Vương Gia, Ly Hôn Đi

_ Uy, các ngươi có đi hay không! - Âu Dương Phi đi tới đi lui lại đột
nhiên phát hiện người phía sau không có động tĩnh, quay đầu nhìn lại lại phát hiện bọn họ đang ôm nhau.

_ Đi, đương nhiên đi! - Tô Tần lập tức giãy khỏi hắn, đuổi đi tới.

_ Bạn thân rất tốt…- Tư Mã Hằng lặng yên nhớ kỹ, xem ra, hắn cần phải xem thật kỹ vị “Bạn rất thân” trong miệng của nàng này.

_ Nốt Ruồi Đen! - Tô Tần ở dưới 1 cái cửa lao thấy được Nốt Ruồi Đen đang nằm nghỉ ngơi, lập tức hỏa nổi giận đùng đùng chạy hướng cửa lao, thần
tình có chút kích động.

Tô Tần kích động là bởi vì thực sự ở trong phòng giam thấy được cái tên
ngu ngốc kia, trong lòng dâng lên 1 cổ lửa giận, nàng muốn đánh tỉnh tên ngu ngốc này!

_ Nữ nhân, là ngươi! Vết thương của ngươi như thế nào, bọn họ không làm
khó ngươi chứ! - Đang nằm ở trên đống cỏ khô Nốt Ruồi Đen vừa nghe được
thanh âm của nàng, lập tức như 1 con cá chép, xoay người nhảy lên, thấy
rõ là nàng xong, trên mặt lộ ra vui sướng, bước nhanh hướng cửa lao đi
đến.

Nốt Ruồi Đen kích động là bởi vì nhìn thấy Tô Tần còn bình yên vô sự đứng ở trước mặt của mình, xem ra nàng tựa hồ cũng không tệ lắm!

Nhưng mà, bọn họ tâm tư như vậy nhưng trong mắt người ở bên ngoài xem ra cũng không phải là như vậy!

_ Xem ra, bọn họ thực sự rất tốt! - Âu Dương Phi nhìn thấy biểu tình 2
người này, trong lòng thở dài, không nghĩ tới Nốt Ruồi Đen lại còn có
thể gặp được bằng hữu can đảm như vậy, đã bị tống vào nhà lao ăn cơm,
còn nguyện ý đến xem hắn.


Lời nói này của nàng nghe tới trong tai Tư Mã Hằng lại là 1 ý tứ khác, khi
hắn nhìn thấy Tô Tần chạy về phía cái hắc tiểu tử kia, 2 tròng mắt liễm
khởi, trong lòng nổi lên 1 loại tư vị không thoải mái.

Đương lúc Nốt Ruồi Đen 2 tay cầm chặt lấy cửa lao, cấp thiết hỏi thương thế
của nàng, cái loại thần thái thân thiết này, làm cho hắn cảm thấy tương
đương chướng mắt.

Lúc mọi người ở đây cho rằng này sẽ là 1 hồi cảnh cực kỳ cảm động gặp lại, vậy mà…

_ Ái chà! - Nốt Ruồi Đen bị đau hô 1 tiếng, che đầu, ninh mi quát- Nữ nhân điên, ngươi làm gì tự nhiên lại đánh ta!

Tô Tần không khách khí chút nào cuồn cuộn nổi lên tay áo, kết kết thật
thật vẫn còn đang cao hứng cho thêm 1 quyền nữa vào đầu hắn.

Lần này hành động của nàng làm cho Âu Dương Phi cùng Tư Mã Hằng rất lớn lấy làm kinh hãi, 2 người đều là vẻ mặt “Nữ nhân này thật cường hãn” biểu
tình cùng lúc nhìn nhau liếc mắt 1 cái, đây là bọn họ lần đầu tiên ăn ý
kể từ lúc gặp mặt.

_ Ta không đánh ngươi, chẳng lẽ còn muốn cảm tạ ngươi sao! - Tô Tần nhìn thấy người này liền 1 bụng hỏa.

Đau đến nốt ruồi đen nước mắt đều đi ra, sờ sờ đầu, ủy khuất nói- Ta nhưng
là vì ngươi mới tiến nhà tù, ngươi còn đối với ta hung như thế!

_ Vậy ngươi hẳn là càng đáng đánh đòn hơn, uổng phí ta vì ngươi không
công trúng 1 mũi tên, cộng thêm tên quản gia thúi cùng hỗn đản kia cho 1 cái tát, ngươi nha nha cư nhiên không nhìn thấy hi sinh thật lớn của
ta, thế nhưng lại đi tự thú, ngươi đúng là tên chúa ngốc, nào có người
nào ngốc giống ngươi như vậy tên, không phải chuyện mình làm, ngươi tự
thú cái rắm! - Tô Tần tức giận ngút trời tượng phóng pháo hoa như nhau,
bùm bùm, đổ ập xuống quở trách hắn 1 phen.

Ngạch ————————

Khi nàng như phóng chuỗi chuỗi pháo hoa, vang dội lại lưu loát nói ra liên
tiếp nhũng lời mắng này xong, ngoại trừ Nốt Ruồi Đen cùng Tư Mã Hằng còn bảo trì trấn định, trong phòng giam những người khác cơ hồ đã chóng
mặt, chỉ cảm thấy đỉnh đầu có rất nhiều sao vòng quanh.

Âu Dương Phi vẻ mặt càng kinh ngạc, ngơ ngác nhìn vị nữ tử hung hãn trước mắt này, liền biểu tình đều ngốc trệ

_ Quá, quá suất! - Đột nhiên, nàng tựa hồ là theo trong mộng tỉnh lại,
kích động nắm lên tay Tô Tần, vẻ mặt bội phục- Ngươi vừa thật sự là quá
suất! Nhất là 1 quyền đánh Nốt Ruồi Đen rất tinh chuẩn, người không tập
võ chắc là sẽ không đánh chuẩn như vậy!

Tích mồ hôi ——————

Lần này đổi lại Tô Tần thẹn thùng, nàng nhìn vị nữ tử trước mắt so với
chính mình còn muốn kích động hơn, khóe miệng rút trừu, đây coi như là

cái gì cùng cái gì a!

_ 1 cái phi quyền vừa rồi của ngươi, rất tinh chuẩn, lực đạo lại đủ, có
thể nói cho ta biết, ngươi đến tột cùng là thế nào làm được? - Âu Dương
Phi vẻ mặt đột nhiên trở nên kinh ngạc, nắm chặt lấy Tô Tần thần tình
lại là vô cùng kích động.

Khe hở cửa lao chỉ hơi lớn hơn 1 nắm tay, nàng lại trong nháy mắt liền nhìn chuẩn không sai, hơn nữa lực đạo cùng phương hướng ra quyền cũng phải
nắm chặt tinh chuẩn mới có thể phát ra 1 quyền đủ lực như vậy, bởi vậy,
chỉ là nhìn 1 quyền vừa rồi kia, Âu Dương Phi liền khẳng định, thân thủ
tiểu nữ tử này tuyệt đối không đồng nhất!

Ngạch ———

Tô Tần hết chỗ nói rồi, nàng là đến thăm tù, không phải đến luận bàn võ
nghệ có được không, thế nào hảo hảo tích lại biến thành loại tình cảnh
này.

Bất quá, nhìn Âu Dương Phi ánh mắt kính phục như vậy, 2 mắt vừa chuyển, Tô Tần lập tức lại có 1 phen tính toán.

_ Ha hả, Âu Dương tuần bổ quá khen, này cũng chỉ là 1 ít chút tài mọn mà
thôi, đương nhiên, Âu Dương tuần bổ nếu như thật tâm muốn biết, ta cũng
không để ý cùng ngươi luận bàn 1 phen, bất quá…

Mâu quang lại lần thứ 2 chuyển hướng về phía 1 bên cửa lao kia, Tô Tần bật
cười- Bất quá, ta còn có 1 chút nho nhỏ chuyện muốn làm phiền Âu Dương
tuần bổ. . .

Âu Dương Phi ghé mắt nhìn Nốt Ruồi Đen giữa nhà lao, hiểu ý cười nói- Ngươi là nói hắn đi…

_ Ân, đúng vậy, cái tên ngu ngốc này căn bản không phải là người phóng
hỏa đốt Duệ vương phủ, lúc đó ta cùng 1 chỗ với hắn, ta có thể phát thệ, hắn không có phóng hỏa, phóng hỏa chính là do người khác! - Tô Tần giơ
lên tay nhỏ bé, thề nói- Nếu như ta nói có nửa câu là nói dối, thiên lôi đánh xuống!


Cổ nhân rất mê tín, cũng nặng tình nghĩa, bởi vậy đối thệ ngôn là thập
phần coi trọng, đơn giản sẽ không thề, nhất là thề độc, 1 khi nuốt lời,
như vậy nhất định là trừng phạt độc nhất vô cùng tàn nhẫn!

_ Hảo, tạm thời sẽ tin ngươi lần này, hắn có thể đi ra ngoài trước, bất
quá…- Âu Dương Phi dừng lại 1 chút- Bất quá, trước xét thấy hắn có nhiều hành vi bất lương, nhất định phải có người vì hắn đảm bảo mới có thể ra đi, hơn nữa người này còn phải là danh vọng cực cao!

Nàng cũng biết, liền Nốt Ruồi Đen loại tên tiểu thâu tiểu sờ này chắc là sẽ
không ngốc đến nỗi đi Duệ vương phủ phóng hỏa, hơn nữa trên đời này căn
bản cũng không có người ngốc đến nỗi đi nhổ râu cọp!

Đương nhiên, Âu Dương Phi vạn vạn cũng không nghĩ ra, cái kẻ to gan lớn mật
trong lòng mà nàng đang suy nghĩ, dám cả gan đến hang cọp để nhổ râu
cọp, lúc này đang đứng ở trước gót chân của nàng!

_ Này…- Tô Tần lúc này nhưng có chút khó xử, quay đầu nhìn lại, muốn nói đến người thích hợp nhất đảm bảo thì…

Tư Mã Hằng đơn mi vừa nhảy, 1 dự cảm chẳng lành lập tức xẹt qua trong lòng.

_ Ha hả, Tam vương gia…- Tô Tần lập tức trộm cười, hướng hắn đi đến.

_ Để làm chi! - Nữ nhân này, quả thật là vật tẫn kỳ dụng a!

_ Ha hả, Tam vương gia tính tình rộng rãi, thông tình đạt lý, tấm lòng
nhân hậu, tiếng tốt của ngài truyền khắp kinh thành, như vậy vừa bao
dung lại rộng lượng, nhất định cũng không để ý nhiều đảm bảo 1 người
đi…- Tô Tần đối với hắn trát nha trát mắt, 1 bộ biểu tình “Ngài chính là lão đại”!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận