Edior: Diệp Ưu
Ngày thứ hai
“Quản lý, đây là hợp đồng đã kí. Ngươi xem một chút? ” Phong Du Nhiên đem hiệp ước ngày hôm qua ký cùng Đường Phong đặt ở trên bàn quản lý, mỉm cười nói.
Dương Hoán kinh ngạc nhìn nàng. Giữa hai công ty lớn kí hợp đồng, liên quan tới số tiền hơn ngàn vạn a. Số tiền lớn như vậy, đại biểu hai công ty phải tiến hành hơn mười lần, thậm chí là vài chục lần bàn bạc mới có thể xác định! Nhưng hiện tại mới có một ngằn ngủi, cái này là do Phong Du Nhiên làm? Xem ra cô cùng vị chủ tịch ấy quan hệ không tâm thường rồi.
“Rất tốt. . . ” Dương Hoán nhìn hiệp ước một chút, những điều lệ phía trước có khác những điều lệ ban đầu, nhưng lại hợp lý nằm ở trong phạm vi cho phép, thậm chí theo một góc độ nào đó thì công ty bọn họ còn chiếm tiện nghi rất lớn. Ngẩng đầu, ánh mắt phức tạp nhìn Phong Du Nhiên, chần chờ nói.”Ngươi cùng chủ tịch tập đoàn kia quan hệ tốt lắm?”
Phong Du Nhiên khẽ mỉm cười, cô dĩ nhiên biết Dương Hoán là đang thử dò xét dịa vị của nhà cô. Nhưng cô cũng không tính nói sạo! Người khi dễ Ôn Uyển Nhi, cô cũng phải đòi lại. Xem như chính mình là Ôn Uyển Nhi mà bồi thường đi.
“Ta cùng hắn là hàng xóm. . .”
Dương Hoán sửng sốt, lập tức nở nụ cười.
“Trước kia không biết nhà của người tốt vậy, tên công ty cha mẹ ngươi là gì?” Có thể cùng chủ tịch thừa lệnh tập đoàn vua là hàng xóm, gia thế khẳng định không có kém, Ôn Uyển Nhi không chừng là một thành viên trong xã hội thương lưu đi.
“Quản lý, ta giấu họ giấu tên tới nơi đây làm việc chính là muốn sống một cuộc sống bình thường. Ngươi có thể giúp ta giữ bí mật sao ?” Phong Du Nhiên mím môi, ngại ngùng hướng Dương Hoán thỉnh cầu.
“Tốt, ngươi không muốn nói, sẽ không nói. Cái hợp đồng này làm phi thường tốt! Vốn cho là người phải mất nửa thàng mới làm xong, không nghĩ tới nhanh như vậy, xem ra tối nay chúng ta có thể ăn mừng một chút rồi.” Dương Hoán đột nhiên cảm thấy tiền đồ trở nên sáng lạng! Nhất định phải chiếu đó tốt Ốn Uyển Nhi này, nhìn bộ đạng của cô khẳng định gia thế của cô vô cùng không tầm thường à. Có thể là đại tiểu thư của đại gia tộc nào đó mới về nước, hoặc là người thừa kế của một tập đoàn.. Vì rèn luyện thêm kinh nghiệm nên đi làm cái viên chức nhỏ nhoi này. Trước kia mình cũng nhìn sai cô đi.
Phong Du Nhiên hướng Dương Hoán cười cảm kích.
“Quản lý, nếu không có chuyện gì. Ta ra ngoài trước?”
“Tốt, ngươi ra ngoài trước đi.”
Phong Du Nhiên trở về bàn làm việc của mình, trên bàn rất trống trải. Hôm nay, thế lại không có ai đem đồ vật gì ném tới à? Cô nghi ngờ nhìn xung quanh
Tất cả mọi người né tránh ánh mắt của cô, căn bản không dám nhìn đối diện! Chỉ có một số nữ nhân nhìn về phía cô với ánh mắt nồng đậm tức giận, nhưng khi Phong Du Nhiên quay sang, các nàng lập tức dời tầm mắt đi chỗ khác
Phong Du Nhiên lắc đầu có chút không giải thích được, ngồi ở vị trí của mình, mở máy tính, nhìn mặt bàn không có gì. Thật có chút nhàm chán, hình như thật lâu rồi chưa có xem giá cổ phiếu. Dùng tài khoản Phong Du Nhiên di!
Giờ làm việc đã trôi qua bốn giờ, Phong Du Nhiên đang do dự có nên dùng cái này để mua cổ phiếu, hàng xóm Tiếu Tinh Tinh lúc này khoai thai đi tới.
Phong Du Nhiên vẫn nhìn vào máy tính hiện không ngừng hiện lên mấy chữ số, chẳng qua hơi liếc Tiếu Tinh Tinh một cái.
“Tinh Tinh, làm sao trễ như vậy rồi mà giờ ngươi mới tới?”
Tiếu Tinh Tinh há miệng, khó khăn đóng lại, sau đó nhìn Phong Du Nhiên có chút áy náy, lại có chút đồng tình.
Phong Du Nhiên đột nhiên cảm thấy có cái gì không đúng, xoay đầu nghi hoặc nhìn Tiếu Tinh Tinh.
“Tại sao?”
“Cái kia. . . ” Tiếu Tinh Tinh thật không dám nhìn thẳng Phong Du Nhiên, ánh mắt lóe ra, sau đó hít một hơi thật sự, có chút bắt đắc dĩ nói.”Cái kia… Hôm nay, lúc làm việc ta đi lên tầng cao nhất đưa văn kiện…”
Nên? Phong Du Nhiên hướng nàng hướng nhìn khó hiểu.
“Ta nhìn thấy . . . ” Tiếu Tinh Tinh ấp a ấp úng, Phong Du Nhiên nhịn không được cau mày, cô không thích người do do dự dư như vậy.
Tiếu Tinh Tinh cẩn thận nhìn chung quanh, thấy không có người nào nhìn về phía bên đây, mới từ từ hướng Phong Du Nhiên đi lại gần, Ở bên tai nàng nhỏ giọng bàn luận.
“Bí thư tổng tài cùng tổng tài trong phòng làm cái kia . . .”
Phong Du Nhiên liền bừng tỉnh, nguyên lai là bị kích thích ?!
“Ha ha ha! Thì ra Tinh Tinh người tư xuân à! Ý ngươi là ngươi thấy xong cũng muốn tìm bạn trai chứ gì.” Nói xong, quay đầu nhìn màn hình vi tính . Cái này tơ hồng hẳn là sẽ tiếp tục thăng lên đi, không chừng sáng mai liền giảm. Phong Du Nhiên phân tích cặn kẽ từng cái cổ phiếu. Người sùng bái mù quáng đều nghĩ cô là thiên tài cũng nhỉ cần tùy tiện xem chứng khoán thị trường là có thể mua được cổ phiếu vô cùng tốt, vững vàng kiếm được nhiều tiền. Nhưng ai lại biết ở sau lưng cô phải trả giá nhiều như vậy? Thiên tài vĩnh viễn là do mồ hôi tạo thành đích!
Tiếu Tinh Tinh kinh ngạc nhìn bóng lưng lạnh nhạt của Phong Du Nhiên, trong mắt không giấu được hoài nghi. Đây chính là Ôn Uyển Nhi mà mình biết? , trong mắt đã là giấu không được hoài nghi. Đây là chính mình biết chính là cái kia ôn Uyển Nhi sao? Cái khúm núm, thùy mị đến mức không thể thùy mị hơn, thậm chí có chút ngây ngô, trong sáng ?! Từ lúc nào cô đã thay đổi, trở nên bình tĩnh, hấp dẫn lực chú ý của người khác như vậy ?!
“Uyển Nhi… Chẳng lẽ ngươi chẳng có một chút kinh ngạc?”
“Kinh ngạc thì có ăn ngon được ?” Phong Du Nhiên cũng không quay đầu lại nói, “Người giống như Tần Tề mà không ăn cỏ gần hang… Hắn không ăn, mới khiến cho người ta giật mình …”
“Nhưng là. . Nhưng là. . Hắn là lão công của ngươi a ?!” Lần này Tiếu Tinh Tinh đem câu cuối cùng muốn nói ra.
Phong Du Nhiên sửng sốt, đúng a! Tiếu Tinh Tinh làm bằng hữu của Ôn Uyển Nhi tự nhiên cũng biết hôn nhân của cô, mấy ngày qua, căn bản nàng không có ở trước mặt mình nhắn tới Tần Tề, cho nên khiến mình tưởng Ôn Uyển Nhi cũng che giấu không nói cho nàng biết.
Thất sách a!
Lập tức điều chỉnh vẻ mặt, vốn là bất mãn lúc khi Phong Du Nhiên xoay người, mặt đã trần đầy bi thương cùng bắt đắc dĩ.
“Tinh Tinh, cho tới bây giờ hắn cũng không để ta trong lòng. Ta… Ta muốn buông tha đi… ” Trong hốc mắt, nước mắt tựu chường muốn chạy dài xuống, đem chút nghi ngờ của Tiếu Tinh Tinh nháy mắt loại bỏ.
Nàng tiến lên ôm gắt gao Phong Du Nhiên, ở bên tai cô nói: “Uyển Nhi, nam nhân như hắn không đáng giá. Ngươi bỏ được, vậy thì tốt quá …” Nói đến những lời này, khóe miệng của cô nở một nụ cười mừng rỡ.