn họ hô lên: "Lớp 17 cố lên! Lớp 17 Cố lên"
Cô hô hai câu,vừa lúc Hứa Giác chạy đến khá gần cô nhặt bóng,ngẩng đầu,đối diện với cô.
Nghe được tiếng hô của cô,cậu tựa hồ nhíu mày,nhưng lập tức vào sân chơi
Tần An Nhiên dừng một chút,cậu là mất hứng sao? Nhưng là,cô ngồi chỗ này,dường như cũng không thể công khai hô lớp 13 cố lên a,một mình kêu Hứa Giác có vẻ lạ
Vì thế cô bắt đầu lớn tiếng hô một câu"Lớp 17 cố lên",sau đó trong lòng nhỏ giọng đi nói một câu "Hứa Giác cố lên"
Hiệp 1 kết thúc rất nhanh, trong lúc giải lao, Tần An Nhiên vui vẻ mở nắp và hào hứng nói với các tuyển thủ rằng đây là món canh ô mai lạnh cô nhờ căng tin làm.Vì các tuyển thủ vận động nhiều trên sân,nên cô rất lo lắng rằng họ sẽ bị cảm nắng, vì vậy cô ấy đã đặc biệt chuẩn bị
Mặt sân nóng hầm hập, các cầu thủ chạy trên sân lâu quá, mồ hôi nhễ nhại, có cảm giác ngột ngạt khó tả, nước khoáng không còn làm họ đỡ khô được nữa.
Thức uống mùa hè như vậy giúp giải tỏa cơn nóng và cơn khát,mát lạnh,đang cùng bọn họ tâm ý,đều vui mừng mà bất ngờ tụ tập lại đây
Tần An Nhiên tiếp nhận cốc trong tay bọn họ,theo thứ tự múc cho bọn họ
Nhóm tuyển thủ ừng ực uống ngụm lớn,đều khen không dứt miệng
"Uống ngon a!"
"Thích"
"Đoàn bí thư chị bộ lớp ta thực chu đáo"
...............
Tần An Nhiên vui vẻ nhếch miệng cười,Cô rất vui vì sự chuẩn bị của mình có thể được mọi người thích. Dù sao cô cũng không có cách nào vào sân,chỉ có thể ở phương diện hậu cần vì bọn họ làm nhiều chút
" Ai,cậu xem này,thấy không? Nữ sinh này quả nhiên tới là để mang nước cho Hứa Giác" Khúc Sam Sam vỗ vỗ phía sau cô,hướng sân bóng cách đó không xa nói
Tần An Nhiên nhìn đến,có rất nhiều nữ sinh vây quanh chỗ Hứa Giác ngồi, nhưng cậu lại trực tiếp nhận một chai nước khoáng từ đồng đội, những người khác cũng không để ý tới
Thực là túm a.....
"Cậu ấy không cần có thể đưa cho nam sinh lớp chúng ta" Tần An Nhiên nhìn những nữ sinh lưu luyến không rời,lẩm bẩm một câu
" Ha ha ha ha ha ha" Khúc Sam Sam vỗ bả vai cô,cười không lưu tình chút nào
Tần An Nhiên quay đầu lại,mặt không chút thay đổi nhìn Khúc Sam Sam
"A,cậu không phải đang châm biếm a"Khúc Sam Sam phản ứng lại
".........."
"Người này cũng thực làm phiền các cậu ấy"
"...Các nam sinh trong lớp chúng ta cũng rất giỏi."
"Kia cho cậu cậu có muốn hay không a?"
Tần An Nhiên tuy rằng vô cảm đối với nam sinh trong lớp,nhưng là không đành lòng hạ thấp bọn họ,vì thế đáp:" Tớ đương nhiên rất thích a"
Vừa dứt lời,một luồng gió lướt qua sau lưng cô.Cô nhìn lại,là Hứa Giác.Trên vai cậu quấn khăn mặt,không biết từ khi nào tới đây,từ bên cạnh cô đi ngang qua
Tần An Nhiên nhìn đến,gọi cậu:" Hứa Giác,cậu muốn uống nước ô mai không?"
Hứa Giác liếc nhìn cô một cái,vẻ mặt thản nhiên từ chối " Không cần"
Sau đó cũng không quay đầu lại
Tần An Nhiên sửng sốt,cậu là cảm xúc không được tốt sao? Điểm số lớp của bọn họ rõ ràng đã vượt xa.
Cô đặt muỗng xuống,ý tốt bị cự tuyệt,cô cảm thấy trong lòng chính mình có chút buồn bã
"An Nhiên,cậu quen biết Hứa Giác?" Lúc này,một nữ sinh là Ngô Mộng Du trong lớp của họ bước đến và hỏi.
"Ừ,chúng tớ trước đây cùng một lớp" Tần An Nhiên không nói rõ quen biết với cậu từ nhỏ, mà chỉ đơn giản nói một câu
"Kia,cậu có biết hiện tại cậu ấy có bạn gái không?"
"Hả?Cậu ấy sao? Hẳn là không có đi....." Tần An Nhiên nghĩ nghĩ,, tựa như không thấy Hứa Giác cùng cái nào nữ sinh ở gần nhau
Sau đó,cô bỗng nhiên ý thức được gì đó,hỏi "Chẳng lẽ cậu đối với cậu ấy....?"
"À,không phải,tớ có bạn muốn biết,nhờ tớ hỏi hộ" Ngô Mộng Du cười nói,khoát tay.
Sau đó cô ấy bước đi
Hiệp hai rất nhanh bắt đầu
Tần An Nhiên như thường lệ ngồi ở bên cạnh nhìn, nhìn ra ngoài một hồi sau,mày của cô không tự chủ được mà nhíu lại.Cô phát hiện, lần này Hứa Giác có vẻ hơi khác chút
Cậu nhanh nhẹn và mạnh hơn so với nửa trận đầu, đòn tấn công quá nhanh,giống như không hề thủ hạ lưu tình,không hề cho tuyển thủ lớp 17 cơ hội.
Có cơ hội liền chặn lại,cướp bóng ngay khi tới gần,rê bóng nhanh chóng.
Ngay sau đó ném vào rổ,bóng ở không trung họa ra đường cong đẹp đẽ,vào khung,cơ hồ bách phát bách trúng
Tỉ số đã nhỉnh hơn một chút, tuyển thủ lớp 17 liều mạng muốn gỡ lại, nhưng sự chênh lệch về sức mạnh quá lớn khiến họ không thể làm gì được.
Hai mươi phút qua đi,loại công kích mạnh mẽ này đã làm cho tóc của Hứa Giác hoàn toàn ướt đẫm,tóc lòa xòa trên trán, mồ hôi chảy dài từ tóc xuống phác họa rõ đường viền hàm chặt chẽ của cậu, rồi theo cổ chảy xuống xương quai xanh, bức tranh này chứa hương vị hormone nam tính
Áo trên người cũng ướt sũng,dán trước ngực,nhàn nhạt lộ ra những đường cong cơ thể, hấp dẫn đến khó hiểu
Với một khoảng trống nhỏ ở giữa,Hứa Giác tự hồ như theo thói quen muốn vén áo lên lau mồ hôi.Tay cậu sờ lên vạt áo, vừa vén cong lên một chút, không có lộ ra một chút da thịt......
Xung quanh nữ sinh phấn khích đứng lên,đợi lâu như vậy,rốt cuộc cũng đợi được phúc lợi!Chờ đợi khoảng khắc này
Các cô ngồi dậy giữa thời tiết nóng
Lúc này, một nữ sinh trên khán đài hét lên.
"A a a a------"
Âm thanh the thé lại sắc, vang khắp sân vận động.
Hứa Giác động tác dừng lại chút,buông tay ra,không hề tiếp tục vén áo.Chiếc áo khoác cuộn tròn rơi xuống và trở lại vị trí ban đầu.
Vừa lúc trận đấu tiếp tục bắt đầu,cậu tiếp tục chạy
"Chết tiết,liền không thể kêu trễ hơn chút sao?" Khúc Sam Sam tức tối,quay đầu lại trực tiếp mắng
Tần An Nhiên "........."
"Bất qua nhìn không ra,Hứa Giác người này còn rất bảo thủ" Khúc Sam Sam lập tức cười nói với cô
Tần An Nhiên lại không biết nói tiếp như nào,chỉ quay đầu tiếp tục xem trận đấu
Lúc này, sân bóng rổ dường như chỉ là chiến trường của Hứa Giác, cậu thân hình mạnh mẽ mà linh hoạt,mồ hôi rơi tùy ý, lấy ưu thế áp đảo, cậu trở thành người có mặt chói sáng nhất trên sân.
Những tiếng hò reo trên khán đài hết đợt này đến đợt khác.
"Oa, đẹp trai quá, đẹp trai quá!" Khúc Sam Sam bên cạnh không ngừng tán thưởng
"Cậu rốt cuộc là ủng hộ bên kia a?"Tần An Nhiên bất mãn trừng mắt nhìn cô ấy một cái
"Cậu biết không?Tớ chính là bội phục cậu ở điểm này" Khúc Sam Sam nói với cô "Trai đẹp trước mắt,cũng không quên lập trường cấp bậc của mình"
Tần An Nhiên quay đầu lại,nhìn chằm chằm Hứa Giác trên sân một hồi, cư nhiên cũng hiểu ra vì sao nhiều nữ sinh chọn đến xem như vậy
Quả thực,giống như,có chút cảnh đẹp ý vui
Chính là,cô lại nghĩ tới tính tình thối âm tình bất định của cậu,quên đi.......
Kết quả cuối cùng trận đấu 89:43, lớp 17 thất bại
Tần An Nhiên an ủi các tuyển thủ một phen,sau đó cô ở lại dọn dẹp sân, dọn thùng nước ô mai trở lại căng tin.
Trên đường,vừa vặn gặp Hứa Giác cùng các đồng đội ở siêu thị mua đồ vặt
Nhìn thấy cô,Hứa Giác đi ra siêu thị,hướng tới phía cô,chủ nhận tiếp nhận thùng trong tay cô,nhíu mi hỏi "Nam sinh lớp cậu như thế nào không giúp cậu mang?"
Nghe cậu nói vậy,Tần An Nhiên bỗng nhiên cũng ý thức được điểm ấy,nhưng cô vẫn là thay bọn họ giải thích:" Bọn họ đánh xong bóng,khá mệt..."
Hứa Giác vẻ mặt tựa hồ không hài lòng,nhưng không nói gì,thay cô cầm,đi thẳng đến căng tin
"Cậu giúp tôi mang sao?" Tần An Nhiên theo sau hỏi.Người này như thế nào hôm nay đột nhiên trở lại tốt như vậy?
"Ừ,vừa lúc tôi phải đến căng tin"
"Cậu đi làm gì?Hiện tại cũng không phải giờ ăn cơm đi?"
Tần An Nhiên nhìn qua di động,mới 4 rưỡi chiều,giờ căng tin hẳn là chưa chuẩn bị xong, chỉ có một số đồ ăn nhẹ.
Hứa Giác không trả lời,bỗng nhiên hỏi:" Cậu như thế nào không cổ vũ tôi cố lên?"
"Cậu lợi hại như vậy,còn cần tôi cổ vũ làm gì?"
Nghe nói như thế,khóe miệng Hứa Giác hơi cong một chút
Hai người tới căng tin,Tần An Nhiên đem thùng trả lại cho sư phó căng tin,đang chuẩn bị đi ra ngoài
Bỗng nhiên,Hứa Giác kêu cô một tiếng A,cho tôi mua một cốc nước ô mai"
"Hả?" Tần An Nhiên hướng về phía cửa sổ cậu đang đứng, bên trong bày một cốcnước ô mai.
Hứa Giác quay đầu lại nhìn cô một cái, giống như tùy ý mà nói: "Tôi hôm nay một ngụm cũng chưa uống đến."
....Tôi cho cậu chính cậu không cần."
"Tôi không thích cùng người khác giống nhau."
"Vậy phương diện này không giống nhau?"
"Không giống với" Hứa Giác vẻ mặt kiêu căng,lại bổ sung thêm một câu " Cậu một mình mua cho tôi một cốc,tính chi phí bồi thường"
Tuy rằng Tần An Nhiên cũng không biết chính mình vì cái gì mà bồi thường cậu, bất quá vì muốn duy trì mối quan hệ tốt đẹp, cô vẫn là không cãi nhau cùng cậu, trực tiếp lấy thẻ ra thanh toán cho cậu một cốc
Hứa Giác nhận lấy, uống một ngụm,vẻ mặt tựa như rất là thỏa mãn.
"Cái này hài lòng?" Tần An Nhiên hỏi.
"Ổn" Hứa Giác ngữ khí nhàn nhạt.
Tần An Nhiên nhìn chằm chằm cậu một hồi, bỗng nhiên bừng tỉnh đại ngộ: "Nga, tôi biết vì cái gì mà cậu từ chối nữ sinh đưa nước cho cậu"
Hứa Giác hơi ngẩn ra, thần sắc có chút mất tự nhiên, nhìn về phía cô:" Cậu biết là vì cái gì?"
"Bởi vì cậu muốn uốngchính là nước ô mai đúng không!"
"............."
Editor: Vì thích chị đó chứ sao ^-^.