Vương Gia Ta Sẽ Giảm Béo Mà!


Hác lão bản nhìn Khôi Nam xoay người rời đi, nụ cười bên khóe môi làm thế nào cũng không che giấu được, trong cặp mắt kia, tràn đầy hạnh phúc.
Ngày thứ hai, toàn bộ Vũ Châu Thành vô cùng náo nhiệt.

Hàn Phỉ thức dậy rất sớm, sau khi nàng tỉnh lại, Tiếu Tiếu nằm bên cạnh cũng mở mắt, nhìn mẫu thân chăm chú.

Hàn Phỉ cười một cái, cố ý đổi một bộ xiêm y có chút hoa lệ, thay cho bộ quần áo bằng vải thô mặc hàng ngày để thuận tiện hành động, còn cố ý búi tóc lên, lộ ra dung nhan kiều mị.

Thành thật mà nói, dù cho hiện tại Hàn Phỉ không còn khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành như trước, thế nhưng bộ dáng hiện tại của nàng lại mang sắc thái rực rỡ, thậm chí càng thêm sinh động, cũng càng thêm chói mắt.
Hàn Phỉ thay cho Tiếu Tiếu một bộ váy hoa, nhìn vô cùng mũm mĩm đáng yêu, ôm trong lòng, cảm giác rất tốt.

Tiếu Tiếu cũng rất yêu thích quần áo mới của mình, nhếch miệng kêu a a.
Hàn Phỉ giao Tiếu Tiếu cho Dần Phỉ đại sư tạm thời thay nàng chiếu cố bé, đối với chuyện này Dần Phỉ đại sư cũng vô cùng tình nguyện, nét mặt già nua cũng cười như nở hoa.
Hàn Phỉ bước nhanh tới phòng của Hác lão bản, mới vừa đẩy cửa ra, đã nhìn thấy Hác lão bản mặc một thân hỉ phục đỏ thẫm ngồi ngay ngắn trước bàn trang điểm, trên gương mặt xinh đẹp lại có chút hoảng hốt, Phượng Quan còn bày ở một bên, vẫn chưa đội lên đầu.
Từ trong gương nhìn thấy Hàn Phỉ, Hác lão bản phục hồi tinh thần lại, nói: "Ngươi đã tới."
Hàn Phỉ cười một tiếng, đi vào, nói: "Làm sao thế? Căng thẳng à?"
Hác lão bản sâu sắc phun ra một ngụm trọc khí, có chút xấu hổ nói: "Thật là có chút sốt sắng.


Ta còn chưa chuẩn bị xong."
Nụ cười trên mặt Hàn Phỉ càng sâu, nàng đi tới, nâng Phượng Quan lên, cẩn thận đội lên đầu cho Hác lão bản, sau khi điều chỉnh tốt vị trí, mới buông tay ra, mà giờ khắc này Hác lão bản lại càng thêm kiều diễm chói mắt.
"Không, ngươi đã chuẩn bị kỹ càng rồi." Hàn Phỉ nhẹ nhàng nói.
Hác lão bản ngẩn ra, tâm tình vốn có chút khẩn trương cũng bởi vì câu nói này mà bình tĩnh xuống.

Đúng vậy, Hàn Phỉ nói không có sai, kỳ thực nàng vẫn luôn chuẩn bị kỹ càng, chuẩn bị kỹ càng để gả cho Khôi Nam.
"Đúng, ngươi nói đúng."
"Đúng lúc sắp tới giờ rồi."
Hác lão bản nhắm mắt, nói: "Ta đã chuẩn bị."
Dứt lời, Hàn Phỉ cầm lấy hỉ khăn, chậm rãi che lên cho nàng.

Cha mẹ của Hác lão bản đã sớm tạ thế, mà bây giờ, người duy nhất có tư cách đỡ nàng từ trong khuê phòng ra ngoài, tựa hồ chỉ có Hàn Phỉ, mà chuyện này, cũng chính là Hác lão bản cứng rắn yêu cầu.

Đối với Hác lão bản mà nói, Hàn Phỉ là sợi dây liên kết nàng và Khôi Nam, nếu như không có Hàn Phỉ, vậy thì tất cả mọi chuyện trước mắt đều sẽ không xảy ra, cho nên nàng hi vọng, đoạn đường quan trọng nhất này, là tự tay Hàn Phỉ đỡ nàng đi qua.
Lúc Hàn Phỉ đỡ Hác lão bản đi ra cửa phòng, hai bên hành lang đã sớm đứng đầy người.

Man Diệp, Cừu Thanh Thư, Đậu Nành, Tiểu Mễ, Lưu Tam Pháo, Mộc Miểu Miểu, Lâm Đình Tư, Hạ Hầu Quyết..

rất nhiều, rất nhiều bạn bè đã cùng nàng trải qua những thời khắc nguy hiểm cũng tụ tập ở đây, bọn họ đều cười đến híp cả mắt, bọn họ đang vỗ tay, tựa hồ đang thật tâm chúc phúc cho nàng cùng Khôi Nam.
Hác lão bản và Khôi Nam là đôi đầu tiên đến với nhau trong số họ, cũng là đôi đầu tiên có trái ngọt, bọn họ đều nhìn hai người trải qua mọi chuyện, nhiều khó khăn hiểm trở đến đâu cũng cố gắng vượt qua, hiện tại, rốt cục cũng tu thành chính quả.
Hàn Phỉ ở đỡ Hác lão bản từng bước một đi về phía trước, nhảy qua hố lửa, tẩy đi dòng họ của mình, từ đây nàng liền phải rời khỏi nhà mình, đời này ở bên làm bạn với một người.
Lúc tân lang Khôi Nam mặc một thân đỏ thẫm đứng ở nơi đó, tất cả khách mời cũng phát sinh tiếng than thở.

Không thể không nói, Khôi Nam cởi bỏ một thân áo choàng đen, lập tức không còn là Khôi Nam trước đó nữa, quả nhiên là nhân tài a.

Hắn vốn anh tuấn, trên mặt còn luôn treo nụ cười mìm, thế đứng thẳng tắp, thật đúng là hình ảnh vô cùng hấp dẫn người, phía dưới có không ít cô nương đã đỏ bừng mặt, không thể không cảm thán quả nhiên ánh mắt của Hác lão bản vô cùng tốt, tìm được một người chồng tốt như thế, đáng giá phó thác chung thân.
Những kẻ vốn còn đang dự định cười nhạo Hác lão bản gả cho một tiểu tử tầm thường, không biết từ nơi nào xuất hiện, coi như gả cho có, nhưng lúc nhìn thấy bộ dáng của tân lang xong, thì miệng làm thế nào cũng không thể thốt ra mấy chữ 'gả cho có "kia được.


Chẳng trách, chẳng trách Hác lão bản đồng ý khiêm tốn, nguyện ý kết hôn a.
Lúc Hàn Phỉ đỡ Hác lão bản xuất hiện, các tân khách lại càng ồ lên kinh ngạc.

Bóng hình xinh đẹp đang mặc một thân hỉ phục kia của tân nương khiến bọn họ lập tức đoán được, đó chính là Hác lão bản.

Mọi người cũng đều biết ẩn tình của Hác gia, cha mẹ của Hác lão bản cũng chính là gai chủ đời trước của Hác gia đã chết vì bị tính kế, vậy hôm nay người có tư cách thay thế cha mẹ nàng, người nắm tay nàng, sẽ là ai?
Lúc trước, khi tiên nữ Hàn Yên xuất hiện, có không ít người từng thấy thân ảnh của Hàn Phỉ, cũng biết người này chính là vị thành chủ thần bí trong truyền thuyết kia, còn là một con ma ốm vẫn luôn bị bệnh liệt giường.

Thế nhưng mãi đến tận hôm nay, lúc Hàn Phỉ chính thức xuất hiện ở trước mặt mọi người, lập tức có không ít tiếng bàn luận, ánh mắt đặt trên người Hàn rõ ràng nhiều hơn so với Hác lão bản.
Hàn Phỉ không quan tới những ánh mắt này chút nào, nàng rất tự nhiên đi tới, một tay đỡ Hác lão bản, đón lấy tất cả ánh mắt của mọi người.

Mãi đến tận khi Hàn Phỉ buông tay ra, lùi tới một bên, nàng mỉm cười nhìn Khôi Nam cùng Hác lão bản vô cùng đẹp đôi đứng cạnh nhau, thời khắc này, Thiên Địa cũng giống như đang chúc phúc cho đôi trai gái này.
Tên mập vô cùng phấn khởi giữ chức chủ lễ đại hôn, sắc mặt kích động, cố ý điều chỉnh cổ họng, hô lớn:" Nhất Bái Thiên Địa! "
Khôi Nam cùng Hác lão bản cùng nắm một đầu lụa đỏ, ở giữa kết một tú cầu đỏ thẫm, hai người chậm rãi quỳ xuống, vững vàng đập một cái đầu.
" Nhị bái..

"
Tên mập có chút luống cuống, lúc này hắn mới ý thức tới, có chỗ không đúng, làm gì có cái gọi là Cao Đường! Cha mẹ của Hác lão bản đều đã chết, Khôi Nam tất nhiên là không cần phải nói, nơi nào có cao đường chứ?
Đúng lúc này, Khôi Nam cùng Hác lão bản rõ ràng không hề có sự trao đổi nào, nhưng cùng làm ra một động tác.


Bọn họ xoay người, hướng về phía Hàn Phỉ, sau đó chậm rãi quỳ xuống, dập đầu.
Hàn Phỉ lập tức sửng sốt, nhìn bọn họ, nhất thời thẫn thờ không thốt nên lời.

Cái dập đầu này của Khôi Nam cùng Hác lão bản rất lâu, sau đó mới chậm rãi đứng dậy, khách mời bên dưới cũng hơi kinh ngạc, cái quỳ này của hai người đã khiến thân phận cùng địa vị của Hàn Phỉ trở nên vô cùng rõ ràng.

Ai cũng không dám coi thường người phụ nữ kia.
Tên mập cũng là người cơ trí, sau khi bọn họ quỳ bái xong, lập tức hô to:" Phu Thê giao bái! "
Ngay lúc Khôi Nam cùng Hác lão bản chuẩn bị quỳ xuống, một thanh âm xinh đẹp vang lên.
Đợi một chút."
Tất cả mọi người sửng sốt, cùng nhau nhìn sang.

Chỉ thấy Hàn Yên một thân áo trắng như có như không chậm rãi đứng dậy.

Tầm mắt mọi người tụ tập ở trên người nàng ta, tựa hồ là không hiểu lúc này, vì sao tiên nữ lại đứng dậy ngăn cản..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận