Vương Bài Triệu Hồi Sư: Nghịch Thiên Cuồng Nữ

"Khuynh Cuồng, ngươi có thấy dấu hiệu mình trúng độc hay không?" Sửu Sửu hỏi, dù sao nếu có vấn đề liền mau giải quyết vấn đề.

Chảy nhiều máu đen như vậy không thành vấn đề, thế nhưng đấu khí còn bạo tăng, phỏng đoán cũng chỉ có nàng Mộc Khuynh Cuồng biến thái.

Mộc Khuynh Cuồng nhíu mày, nghi vấn nói, "Ý của ngươi là trong cơ thể ta có kỳ độc, cho nên mới chảy máu đen."

Nàng đi vào thế giới này cũng không có dấu hiệu độc phát, trong đầu nàng cố gắng lướt qua trí nhớ trước kia, tựa hồ không có bệnh trạng độc phát.

"Bình thường chỉ có trúng độc mới có thể chảy máu đen." Sửu Sửu xác định nói.

"Ta chưa từng bị độc phát." Mộc Khuynh Cuồng cũng xác định nói, nàng không thể trúng độc vài chục năm lại đến tối hôm qua mới phát tác, trên thế giới nào có độc kỳ quái như vậy, vài chục năm mới phát tác, hơn nữa lần này suy cho cùng là giúp nàng.

Xem ra nữ thần may mắn rất chiếu cố nàng.

Nàng vẫn cho rằng chính mình đi vào thế giới này gặp rất nhiều may mắn, lần trước thiếu chút nữa nổ tung lại được Ngân Đồng trong lúc vô tình cứu, lần này nàng tưởng mình nổ tung, lại không nghĩ tới, nàng không chỉ không sao, ngược lại nhiều hơn một loại đấu khí kỳ quái, hơn nữa uy lực tăng rất nhiều.

Nghĩ đến Ngân Đồng, Mộc Khuynh Cuồng khẽ thở hắt ra, đã qua hơn nửa năm, hắn vì sao chưa tới tìm nàng, hắn không phải còn nợ nàng hai vạn kim tệ sao!

Sửu Sửu nhìn Mộc Khuynh Cuồng một cái, bất đắc dĩ thở dài nói, 

"Ngươi quả nhiên là một cái cực phẩm a!"

"Khuynh Cuồng..."

Đột nhiên một tiếng gọi lo lắng xen lẫn tức giân vang lên.

Mộc Khuynh Cuồng xoay người liền chứng kiến Mạc Tiêm Lương toàn thân tản ra tức giận xông tới phía nàng, nàng nhanh chóng tránh khỏi, tránh né ngực của hắn, "Tối hôm qua cám ơn ngươi, ngươi yên tâm, ta không sao, ta rất khỏe."

Mạc Tiêm Lương khẽ gật đầu, cười lạnh nói, "Ngươi tốt nhất không nên có việc gì."

Hắn rất tức giận, hắn đi hoàng cung mời ngự y cao cấp đến, trở lại vương phủ, nàng thế nhưng không có ở đây, dọa hắn phát sợ, sợ nàng xảy ra chuyện gì, phái người đi tìm bốn phía, sau hắn suy nghĩ một chút liền hướng rừng rậm chạy tới, nàng quả nhiên ở chỗ này, đang bị bệnh, còn chạy ra ngoài, thật sự là không muốn sống nữa.

Mộc Khuynh Cuồng biết rõ Mạc Tiêm Lương tức giận, đối với phần quan tâm này của hắn, nàng rất cảm kích.

"Về sau ta sẽ bảo hộ tốt chính mình, ngươi đừng kinh ngạc, bộ dáng này thật không giống vương gia một nước." Mộc Khuynh Cuồng khuyên hắn, nàng không muốn nợ hắn quá nhiều.

Mạc Tiêm Lương vẻ mặt càng lạnh, đúng vậy, kể từ khi gặp lại Mộc Khuynh Cuồng, hắn cảm giác hắn không còn như chính mình, ở đâu còn Tam vương gia lúc trước trầm ổn gặp chuyện không loạn.

Hiện tại, nàng bị thương một lần, hắn liền kinh ngạc, thất kinh, hắn không muốn rồi loạn, rồi lại khống chế không nổi chính mình.

"Hy vọng ngươi nói được làm được, về sau bảo vệ tốt chính mình." Mạc Tiêm Lương lạnh lùng trừng mắt nàng, thật sự không để cho người khác bớt lo mà.

Mộc Khuynh Cuồng biết chính mình thăng cấp, tạm thời cũng buông một hơi thở dài, mấy ngày kế tiếp, nàng vừa dùng đan dược điều dưỡng thân thể của mình, vừa vững vàng tu tập đấu khí, đồng thời không ngừng hấp thu nguyên tố lực, bọt khí đấu khí nhất định phải cùng nguyên tố lực và đấu khí trong đan điền kết tại một chỗ mới có thể cường đại hơn.

Nàng đột nhiên cảm thấy, bọt khí đấu khí lại là một đòn sát thủ của nàng.

Thời gian chớp mắt vài ngày trôi qua, rất nhanh đã đến Mộc gia gia tộc đại hội, Mộc Khuynh Cuồng dậy thật sớm ăn mặc thật tốt, sửa sang lại dung nhan, mặc dù trên mặt có khối bớt, nhưng nàng cũng không muốn che giấu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui