Vương Gia! Vương Phi Có Hỉ!!!

“Sẽ trở về sao?” Hiên Viên Lãnh lẩm bẩm, vẫn không yên tâm lắm. Không nhìn thấy cô, cũng không được nghe thấy giọng nói của nàng, trong lòng vẩn vơ sợ hãi. Lỡ như nàng không về thì sao?

“Nhất định sẽ trở về.” Huyễn Phong cam đoan, “Ta lấy thân phận tế ti ra bảo đảm với các người.”

“Được.” Hiên Viên Lãnh ngẩng đầu, mắt sáng rỡ, “Mặc kệ bao lâu, ta cũng sẽ chờ.” Chỉ cần nàng trở về.

Mặc kệ bao lâu, ta cũng sẽ chờ người, tiểu thư.

Minh Trúc thầm nói trong lòng.

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---

Hiện đại.

Long Đằng bang

“Uỳnh!”

Hai bóng dáng xuất hiện trước sân, cả phòng đông nghịt người ai cũng hoảng hốt đến ngẩn người. Sau khi nhìn rõ hai người vừa đến là ai, mọi người đều kêu to hết cỡ: “Lão đại!”

Nghe được tiếng la quen thuộc, cô và Lão Ba sửng sốt một chút, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy huynh đệ trong bang. Chẳng lẽ bọn họ trở về rồi? Hai người hai mặt nhìn nhau.

“Lão đại, sao lão đại lại ăn mặc thế này?”

Vài huynh đệ trong bang tiến đến nâng hai người dậy, phát hiện Lão Ba còn mực một thân quần áo của cổ nhân, mà ở bên cạnh còn có một vị mỹ nữ cổ trang tuyệt sắc.

Cô ngẩng đầu liền thấy được nhiều ánh mắt kinh ngạc khó hiểu đang nhìn mình. Sờ sờ lên mặt, bây giờ mới nhớ mặt mũi mình không còn giống như lúc trước ở hiện đại nữa, chỉ sợ là bọn họ không nhận ra rồi.

“Lão đại, đã tìm được đại tiểu thư chưa?” Mọi người không đợi Lão Ba mở miệng liền hỏi ngay, ánh mắt nhìn cô đứng một bên, trong lòng tự hỏi cô gái này là ai đây?

Cô vừa về, đầu đau như búa bổ, bây giờ lại ồn ào thế này cảm thấy khó chịu vô cùng, nụ cười tắt đi, quát một tiếng: “Im miệng hết cho ta!”

Căn phòng đang ồn ào đột ngột yên tĩnh hẳn, mọi người kinh ngạc nhìn cô, cô gái này giống đại tiểu thư của bọn họ quá đi.

Cô liếc mấy người đó một cái, sau đó quay sang người đang đứng một bên, kêu:

“Trương tẩu, tôi muốn tắm rửa, chuẩn bị nước ấm đi.”

“A, vâng…” Trương tẩu gật đầu, lập tức lại ngơ người nhìn. Không phải chứ, cô gái này là ai vậy? Sao lại biết mình chớ?

“Thất thần cài gì, còn không mau đi chuẩn bị.” cô nhìn bà nói. Thật là nhớ chỗ này quá đi. Quay đầu cười với Lão Ba: “Ba, con lên lầu trước đây,2 tiểu tử này làm con khó chịu quá, tắm rửa xong con nghỉ ngơi một chút, mọi người không cần chờ con ăn cơm tối đâu.”

“Được rồi.” Lão Ba gật đầu, ông cũng muốn mau đi thay quần áo thôi.

“Cô ấy gọi lão đại là ba?” Huynh đệ Giáp hoang mang nhìn huynh đệ Ất.

“Đúng vậy.” Huynh đệ Ất gật đầu.

“……” Chúng huynh đệ khó hiểu nhìn nhau.

“Đây là Tuyết Nhi, là đại tiểu thư của các ngươi bên cạnh là con của tuyết nhi.” Lão Ba thủng thẳng nói một câu liền rời đi.

“Đại tiểu thư?”

Mọi người hoang mang nhìn nhau, giật mình há hốc miệng. Trong lòng ai cũng nghĩ:

Đại tiểu thư vừa phẫu thuật thẩm mỹ à?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui