Vương Công Quý Tộc

Một ngày vẫn bình đạm trôi qua, sẽ không vì ai tiến vào hoặc rời đi mà ngừng lại/

Jung gia tiến hành trang trí lại hàng loạt, đem phòng chuẩn bị cho em cũng sửa lại hết, Jaejoong vốn muốn đem phòng ngủ của mình nối thông với phòng con, nhưng lại bị Yunho nhất mực phủ quyết, về sau hắn còn đối chuyện này lo lắng đề phòng.

Không phải sợ con nhìn thấy mà là sợ lúc hắn đang quấn lấy Jaejoong thì sẽ bị cậu đẩy ra.

Jaejoong nghe tiếng nhạc du dương, miệng ngâm nga theo hừ hừ… tự tay trang trí cho phòng các cục cưng, chính xác mà nói cậu theo học thiết kế là quá chuẩn, cậu rất biết cách sắp xếp và lựa chọn đồ đạc, lúc Yunho nhìn thấy thành quả cũng phải trầm trồ khen ngợi, khiến cái đuôi của cậu cũng phải vểnh lên tận trời.

Yunho nhìn cái bụng đã to đùng của vợ không khỏi lo lắng, không đảm bảo sẽ suôn sẻ như mẹ đẹp. cứ thấy cậu cầm cái gì đó lên là y như rằng nhanh tay đoạt lấy, đến khi Jaejoong lên tiếng thì nói: để anh làm là được, thỉnh điện hạ đại nhân an tâm sai sử.

Jaejoong luôn miệng bảo không cần, nói Yunho tay chân vụng về không hiểu được ý mình.

Yunho chỉ có thể thỏa hiệp, càng gần tới ngày sinh, càng bám sát theo cậu không rời một bước, lúc Jaejoong làm này nọ, Yunho nhất định đứng đằng sau đề phòng.

“A…” Jaejoong vừa giơ tay lên, đã kêu một tiếng,

“Sao? Sao vậy?” Yunho hốt hoảng vội đem người ôm ngồi xuống.

“Yunho, các con động.” Jaejoong kéo tay Yunho đặt lên bụng mình, Yunho tròn mắt, sau đó chậm rãi áp tai lên bụng cậu.

Tự như biết ba ba đã đến gần, hai cục cưng phối hợp đá đá bụng mẹ.

“Thật..thật sự…” Yunho kích động ôm lấy Jaejoong, cậu cười đến loan loan ánh mắt.

“Xem anh kìa, Yunho.” Hiện tại Yunho giống như tiểu hài tử, vây quanh Jaejoong nhảy nhót, cẩn thận chạm tay lên bụng Jaejoong, lại lập tức rút về.

Cảm giác hai sinh mệnh nho nhỏ đang tồn tại.

Yunho bế ngang người Jaejoong vào phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt bà xã yêu quý lên giường, nới lỏng quần áo, thành kính hôn lên phần bụng trắng nõn.

“Ân…” Jaejoong thoải mái rên rỉ, thân hình mang thai phá lệ mẫn cảm, tựa hồ cảm nhận được gì đó, Yunho cởi hẳn quần cậu ra, cách quần lót trêu chọc jae nhỏ.

“A…” Jaejoong run run mở ra hai chân, để Yunho dễ dàng cởi quần áo mình ra.

“Bảo bối, em thực đẹp.” Yunho hôn lên mỗi tấc da thịt tinh tế nhẵn mịn của Jaejoong.

Chấm dứt một nụ hôn dài, Yunho để Jaejoong nằm nghiêng, quỳ ghé lên giường, đầu lưỡi liếm lên hoa huy*t đã tự phân bố dịch ruột non, một tay ôn nhu vuốt ve cái bụng tròn, một tay an ủi phân thân đứng thẳng.

“A…a….” Jaejoong hai tay đặt trên gối đầu, ngửa đầu rên rỉ, thật thoải mái, tuy rằng lúc mang thai cùng làm tình với Yunho không ít lần, hay bởi vì quan hệ khi mang thai mà tính dục càng mãnh liệt hơn, số lần càng thêm thường xuyên, nhưng cảm thụ lần này bất đồng.

Jaejoong cảm thấy lúc này giống như hai bé con đang nhìn mình, cùng mình cảm thụ tình yêu của Yunho, cảm thụ tình yêu của cha mẹ dành cho hai bé con, phản ứng sinh lý của Jaejoong càng thêm mẫn cảm, tế bào toàn thân đang kêu gào.

“Bảo bối, anh đến đây.” Hôn hôn tấm lưng tuyết trắng, Yunho cẩn thận đem cự vật của mình đẩy mạnh vào trong hoa huy*t.

“Ân..” khoái cảm lấp đầy khiến toàn thân Jaejoong mềm nhũn.

“Yunho, em muốn nhìn anh.” thanh âm Jaejoong mang theo chút hương vị ***.

Vốn Yunho tiến vào từ đằng sau có vẻ an toàn chút, nhưng hắn thật sự rất muốn nhìn bộ dạng mê người của bà xã, khẽ xoay người Jaejoong lại, lấy một cái gối

bông mềm chèn dưới thắt lưng cậu, hai chân Jaejoong tự động quấn quanh thắt lưng Yunho.

“A…a” một trận mãnh liệt trừu sáp khiến hai người rên rỉ sung sướng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui