Vương Công Quý Tộc

Jaejoong tư thái quý tộc tao nhã uống hồng trà nước Pháp, khiến người ta ngưng thần nhìn chăm chú. Yunho theo dõi biểu đồ thị trường chứng khoán, không thay đổi gì vừa lòng gật đầu, hắn lại vừa trúng mánh lớn, thu được hơn vài tỷ đô.

Changmin ngắm tới ngắm lui hai người bọn họ, hai người họ sao vậy nhỉ? Sao thoạt nhìn lại bình tĩnh như vậy? bĩnh tĩnh đến kỳ quặc?

“Em bị táo bón à?” Jaejoong đặt tách trà xuống, sau đó mở tập tranh ra bắt đầu vẽ vẽ.

“Không…không…” Changmin thiếu chút nữa bị sặc nước miếng, Jaejoong hyung tao nhã hỏi mình…táo bón?

“Vậy sao sắc mặt như gan lợn vậy?” ngón tay xinh đẹp di động đầu bút.

Màu gan lợn? mình? Changmin hiện tại rấy muốn bỏ chạy lấy người, nhưng kết cục khẳng định không tốt, sao hôm nay Jaejoong hyung sặc mùi thuốc súng như vậy? nghĩ nghĩ, liền trộm lén nhìn Yunho hyung bên kia, tay hyung ấy chống đầu nhìn màn hình, ngay cả ánh mắt cũng không bố thí cho một cái.

“Hyung…” Chỉ số thông minh của Changmin có cao tới đâu cũng không nguyện ý cùng Jaejoong hyung động não, hiện tại chính là biểu tình muốn khóc, cậu không muốn làm vật hy sinh a.

Yunho đặt máy tính lên trên bàn.

“Các cậu ra ngoài đi.” Yoochun thức thời kéo Junsu ngơ ngác chạy mất, hiện tại hình tượng Yunho trong lòng Changmin vô cùng vĩ đại, sừng sững cao lớn, anh hùng nhân dân, sau đó như đại xá mà co cẳng chạy mất, cũng không dám hóng hớt nấn ná ở lại.


Jaejoong cũng đứng dậy ra ngoài.

“Đứng lại.” Yunho lạnh lùng nói, ai kia vẫn như không nghe thấy gì tiếp tục bước đi.

“Kim Jaejoong.” Thế này mới ngừng lại.

Yunho cầm tay kéo cậu vào trong lòng, hai người thân mật ngồi trên sô pha. “Em sao vậy?”

Jaejoong giãy giụa muốn thoát nhưng lại bị tên kia ôm quá chặt, bất lực xoay mặt đi không nhìn Yunho.

“Em giãy giụa cái gì?” Yunho đơn giản buông cậu ra, thế nhưng Jaejoong chuyển người lại túm lấy áo Yunho.

“Cô ta vừa rồi chửi tôi.” Hai mắt trừng thật to, cậu vẫn đang bực mình đới nhé. “Anh có nghe thấy.” Yunho cầm tay cậu vuốt ve.

“Anh tha cho cô ta.” Ủy khuất rầu rĩ.

Yunho nhìn cậu, rốt cục thở dài: “Ai nói?” Kéo Jaejoong qua hướng màn hình máy tính chỉ chỉ, Jaejoong nhìn nhìn, ánh mắt bỗng dưng trừng lớn hơn nữa. 35% cổ phần công ty Bae.co


“Vừa thu thêm 5%.” Yunho đem Jaejoong ôm vào ngực, sau đó thao túng máy tính.

“Tập đoàn Bae không an phận cũng không phải ngày 1 ngày 2, nhiều cũng không nể tình ba nhà Park Shim Kim, như vậy cũng tất yếu không cần lưu lại.” Yunho lãnh khốc tuyên án kết cục của Bae.co

Jaejoong ‘ba’ một tiếng gập màn hình máy tính lại, đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống Yunho.

“Huh?” Yunho nghi hoặc nhìn cậu. “Anh lợi dụng tôi.” Jaejoong lạnh giọng.

“Sao vậy?” đem thiên hạ kéo ngồi lên đùi mình.

“Vốn tập đoàn Bae không dám lỗ mãng với anh, nhưng vì Bae Seul Gi chọc tôi, anh lấy đó làm cớ, không thông qua ba nhà kia trực tiếp đem tập đoàn họ Bae trở thành vật sở hữu của anh, mà tôi chính là cơ hội, anh nói xem, không phải lợi dụng tôi thì là cái gì?”

“Bae.co là anh cùng ba nhà khác chia đều, em đừng nghĩ anh xấu xa vậy.” “Anh chính là đồ xấu xa.” Jaejoong đấm một cái vào ngực Yunho.

“Ha ha, chẳng lẽ em ghen?” Yunho một câu thành công đem tiểu thiên hạ bất động. “Anh đối tốt với 3 đứa em, ra tay với Bae gia, em mất hứng?”

Jaejoong trầm mặc.

“Nếu anh vì em mà phá hủy Bae gia, có phải sẽ không giận dỗi?” Yunho khóe miệng nhếch lên, nhìn thiên hạ đỏ mặt xoay người đi chỗ khác.

“Mới không có.” Đôi môi phấn hồng giật giật, ngoài miệng tuy nói thế nhưng vẫn dịu ngoan tiến vào trong lòng Yunho. Yunho cười thầm, lại mở máy tính ra, xem xét các thông tin kinh doanh cơ mật của tập đoàn, không e dè.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui