Vương Bài Hãn Phi, Manh Phu Dưỡng Thành


Một mình Bạch Thủy Lung đi trên đường đá xanh rộng rãi của tướng quân phủ, nô bộc của tướng quân phủ trên đường nhìn thấy nàng đều run rẩy hành lễ, coi nàng giống như hồng hoang dã thú.
“Mặc kệ có lấy được trở về hay không, kiếm gì ăn no trước rồi hãy nói.” Bạch Thủy Lung lầm bầm lầu bầu, đôi mắt linh hoạt lấp lánh như sao trời nhìn thẳng phía trước.
Mười ba ngày trước, sau khi ý thức của nàng bình phục, vừa mở mắt đã nhìn thấy màn hoa gấm vóc trên đỉnh đầu, trong óc tất cả đều là trí nhớ của một cô gái cổ đại cùng tên với nàng, trí nhớ hỗn loạn làm cho não của nàng giống như bị hàng vạn cây kim đâm vào, đau đớn vô cùng.
Trí nhớ từ từ trở nên rõ ràng, Bạch Thủy Lung cũng biết được tình cảnh và thân phận của nàng.

Chủ cũ của thân thể này cũng tên Bạch Thủy Lung, là trưởng nữ của nhất phẩm đại tướng quân Tây Lăng vương triều, là hoàn khố nữ tử nổi danh ở Tây Lăng vương triều, thiên tài học võ, từ nhỏ đối với võ học có trí lực cùng năng lực nhận thức tuyệt đỉnh, nàng có một thân võ học cao cường cho nên rất ít người có thể làm đối thủ của nàng, người chết thảm ở trong tay nàng không thấp hơn con số một ngàn.
Chỉ tiếc vài ngày trước đó, một thân võ học tuyệt đỉnh đã bị độc dược phế bỏ không còn một mảnh.
Nguyên nhân là vì một lời hứa của nam nhân, sau cùng, nàng phải trả giá nhiều như vậy, câu trả lời nhận được chính là kết quả của một trận âm mưu cùng sỉ nhục, chôn vùi luôn cả tính mạng của bản thân.
Vốn dĩ Bạch Thủy Lung thật đã chết, Bạch Thủy Lung hiện tại là người hiện đại ở Trái Đất thế kỉ 21, xã hội thượng lưu và quân đội Á – Tây Âu không người không biết, không người không hiểu hải tặc – Long Vương.

Bạch Thủy Lung nhớ rằng lúc trước cô lái một con thuyền lao vào vùng hải phận, bọn buôn lậu súng ống đã bao vây du thuyền, giết hết người trên du thuyền, lúc bọn thủ hạ Tiểu Diệp Tử vận chuyển xong xuôi hàng hóa trở về, vùng biển Galvez đột nhiên nổi lên một trận bão, đám Tiểu Diệp Tử không phòng bị cũng bị rơi khỏi thuyền, sau khi nàng cứu hắn lên thuyền, phía sau lưng đột nhiên xuất hiện hố đen thần bí không hiểu từ đâu ra, sau đó nàng và cô nàng Thương Ngâm cùng bị hút vào trong.
Bây giờ Bạch Thủy Lung đã tiếp nhận toàn bộ trí nhớ của ‘Bạch Thủy Lung’, ở Lộng Triều Viện mười ba ngày ngây người cân nhắc mọi chuyện xong, cuối cùng hôm nay cũng bước ra ngoài Bạch Thủy Lung Các – vì thịt.
Đi tới Dụ Tâm Viện của đại phu nhân, bên trong Dụ Tâm Viện hoa cỏ tầng tầng lớp lớp đua nhau nở, đóa mẫu đơn lớn ung dung. Hoa mẫu đơn không phải bất cứ ai cũng có thể gieo trồng, mấy đóa mẫu đơn trong sân của đại phu nhân là do năm đó tiên đế ban thưởng mới có thể gieo trồng.
Thường ngày, Vệ Thị đem mấy đóa mẫu đơn này coi chừng cẩn thận như tâm can bảo bối, hôm nay đúng lúc bà ta đem hoa ra tự mình tưới nước.
“Phu nhân, đại tiểu thư đến đây.” Nô tì Phương Vân chạy bộ từ đằng xa tới, ở bên tai Vệ thị thấp giọng nói.
Vệ thị nhíu mày một cái, chán ghét phất tay: “Đuổi ra ngoài, đuổi không đi thì đá đi ra, đừng để ả tới phiền ta.” (Ngữ: con mụ thúi tha >.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận