Vụng Trộm Cùng Con Riêng


“Haha, thì ra em với con trai vẫn chưa làm sao, thật đúng là tình mẫu tử cao cả, nhưng mà em cũng muốn lắm đúng không, nghe đến con trai là phấn khích như vậy? Hửm, cục cưng, muốn ra rồi sao?”Dương vật đột nhiên bị siết chặt lại, giám đốc Khâu cũng bắt đầu điên cuồng đâm mạnh hơn, đôi mắt mơ màng của An Nghiên trông vừa gợi cảm lại vừa dâm đãng.

“Sướng quá, không ngờ em siết anh chặt như thế, anh cũng muốn ra rồi!” Nói xong, ông ta bắt đầu tập trung tinh lực, hông càng đưa đẩy mạnh hơn, tiếng thở dốc của ông ta bao trùm lấy khắp khoang xe.

Tiêu Vũ dừng xe lại, điện thoại An Nghiên vẫn không bắt máy, cậu xuống xe chuẩn bị về nhà để xem có phải mẹ nhỏ đã về rồi không, nhưng sau đó, cậu lập tức bị một chiếc xe ô tô đang liên tục rung lắc ở trong góc thu hút sự chú ý.

“Đã nửa đêm rồi, cũng thật biết chơi.

” Hiện tại Tiêu Vũ không có tâm trạng nhìn trộm người khác, nhưng cậu vẫn nhìn thoáng qua chiếc xe, chỉ có thể thấy một cẳng chân cùng giày cao gót đang đặt trên bàn điều khiển của xe.


Tiêu Vũ quay đầu lại đi lên lầu, cậu phát hiện An Nghiên vẫn chưa trở về.

Lời nói của giám đốc Khâu chọc vào tim đen của An Nghiên, cả người cô càng thêm căng thẳng hơn.

Theo từng đợt đâm vào rút ra của giám đốc Khâu, cô ngửa đầu lên, mái tóc đẹp xõa loạn đằng sau đầu, liên tục thở dốc.

“A a a a…”Biết mình cuối cùng cũng lên đỉnh rồi, cơ thể co rúm lại, tiếng rên rỉ cũng chợt im bặt.

Tiếng thở dốc kéo dài, cô rên rỉ “Ư ư”, cơ thể vẫn không ngừng run rẩy, khóe mắt cong lên mang lại cảm giác tràn đầy sức hút quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành.

…Cô chậm rãi bước chân đi lên lầu, giám đốc Khâu đã lái xe về nhà, trước khi An Nghiên đi xuống xe, ông ta có nói một câu: “Em yên tâm, em đã thuộc về anh rồi, chuyện của Tiêu Vũ anh sẽ ra tay giúp.

” Nói rồi ông ta nghênh ngang lái xe quay về.

An Nghiên mệt mỏi mở cửa phòng ra, thấy trong phòng ngủ của Tiêu Vũ vẫn còn sáng đèn, cô không muốn Tiêu Vũ phát hiện ra sự bất thường của mình nên vội thay dép lê, sau đó chạy nhanh vào phòng vệ sinh.

Tiêu Vũ mở cửa phòng ngủ của An Nghiên ra nhưng lại không thấy bóng dáng của cô đâu, phòng vệ sinh đang sáng đèn, cậu đi đến trước cửa phòng vệ sinh, cố gắng ổn định lại tâm trạng, để chính mình có thể đưa ra một phán đoán chính xác nhất: “Mẹ nhỏ, mẹ uống nhiều lắm sao? Sao lại về trễ thế, không xảy ra chuyện gì chứ?”An Nghiên đã sớm chỉnh trang lại tóc tai dưới lầu, nhưng vẫn còn có chút rối loạn, gương mặt ửng đỏ vẫn chưa biến mất.


Cô không dám nhìn vào Tiêu Vũ đang đứng trước cửa phòng vệ sinh, chỉ biết ậm ừ cho qua chuyện: “Không sao, con ngủ trước đi, mẹ tắm cái rồi mới ngủ được.

”Nói rồi cô muốn lách qua người cậu để đi ra phòng lấy váy ngủ.

Lời nói của An Nghiên đập thật mạnh vào trái tim Tiêu Vũ, gương mặt ửng đỏ đó là do say hay là?Tiêu Vũ đột nhiên nắm lấy cánh tay mẹ nhỏ: “Mẹ nhỏ, thật sự không có chuyện gì hết sao?”Tiêu Vũ tin tưởng cô, nhưng dáng vẻ hiện tại của cô lại không được thuyết phục cho lắm.

An Nghiên mở to hai mắt nhìn Tiêu Vũ, cơ mặt cậu đang vô cùng căng thẳng, cánh tay bị cậu bóp đến mức có chút đau.

An Nghiên giãy tay ra với ý định muốn thoát khỏi sự khống chế của Tiêu Vũ: “Thì mẹ uống nhiều quá thôi, xảy ra chuyện gì được chứ?”An Nghiên không muốn nói nhiều với Tiêu Vũ nữa: “Ngày mai phải đi làm, mẹ muốn tắm rửa để đi ngủ.

”Nghe An Nghiên nói vậy, Tiêu Vũ mới buông lỏng tay ra, một mình quay trở về phòng, nhanh chóng cầm điện thoại lên kể lại mọi chuyện cho anh Lư.


Rất lâu sau anh Lư vẫn chưa nhắn tin trả lời.

Tiêu Vũ mơ màng ngủ thiếp đi, rồi lại mơ màng tỉnh dậy.

Anh Lư: “Rất có thể mẹ nhỏ của cậu chưa làm gì cả, nhưng cũng rất có thể, cô ấy và vị cấp trên kia đã làm rồi.

”Tin nhắn trả lời của anh Lư hoàn toàn khớp với suy đoán của cậu.

Anh Lư: “Nếu bọn họ thật sự đã làm rồi thì mẹ nhỏ của cậu sẽ không nói cho cậu biết đâu, cũng chứng minh rằng mối quan hệ của bọn họ vô cùng thân mật, cậu tính sao đây?”Cậu không nhắn tin trả lời, chỉ tự hỏi mình rằng “Mình nên làm sao đây?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận