Vương Gia Tướng Quân Hôm Nay Lại Đuổi Đến Rồi

Ánh đèn thanh lâu luôn là một vẻ ánh hồng hoan lạc, ấy mà nụ cười của y lại rực sáng đến không thể bị vấy bẩn, còn cả cái ánh mắt biết cười kia của y nhìn một cái không cẩn thận còn không thể thoát ra được

Kỹ nữ Thanh Hồng bị nụ cười của Khuynh Bảo hớp mất hồn, đứng hình hồi lâu, khoé mắt cong lên nũng nịu mà nói

'' Công tử người thật soái a '' đồng thời lấy bình rượu lần nữa rót đầy

Tiêu Khuynh Bảo không lòng vòng nữa trực tiếp lấy can đảm ôm ấp mỹ nhân vào lòng, rôm rả vui cười mà trong lòng có chút bấn loạn, một kỹ nữ bình thường y còn có thể coi thành bạn bè thoải mái một chút, nhưng đây là nỗi ám ảnh của y nha, đổi lại khó cho một kẻ như y sớm vậy đã phải đối mặt với ám ảnh cả đời của mình, Không đáng được nể phục sao?

được một hồi mới Khuynh Bảo y như vu vơ đề cập đến ý muốn hỏi

'' Được rồi ngươi biết Nhàn Vương chứ?"

Thanh Hồng ngạc nhiên mà nhìn y


'' Thần thiếp đương nhiên là biết, cả cái kinh thành này ai lại không biết cái vị Nhàn Vương nổi tiếng sống tằng tiện đó chứ!!''

Tiêu Khuynh bảo khoé mắt có hơi giật giật ho khan vài cái nhìn cái vị thanh hồng ấy cười một cái mà trong lòng chưa gì đã rỉ máu

'' Vậy sao? ta thấy cái vị đó cũng phong vương phong đất đàng hoàng, sao thoạt nhìn lại như đói kém đến cùng cực vậy? Hắn thật sự như lời đồn, tằng tiện với chính mình luôn hả?''

'' Công tử có điều không biết, hắn trước kia còn là một vẻ đào hoa tùy tiện, dâm loạn nức tiếng cả kinh thành đấy, khi tiên hoàng tại vị hắn chưa được phong đất thì thanh lâu chính là nhà của hắn đó a''

Khuynh Bảo sặc một cái, mùi cồn sộc lên cay đến cả sống mũi lan toả đến mắt khiến y khó chịu vội nhíu lại mà ho sù sụ, Thanh Hồng hốt hoảng vội Lấy khăn tay hướng Khuynh Bảo mà hỏi han

'' công tử người không sao chứ?''

'' ta không sao, ngươi còn biết thêm gì về cái vị nhàn vương kia không?''

Thanh hồng ngồi lên ánh mắt vô thức nhìn bên chỗ vũ đài có vài kĩ nữ ca múa mua vui nghĩ một hồi rồi lại ghé tai Khuynh Bảo mà nói

'' Thần thiếp nghe nói là hắn bằng ấy tuổi mà vẫn chưa có thê thiếp, có thể là do hoang dâm quá độ dẫn đến bị ông trời trừng phạt, khiến hắn không được a, thiếp còn phục vụ một vị đạo sĩ, vị đó còn nói từng xem qua quẻ cho hắn thấy hắn không có phúc con cái, khuyên nhủ hắn sống khép kín lại càng kiệm tiếng càng tốt, để còn tích đức, không sẽ gặp phải cảnh không con không cháu, không người bầu bạn đến hết đời ''

Khuynh Bảo đang lúc dần bình tĩnh, thì thế nào lại bị lời của Kỹ nữ ấy nói đến nghẹn một cục, khóc huhu trong lòng, ông trời có ác cũng vừa phải thôi chứ, hai kiếp rồi, hai kiếp hắn mang cái tiếng xấu KHÔNG ĐƯỢC rồi, thực sự muốn dí hắn tới cùng luôn sao a!!

" được rồi, mỹ nhân, nàng nếu hôm nay nói cho ta biết thêm nhiều chút về cái vị đó "


đoạn hắn lấy từ trong góc áo ra một túi ngân lượng hào phóng tung lên

" chỗ này đều là của ngươi a"

Thanh Hồng cười xu nịnh ghé vào lồng ngực Khuynh Bảo

" Thần thiếp đa tạ công tử a"

nàng ta nhanh chóng nhận lấy túi ngân lượng nhiệt tình hơn nữa rót rượu bồi Khuynh Bảo, lòng thầm nghĩ, vớ phải một miếng mỡ béo thật tốt!

" theo thần thiếp biết, thì cái vị nhàn vương đó là đại hoàng tử của triều trước, nhưng vì bản thân là con của của phi tử nên không được làm đích tử, đương nhiên vị trí thái tử ấy hắn cũng đừng mong mà tư tưởng đến, bởi sau hắn thì tam hoàng tử cũng là thánh thượng hiện tại chính là do thái hậu hạ sinh, bởi vậy sinh ra xác định là không tranh dành nên hắn hết mực buông thả, chính vì tư phong bại hoại tiên hoàng cảm thấy bất trị, trực tiếp bị hắn chọc tức liền băng hà, thái tử năm ấy cũng mới chỉ 15 lên ngôi, buộc hoàng hậu buông rèm nhiếp chính mấy năm trời "

y thấy phỏng đoán trước đó của hắn đều sai bét, nghi ngờ năng lực bản thân đổi lại đã có chút hoang mang liền hỏi tiếp

" vậy cái vị đó năm nay bao nhiêu tuổi?"


" cái vị đó nhìn tướng mạo phong trần, nét mặt như 18-19 nhưng thật ra cũng đã làm đại thúc rồi, nói hắn sắp đến cái tuổi 30 thì mấy ai tin a, thần thiếp cũng chỉ gặp qua hắn vài lần, nhưng đáng tiếc nhan sắc xấu xí nên không được hắn để trong mắt a"

Thanh Hồng bỗng sững người lại một chút, tay không nhịn được mang đặt lên khoé miệng Khuynh Bảo

" nhìn kĩ lại ngài hình như tướng mạo cũng có vài phần giống với hắn đấy "

Khuynh Bảo bỗng đơ người chỉ là lùi lại một chút, chột dạ cười ha ha bảo nàng có khi nhớ nhầm rồi, Thanh Hồng cũng không có ý nói tiếp về vấn đề này nên tiếp tục chuyên tâm trả lời những câu hỏi y đặt ra

Khuynh Bảo lúc này ngoài mặt nói cười vui vẻ nhưng trong lòng khẽ gỉ máu, cái tên này còn một thân bức chế.t tiên hoàng? đúng là không lo tiếng xấu chỉ lo không có tiếng tốt a





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận