Vụng Trộm Với Anh Rể


Cuối cùng, cô nhìn thoáng qua người đàn ông đang an tĩnh nằm ngủ trên giường, rón rén nhanh chóng bước ra khỏi phòng ngủ.

Lâm Nhã theo sau chị gái, nhỏ giọng hô lên mấy lần đối phương mới phục hồi tinh thần lại, quay đầu nhìn về phía cô.

Chị gái mím chặt vành môi, vẻ mặt trắng bệch, ánh mắt rơi trên các vết máu ứ đọng trên người cô, thoạt nhìn vẻ mặt có chút phức tạp.

Trong lòng cô thầm căng thẳng, ngón tay vặn xoắn, bỗng nhiên cô cũng không biết mình nên nói gì mới phải.

Yên lặng một hồi lâu đối phương mới mở miệng nói: “Đêm nay em tạm thời đừng tắm, chờ ngày mai tỉnh ngủ rồi tính tiếp.

”Lâm Nhã biết, làm như vậy là vì để dễ thụ thai.

Cô gục đầu xuống, nói nhỏ: “Vâng.

”“Còn nữa, ngày mai rảnh em tự mình xuống lầu mua ít thuốc mỡ bôi vô đi.


”Nói tới đây, vẻ mặt chị gái bỗng trở nên có chút mất tự nhiên, tầm mắt dời qua một bên: “Chị quên chuẩn bị trước cho em.

”Lâm Nhã chỉ có thể tiếp tục đồng ý: “Vâng.

”Cô không đoán được suy nghĩ của chị gái ngay lúc này, nhưng có thể cảm nhận được tâm tình của chị ấy đang rất kém.

Đó cũng là chuyện đương nhiên, dù là ai đi chăng nữa, thấy chồng mình ôm em gái làm cả đêm, sợ rằng đều không thể vui vẻ được.

Trong lòng Lâm Nhã cảm thấy nặng nề, kìm lòng không đậu nhỏ giọng thì thào: “Nếu không… Hay là thôi đi…”Chỉ lần này thôi, còn có thành công hay không… Chờ số phận quyết định đi.

Nghe nói như thế, chị gái lại yên lặng một trận.

Vào lúc Lâm Nhã cho rằng chị ấy sẽ gật đầu, bỗng nhiên chị ấy sâu kín chuyển hướng: “Nhã Nhã, không phải em đã đồng ý giúp chị rồi ư?”Lâm Nhã không thể nói thêm gì được nữa.

“Ngày mai vẫn phải tiếp tục.


” Chị gái lại nói: “Mấy ngày tới là thời kỳ rụng trứng của em, không nên lãng phí.

”Cô cúi đầu: “Vâng.

”…Khi trở về phòng ngủ, đã ba giờ sáng.

Cô nghe lời chị gái không đi tắm, đồng thời còn thuận theo ý chị ấy mà lót gối đầu dưới lưng, lúc này mới mơ màng ngủ say.

Có lẽ là vì quá mệt mỏi, khi cô thức dậy đã là xế chiều.

Lâm Nhã chỉ cảm thấy xương cốt khắp người như tan ra, toàn thân đau đớn tới không thể chịu nổi.

Càng khó chịu hơn là nơi giữa hai chân, không cần nhìn cũng biết nơi đó đang thảm thê tới mức nào.

Lấy quần áo sạch sẽ xon, lúc này cô mới chậm rãi lết về phía nhà vệ sinh.

Bên ngoài rất yên ắng.

Ban ngày, cả chị gái và anh rể đều rất bận, bữa trưa cũng giải quyết nhanh ở công ty, suốt ngày sẽ không về nhà, vì vậy cô cũng không cần lo lắng sẽ bị ai đó nhìn thấy.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận