Vương Bài Trốn Thê


Buổi trưa, Phong Du Nhiên bị một đống nữ nhân trong phòng lôi kéo tới quán cà phê bên đường.
Nhìn quán cà phê trang trí ấp ấm nhẹ nhàng, Phong Du Nhiên dở khóc dở cười nói những người khác: “Không phải chúng ta vừa ăn no sao?”
“Chúng ta không phải tới để ăn, mà tới để nhìn soái ca. ” Đường Ny Nhi cười khả ái. Nàng là người nhỏ tuổi nhất trong phòng thị trường, bộ dạng lớn lên rất ngọt ngào, lúc cười hai bên má xuất hiện má lúm đồng tiền khả ái, tăng cho nàng them không ít mị lực
“Đây là trụ sở bí mật của nữ nhân phòng chúng ta, không phải bạn bè tốt sẽ không mang cô tới đâu! ” Dương Tuệ Băng cười quyến rũ. Kỳ thực diện mạo của nàng thực bình thường, nhưng cũng là người hấp dẫn. Bởi vì nàng cười tản ra cảm giác quyến rũ nhàn nhạt, loại cảm giác này khiến nam nhân say mê, cùng Phong Du Nhiên có chút tương tự.
“Đi thôi, đi thôi! Nếu không đi sẽ bị người chiếm!” Nữ nhân tùy ý lôi kéo cô tên là Ngô Liên Nhi, cái tên cùng bộ dạng của nàng hoàn toàn không phù hợp để người thương tiếc, bởi nàng có tính khí lớn.
Còn hai nữ nhân không nói gì, phân biệt là: Lâm Hân Nhi, Vương Khoan Thai.
Bị các nàng kéo vào ghế ngồi, Du Nhiên mỉm cười nhìn xung quang, phong cảnh nơi đây có thể nói là vô cùng tốt. Âm nhạc nhẹ nhàng, hương thơm làm cho người ta có cảm giác thoải mái. Phong Du Nhiên nhìn chung quanh một lần, thiết kế phòng bên trong cũng rất khá.
“Phong cách nơi đây rất được?” Ngô Liên Nhi đi tới bên cạnh Phong Du Nhiên nhíu mày nói.”Điểm tâm nơi này không tệ đâu”
Nói xong liền hướng phục vụ đang đi tới kêu: “Tôi giống như trước!”
“Tốt. . . ” Phục vụ ghi vào giấy
Những người khác cũng gọi cơm, đều nói câu giống Ngô Liên Nhi.
Xem ra các nàng thật sự là thường xuyên tới đây, Phong Du Nhiên cười thầm.
“Vị tiểu thư này, ngài cần gì?”
“Ừ? ” Phong Du Nhiên hoàn hồn nhìn về phía bồi bàn, khẽ mỉm cười.”Các ngươi có cái gì?”
Bồi bàn lấy Menu nghiêm chỉnh đặt trước mắt cô.
Phong Du Nhiên tùy ý nhìn một chút, điểm tâm trong hình đều thực tinh sảo, cô chọn lấy một phần Black Forest[1].
“Nha! Nam nhân kia lại tới !” Đường Ny Nhi đột nhiên kinh hô ra tiếng, thanh âm nồng đậm vui sướng cùng nhàn nhạt thẹn thùng.
“Ha ha ha! bạch mã hoàng tử của Ny Nhi đâu! ” Lâm Hân trêu ghẹo nói, lúc nói chuyện tay còn nhẹ nhàng che miệng, nhìn qua là người có học thực là một tiểu thư khuê các!
“Ha ha, mỗi lần Ny nhi tới đây không phải là nhìn hắn? ” Vương Khoan Thai nhẹ nhàng quấy cà phê, nhàn nhạt nói.
Phong Du Nhiên theo ánh mắt bọn họ nhìn sang, là một nam nhân lớn lên không tệ, hẳn là thành phần trí thức của công ty đi.
“Uyển Nhi, ngươi cùng Đường Phong như thế nào mà quen biết ?” Ngô Liên Nhi tò mò hỏi, tất cả mọi người cũng nhìn sang.
Thật sự là nghe không quen cái tên Ôn Uyển Nhi này a, Phong Du Nhiên nhấp một ngụm cà phê, để xuống, mỉm cười nói.
“Sau này các ngươi cứ gọi ta là Du Nhiên” Nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của mọi người, Phong Du Nhiên nói tiếp.”Nhủ danh của ta là Du Nhiên, bạn bè của ta đều gọi ta như vậy”
“Nha. . . ” Mọi người đều bừng tỉnh hiểu.
“Ta cùng Đường Phong nhận thức bình thường à, hắn là hàng xóm của ta.”
“Hàng xóm? ! ” Ngô Liên Nhi kinh hô một tiếng, “Du Nhiên ngươi cùng Đường Phong là hàng xóm? Vậy nhà của người nhất định cũng không tồi. . .”
Tại sao tất cả mọi người đều có phản ứng như thế a? Phong Du Nhiên cũng không muốn hiện tại cùng mọi người có ngăn cách.
“Tại sao nói như vậy? Nhà Đường Phong đương nhiên là có tiền, nhưng cũng không có nghĩa là hắn phải ở trong khu nhà giàu đi a. Ở chỗ ta cũng có một ít người như vậy à, có thể cũng có người có tiền đi. Nhưng gia thế của ta thì rất bình thường à”
“Ha ha, nói cũng đúng nha. . . ” Lúng túng vừa rối lập tức biến mất, gia thế năm người bọn họ tất nhiên không kém, nhưng so với những người cấp bậc chủ tịch thì chính là một cái trên trời một cái dưới đất.
“Vậy các ngươi là thanh mai trúc mã? ” Âm thanh thướt tha của Lâm Hân Nhỏ truyền tới
“Không phải, là nhà chúng ta vừa dọn tới.”
“Ô ô. . Tại sao chuyện tốt như vậy lại phát sinh trên người Du Nhiên, nếu nhà ta gần nhà Đường Phong thì thật tốt! ” Ngô Liên Nhi làm hình dáng, “Như vậy có thể được gần quan ban lộc . . .”
“Ha ha a. . . Nào có dễ dàng như vậy, soái ca rất khó chạm mặt nha. . . ” Phong Du Nhiên nhận lấy Black Forest mà phục vụ đưa tới, nếm thử một miếng, khẽ nheo mắt lại. Rất thơm, vừa vào miệng liền tan ra! Ngẩng đầu nhìn thấy mọi người to mắt nhìn mình, liền thông thả nói.”Mấy ngày trước ta mới tình cờ đụng Đường Phong, hơn nữa hắn cũng không phải bạn trai ta, chúng ta chẳng qua là hàng xóm thôi.”
“Nhưng cơ hội của ngươi so với chúng ta lớn hơn ” Ngô Liên Nhi bĩu môi không cam lòng nói.
“Hơn nữa, Đường Phong còn đối với ngươi có cảm giác.” Dương Tuệ Băng ngồi dựa vào salon thích ý nói “dự án lớn như vậy, chỉ có hai ngươi đi ra ngoài một chút là liền kí xong hiệp ước.”
“Đúng vậy. . .”
Vốn là cuộc trò chuyện thoải mái, đột nhiên Ngô Liên Nhi kinh hô một tiếng.
“Mọi người nhìn mau! Nam nhân kia thật khốc à! ”
Ừ? Mọi người nhìn sang với tốc độ ánh sáng!
Chỉ thấy một nam nhân có bộ dạng tuấn tú đang đi moto Harley với tốc độ rất nhanh, nhưng lại không mang mũ bảo hiểm. Mái tóc tung bay trong gió, long mày đậm, sống mũi cao thẳng, môi mỏng. Là một nam nhân rất khiêu gợi, tuyệt đối là nam nhân có lực hấp dẫn với nữ nhân!
Người nam nhân kia tựa cảm giác được tầm mắt của bọn Phong Du Nhiên, quay đầu nhìn lại.
“A! ! Hắn nhìn thấy ta sao? ” Ngô Liên Nhi kinh hô một tiếng, ngượng ngùng nghiêng đầu.
“Di? Hắn đã tới? ” Dương Tuệ Băng kinh ngạc.
Các cô ngồi trong một căn phòng trang nhã ở quán cà phê, cạch ghế salon là mảnh kính thủy tinh trong suốt. Bên trong có thể thấy được bên ngoan và bên ngoài cũng thấy được bên trong.
“Nam nhân này nhìn có chút quen mắt à. . . ” Vương Khoai Thai lẩm bẩm nói .
[1]: Black forest là tên gọi riêng của một loại bánh, một món dessert có nguồn gốc từ Đức. Là một dạng layer cake, bánh có thể có 2, 3 hoặc 4 lớp bánh, ở giữa là lớp kem whipping và quả cherry


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui