Anh vỡ oà nhắm nghiền mắt lại nó đã biểu hiện ra được trong lúc này là lúc anh đau khổ nổi tự trách bản thân dâng trào lên đỉnh điểm
Cô sinh con khi không có anh , cô đã chịu những áp lực gì đau khổ như thế nào
Bản thân luôn hận thấu xương với chính mình giờ đây nhìn cô nhìn con gái của mình mà lòng đau như cắt
Tần Nhi gầy đi rất nhiều cô không còn thân hình cân đối như xưa nữa anh không biết cô và con đã chịu những gì
" Ba đừng khóc nữa không phải mẹ và con trước mặt ba hay sao "
" Ba .."
Anh nghe con gái của mình nói ra những lời mực ngọt , lấy bàn tay nhỏ bé sờ lau những giọt nước mắt trên khuôn mặt của anh
Bàn tay to lớn của anh ôm chặt lấy thân hình nhỏ bé của con bé mà càng ngày càng rơi lệ
Tần Nhi nhìn được cảnh hai ba con ôm lấy nhau mà trái tim cũng dần trở nên vài phần ấm áp
Nhưng nhìn anh trong bộ dạng này cô đau lòng lắm , tại sao anh lại sa sút như thế này
Anh gầy đi khá nhiều quần thâm trên mắt hiện ra rất rõ ràng
Anh đã bao lâu không ngủ rồi so với nỗi đau ba năm trước làm so với nỗi đau nhìn anh như thế này thân tàn ma dại
" Tôi chỉ về giao Tiểu Ngư cho anh rồi sẽ rời đi "
Vương Gia Uy nghẹn lời khi nghe cô sẽ rời xa anh thêm một lần nữa trái tim của anh ngày rỉ máu một nhiều
Thật ra cô đã tha thứ cho anh khi nhìn thấy anh vì cô mà như thế này nhưng bản thân sao có thể tha cho anh dễ dàng
" Mẹ ..
mẹ đừng rời xa ba mà không phải lúc bên Trung mẹ đã nói còn yêu ba sao
Không phải những năm qua mẹ luôn nhớ ba sao "
" Hicccc...!mẹ ơi đừng đi mà mẹ độc ác quá mẹ không nhìn thấy ba rất đau khổ này "
Tiểu Ngư vừa nói vừa khóc thúc thích trong lòng của anh ,
Anh bất ngờ với những lời của con bé thì ra cô vẫn luôn nhớ anh vẫn luôn yêu anh
Tần Nhi hốt hoảng khi nhìn thấy Tiểu Ngư phản ứng mạnh đến như thế này , thật sự nó rất thương anh rất muốn ở bên cạnh anh
Nhìn thấy ánh mắt cho đến khuôn mặt trầm tư của cô sâu trong trái tim lại nhói quặn lên
Nhẹ nhàng đặt Tiểu Ngư xuống bên cạnh mình rương mắt lên nhìn cô
" Em thật sự muốn rời xa anh "
" Anh thử nghĩ ba năm trước anh đã làm những gì với tôi , đừng nghĩ tôi sinh Tiểu Ngư ra vì anh "
Lúc nói câu này ra cô đã rất hận bản thân tại sao lại nói những lời này với anh
Không phải cô sinh ra Tiểu Ngư vì anh sao vì tình yêu giữa hai người hay sao
" Được vậy em nghe anh nói rồi sao đó rời xa anh cũng được "
" Anh nói đi tôi nghe "
Vương Gia Uy bất giác vui mừng trong lòng vô cùng vì cô đã chịu nghe anh giải thích cho dù nghe xong có chịu tha thứ cho anh cũng được
" Việc đó là do anh hoàn toàn sai lầm khi đã làm tổn thương em , khi nghe tin em rời khỏi Italy tìm không được em anh như một thằng điên dại hết đi đến chổ này đến chổ khác nhưng vẫn không tìm thấy em ,
Anh đã rất đau lòng tự trách bản thân mình vì không giữ được em so với mất tính mạng , em còn quan trọng hơn
Lúc đó nói ra những lời nói đó không vì hết mà là Thương Cương Hoằng đó có rất nhiều gia tộc anh sợ sẽ làm hại đến em nhưng lại thật không ngờ em đã giải quyết hết
Khi biết sự thật thì đã quá muộn rồi đúng không em ? đã làm anh và em rời xa ba năm anh xin lỗi "
Giọng anh vì không hấp thụ được nhiều nước nên cũng dần khàn khàn có lúc khàn đến nổi anh không thể nói ra lời nhưng vẫn duy trì giải thích cho cô
Còn cô thì sao sao khi nghe được những lời anh nói lòng cô đau lên từng cơn ,
Anh ! Anh vì cô mà đã lao như điên để tìm cô một người như anh đã chịu xin lỗi với cô
Còn gì để cô hận anh muốn rời xa anh nữa ngay lúc này cô không muốn rời xa anh dù có chuyện gì vẫn sẽ không rời xa anh
Cô ngạt nước mắt đi nhào vào thật mạnh trong lòng anh ,
Nghe được nhịp tim của anh hơi thở phả ra điều điều đó thật sự rất quen thuộc
" Em ....!emm ...xin lỗi ...!vạn lần xin lỗi Uy em .."
Tần Nhi nói ra trong nghẹn lời tay cô vẫn ôm chặt lấy phần eo của anh áp đầu vào bờ ngực săn chắc của anh mà khóc nức nở
Anh thì sao anh bất ngờ khi cô nhào đến ôm lấy anh , còn những hành động như khóc nức nở này không phải phong cách của cô
Nhưng đã vì anh mà như vậy trong lòng vàn phần ấm áp vàn phần tự trách
" Em không ..
muốn rời xa anh nữa rời khỏi vòng tay của anh là bão táp nhiều lắm "
" Em thề .."
Khi chưa nói được hết câu bờ môi của cô đã bị môi ai đó phủ đi
Hương vị đó mùi vị đó thật sự rất quen thuộc vì thế có con ở đây thì sao Tiểu Ngư cũng đã ngủ rồi cô còn gì do dự
Cô hợp tác với anh vô cùng chặt chẽ vô cùng điêu luyện như hai người thèm khát nhiều năm
Và giờ đây cả hai người đã thực hiện được ước muốn đó
Ba năm chia tay nhau sống xa nhau thì sao nhưng quay lại anh và cô vẫn còn tình yêu như đầu mà còn chặt chẽ nhau hơn
----------------------------------------
Sau một đêm ân ái mệt rã người cả hai người vẫn nằm gọn trong chăn ấm ôm nhau chặt lấy người kia như tưởng sợ chừng đối phương sẽ tiếp tục rời xa
" Uy ...!Uy ..Uy anh dậy đi vào em tắm cho nè "
" Được "
Anh rất khẩn trương khi nghe cô nhắc đến điều anh thích thú nhất
Và tất nhiên anh bật dậy rất nhanh
Choàng hai tay bế bỗng cô lên và tiến thẳng vào nhà vệ sinh , nhẹ nhàng để thân mình xuống bồn tắm đặt cô lên trên đùi của mình
" Anh không thả em ra em đi ra ngoài "
" Được "
Cô cũng lẹ làng thoát ra người anh săn tay áo lên cao , dùng một cuộn Ruy - Băng cột cao tốc của mình lên trên
Nhanh tay thuần thục tháo ống nước vặn vòi nóng ,
Chờ khoảng năm phút cô dùng vòi sen chảy xuống làn da chảy dài trên lưng của anh
Tay kia dịu dàng đặt lên chà nhẹ theo dòng nước ,
Còn người kia thì lại sướng đến kɦoáı ƈảʍ nhắm hai mắt lại hưởng thụ vị ngọt này
" Tắm xong em nấu cho anh ăn nha được không "
" Được nhưng tại sao vì thế chứ vợ yêu "
" Anh bỏ ăn bao nhiêu tháng rồi và không sợ bị ung thư dạ dày hay sao "
Đợi đến khi cô cằn nhằn và chửi mắng anh một hơi mới xoay người mà hôn nhẹ lên bờ môi của cô
Sau một hồi ân ái trong phòng tắm thì hai người mới nhanh chóng rời khỏi phòng ,
Chưa bước ra kịp đã bị ba cô cậu chạy vòng tới ôm chặt lấy anh và cô
" Ba ..
ba bế con đi "
" Mẹ ..
mẹ có nhớ hai tụi con không chứ con nhớ mẹ nhiều lắm "
Tất nhiên anh cũng bế Tiểu Ngư lên trên mình , dùng mũi của mình trêu ghẹo cô bé
Còn cô thì không thể nào hai tay bế hai cậu con trai của mình cho nên đành kéo con đến giường ngồi vào trong lòng của mình
" Mẹ nhớ hai con rất nhiều ha và giờ hai đứa có em gái rồi có thích hay không "
" Dạ thích chứ ạ "
Tần Nhi và Vương Gia Uy vui vẻ cười tươi trong vô ngàn hạnh phút nhìn ba đứa trẻ kéo tay nhau chạy đùa
" Uy sao ba đứa là do em sinh ra tại sao lại không đứa nào giống em hết vậy
Nói em nghe anh dùng phép gì phù thoả cho một trong ba đứa nó giống em đi Uy "
Anh bật cười với dáng vẻ trẻ con này của cô , anh không tin vào mắt mình là đây là bà vợ ba đứa con
" Uy à nãy em mới thử que em .."
" Rồi sao hả em "
" Hai vạch rồi chứ sao "
Nghe được tin sắp đón thêm một quý tử anh vui mừng khôn xiết ôm cô chặt vào lòng khom người hôn nhẹ lên trán của cô tỏ lòng biết ơn với tất cả mọi chuyện mà đã làm cho anh
" Tiểu Ngư anh đặt lại tên cho con bé "
" Vương Mạc Thy "
" Hay hay lắm chúng ta đi xuống nhà thôi "
Vương Gia Uy khẩn trương khoái lạc vô cùng dịu dàng nắm chặt bàn tay ấy quyết không buông đi xuống phòng khách.