Thoát khỏi con đường tối tăm, Mộ Phi Quân nhìn thấy là cả một thế giới vô cùng đẹp đẽ kỳ lạ. Từng con vật kỳ lạ, từng cái thực vật kỳ lạ đến cách ăn mặc cũng kỳ lạ.
- Ngươi phát ngốc cái gì. Họ đều là đồ đệ của Đại Linh Phái đấy.
- Cái gì...? Người nhiều đồ đệ vậy sao?
- Điên hả mà ta đi nhận nhiều đệ tử vậy về ngắm à. - Diệp Vô Niệm dùng ray cốc vào đầu Mộ Phi Quân một cái.
- Không thì thế nào? - Nàng ôm đầu tức giận hỏi ngược lại.
Diệp Vô Niệm kéo các nàng đi vào. Trên đường đi, hầu hết các ánh mắt nam tử hay nữ tử đều nhìn chằm chằm vào các nàng. Trong ánh mắt họ những đệ tử này hiện rõ lên câu hỏi tại sao các nàng lại đi cùng Diệp Vô Niệm. Người luyện kiếm thì dừng luyện kiếm, người đọc sách ngừng đọc sách.
- Trong đại phái phân làm tứ phái nhỏ do tứ trưởng lão cùng nhau liên thủ quản lý. Trong mỗi phái nhỏ phân thành tứ các do tứ lão tiếp quản. Mỗi các lại phân làm nhiều tư do các tư quản quản lý. Mà mỗi tư chia thành nhiều bộ, mỗi bộ chỉ được phép có một trăm người. Đó là các cấp bậc chung. Quản lý toàn phái có tất cả mười người gọi là Thập Đại Quái Nhân lần lượt là Công, Thủ, Độc, Y, Thiết, Phong, Thủy, Hỏa, Mộc, Thú.
- Thế sư phụ là tư quản hay tứ lão hay...
- Cái gì... Ta chỉ thế thôi sao... Sao con có thể hạ thấp ra như thế... Huhu ta thật đáng thương...
- Được rồi, được rồi. Vậy người làm cái gì?
- Ta hả... Haha... Ta chính là một trong Thập Đại Quái Nhân, Công... Sợ chưa hả... Haha
- Vậy người quản lý tất cả hả?
- Ừ.
- Con ở đâu?
- Đi theo ta.
Diệp Vô Niệm dẫn nàng đến một viện khá biệt lập với các nơi khác. Trong tòa viện không tính là rộng. Có một dãy nhà bên phải sân trồng hai cây phong nhìn như đứng dựa vào nhau, tán phong rộng rãi bao chùm gần hết nửa sân. Gần gốc phong đặt một cái bàn đá, bốn cái ghế đá. Bên trái sân có hồ sen nhỏ hình vuông không quá rộng cũng không quá hẹp. Tất cả tạo nên một biệt viện đơn sơ nhưng không mất đi sự thanh nhã.
- Con cứ nghỉ ngơi ở đây. Ta sẽ chọn ngày tốt để con chính thức nhập môn.
- Vâng.
Diệp Vô Niệm nói rồi bỏ đi. Mộ Phi Quân đẩy cửa bước vào phòng liền ngửi thấy hương hoa phảng phất. Mùi hương xa lạ mà cũng quen thuộc, như đã gặp mà như chưa gặp.
Căn phòng bố trí cũng rất ra dáng hoàng hoa khuê nữ. Mở cửa ra liền có thể thấy cái bàn tròn trên để ấm trà, xung quang có bốn cái ghế. Sau bàn có một cái kỷ bằng gỗ chạm khắc đơn giản hài hòa. Bên trái phòng kê một cái giường, bên cạnh có tủ quần áo và một bàn tranh điểm. Bên phải sau tấm bình phong là thư phòng thu nhỏ. Trong đó có hai kệ đựng sách. Án thư đối diện với hai kệ đựng sách. Phía sau án thư có hai chậu cây phong lan khẽ đung đưa.
Nàng lại gần tủ y phục mở ra, bên trong có gần mười bộ y phục nữ nhân kèm cả mạng che mặt theo từng bộ. Nàng khẽ gạt y phục sang một bên rồi để y phục của nàng và Tiểu Hỉ vào.
- Tiểu Hỉ, em đi lấy nước choa ta tắm.
- Vâng. - Tiểu Hỉ nói rồi quay lưng đi tìm phòng bếp.
Đợi Tiểu Hỉ đi xong, Mộ Phi Quân đi lại đầu giường, gạt tấm tấm mành màu xám tro ra liền xuất hiện một chiếc tủ gỗ gắn trên tường từ eo lên đến đầu nàng. Cầm lấy ổ khóa, nàng cười nhẹ. Rút cây trâm mảnh trên đầu xuống tra vào ổ tay thành thục khẽ ấn rồi xoay, mốt lúc ổ khóa đã bật ra.
Mở tủ ra, bên trong treo một thanh kiếm, một cây chùy thủ nhỏ trông như cây gỗ nhưng khi nàng rút ra lại là hai cây chùy thủ hai tay. Nàng rút luôn thanh kiếm ra. Cả chùy thủ lẫn kiếm đều sắc bén nhưng không bằng cây THIÊN TRƯỜNG trên giường nàng kia. Treo về chỗ cũ, nàng cố gắng treo cho không gian thêm hẹp một chút rồi rút cây sáo ngọc lưu ly rồi đặt vào chỗ trống đó cạnh cây sáo hắc ngọc. Phía trên còn ngăn tủ khác, nàng mở ra, bên trong có ba cái mặt nạ nửa mặt. Một cái bằng vàng nửa mặt trên chạm khắc tinh xảo, giữa trán nạm một viên hồng ngọc to bằng một đốt tay, ở viền dưới mắt và hai cạnh bên sống mũi điểm những viên hồng ngọc nhỏ li ti. Hai chiếc còn lại bằng bạc và bằng hắc ngọc. Chiếc bằng bạc nạm viên tử ngọc còn chiếc hắc ngọc nạm bạch ngọc lại vô cùng đẹp.