Vương Gia Xấu Xa Cưng Chiều Thê Tử Bỏ Trốn: Nương Tử, Nàng Phải Biết Nghe Lời

Bên cạnh liên tiếp vang lên hai tiếng "bịch" nhỏ, Ngư Ngư cứng ngắc quay đầu, mới phát hiện là yêu nghiệt nào đó nhìn hết sức quen mắt xuất hiện, không chút khách khí điểm huyệt ngủ của Hoàng hậu cùng người hầu của bà, vứt người qua một bên, miễn cho bọn họ nghe được điều không nên nghe.

Hơn nữa nhìn vẻ mặt của y, dường như y hoàn toàn không hề bất ngờ khi nhìn thấy khuôn mặt của Ngư Ngư.

"... Chàng biết?"

"Đoán được." Phúc hắc nào đó bình tĩnh nhàn nhã cười một tiếng.

Hiện tại Ngư Ngư thật sự có chút không thể lấy lại tinh thần, mà Hách Liên Dạ đột nhiên xuất hiện, còn mang theo dáng vẻ mọi thứ đều bị y nắm giữ, thật sự là giúp nàng một việc lớn.

"Vương gia, ngài thật đúng là chỗ nào cần ngài, ngài sẽ ở chỗ đó, thật biến thái mà." Ngư Ngư cảm thấy trong lòng yên ổn không ít.

"Bổn vương nào có thần thông như vậy," hôm nay chắc mặt trời mọc từ đằng Tây, yêu nghiệt nào đó vậy mà lại rất khiêm tốn, cười nói, "Ta chỉ là rất thích tiểu nha đầu nào đó, không muốn thấy nàng bị chút tổn thương nào, cho nên lúc nàng cần đến ta, ta vĩnh viễn sẽ xuất hiện ở bên cạnh nàng." 

"... Vương gia," Ngư Ngư hết sức nghiêm túc thương lượng cùng y, "Hiện tại em bị đả kích rất lớn, chàng có thể từ bỏ sự nghiệp thổ lộ của chàng trước, nghĩ cách khiến em tỉnh táo lại được không?"

Hách Liên Dạ lập tức phối hợp, "Ta muốn cướp đồ ăn của nàng." 

"..." Ngư Ngư liếc y một cái sâu hoắng, trong nháy mắt tỉnh táo lại.

Hách Liên Dạ bật cười ôm lấy nàng, dịu dàng trấn an, "Sao bổn vương có thể cướp đồ ăn của nàng được chứ." Y rất khiêm tốn, rất có có bổn phận bổ sung thêm, "Cả người ta đều là đồ ăn của nàng." 

Ngư Ngư: "...."

Bởi vì tình hình trước mắt rất quỷ dị, Ngư Ngư quyết định không đếm xỉa đến yêu nghiệt nào đó lại bắt đầu không có tiết tháo, ánh mắt yên lặng nhìn chính mình.

... Không, phải là chính mình trước kia.

Lúc nhỏ Ngư Ngư cũng giống vô số người, đã từng ảo tưởng mình có phân thân, có thể đi học thay nàng...

Nhưng khi phân thân kia thực sự tồn tại, có thể thở có thể chớp mắt đứng trước mặt ngươi, cảm giác này thật sự rất kinh khủng.... Nhất là, khi khuôn mặt đã từng là của ngươi kia, đang dùng một ánh mắt hận không thể xé ngươi ra trừng mắt với ngươi.

Có Trình đại nhân ở đây, Ngư Ngư không rõ tình huống, không muốn tuỳ tiện mở miệng, một mực nhìn chằm chằm vào người đối diện không nói năng gì.

Không khí có chút khẩn trường, làm một đứa bé không thích gây chuyện chất phát hiền lành, Ngư Ngư không có sở trường giằng co với người ta, cho nên dẫn đầu đánh vỡ trầm mặc.

"Xin chào, gầy quá." Nhất định là không ăn đồ ăn ngon rồi.

Tạng người Ngư Ngư vốn ăn không mập, dáng người cực kỳ thon thả, chính là một người có thân hình thật thon thả, hiện tại lại gầy hẳn đi, nhìn qua dường như mới bị bệnh nặng một trận, nhìn quả thật có chút suy dinh dưỡng.


Từ nhỏ Ngư Ngư đã đối với bản thân rất tốt, thể hiện rõ ra đấy… nàng chưa bao giờ để mình bị đói bụng

Cho nên hiện tại nàng cảm thấy được, trong thời gian nàng tách ra khỏi thân thể, thân thể nàng quả thật rất không tốt.

Khóe mắt Hà Nghiêm đã xuất hiện nước mắt, quả nhiên bất kể khi nào, sự chú ý của Vương phi đều có liên quan tới đồ ăn… Nhưng ở thời điểm này, Vương phi không nghĩ cách để đối phương mở miệng trước, thăm dò lai lịch của đối phương, tại sao lại băn khoan chuyện ăn cơm…

Nhưng Hà Nghiêm lo lắng quá sớm, chính vì một câu này của Ngư Ngư, khiến cho người đối diện thoáng chốc nổi cơn thịnh nộ, cuối cùng cũng mất kiên nhẫn.

"Cô nói xem ta làm sao lại gầy như vậy?""

Lời của nàng ta, đã làm rõ ràng thân phận của nàng ta, nàng ta chính là Trình Ti Nghiên, nhưng hiện tại đang chiếm thân thể của Ngư Ngư.

Nhưng Ngư Ngư không hề kinh ngạc về thân thể của nàng, cũng hoàn toàn không rảnh đi so đo với người hô to gọi nhỏ với mình, khiếp sợ giật giật miệng, mạnh mẽ bắt lấy tay Trình Ti Nghiên, "Cô... Cô nói đi đi về về? Cô đến quê nhà của tôi? Sau đó trở lại? Cô còn có thể xuyên qua rất nhiều lần? Sao cô làm được?"

Không phải khi đã trở về thời không của mình, sẽ không có cách nào trở lại sao?

Lúc trước Ôn Ngôn nói, hắn sẽ trở lại, nhưng từ đó không hề xuất hiện lại nữa!

Trình Ti Nghiên vốn không phải là người thiện lương gì, nhất là nàng ta còn cảm thấy Ngư Ngư cướp thân thể của nàng ta mới hại nàng ta chịu khổ nhiều như vậy, hiện tại lại không bày ra sắc mặt hoà nhã, hừ một tiếng, không trả lời Ngư Ngư.

Hách Liên Dạ kéo Ngư Ngư đang trong tình trạng kích động trở về trong ngực của mình, "Không cần hỏi nàng ta, bổn vương biết tại sao."

Y giải thích cho Ngư Ngư nghe, "Nàng quên rồi sao? Cái nơi có thể dẫn người xuyên không, thật ra nó rất hoà nhã rất nhân tính hoá, sẽ không bài xích bất cứ ai về nhà."

"... Nhưng nhà cô ấy ở đây." Cho dù đánh bậy đánh bạ đến hiện đại, không phải sau khi trở về, sẽ không thể xuyên qua lần nữa sao?

" Nhưng khi đó nàng ta dùng thân thể của nàng mà."

"... A." Rốt cục Ngư Ngư cũng phản ứng lại, cho nên Trình Ti Nghiên lúc đó đều có liên quan đến hiện đại và cổ đại, hai nơi chẳng khác gì là nhà của nàng ta, cho nên nàng ta có thể tự do xuyên qua thời không?

Vậy cho nên tình huống của nàng và Trình Ti Nghiên thật ra đều giống nhau, cho nên hiện tại nàng cũng có thể tự do quay về hiện đại, sau đó còn có thể quay trở lại?

"… Mình có thể về nhà?" Nàng có thể nhìn thấy những người thân nàng nhớ thương thật lâu... Còn có thể đi chào hỏi anh họ đại nhân vĩ đại khiến người ta kính sợ kia? (T_T)

Vốn là một chuyện không có hi vọng, đột nhiên lại biến thành nguyện vọng có thể thực hiện được, Ngư Ngư thật sự rất cao hứng, rất kích động, đều đã quên mất mình đang ở đâu, liên tục hoan hô mấy tiếng, thẳng đến Trình Ti Nghiên lạnh lùng mở miệng. 

"Ta mặc kệ cô muốn làm gì, trước tiên trả thân thể lại cho ta!"


Ào! Một chậu nước lạnh đổ xuống, Ngư Ngư tỉnh táo lại.

Trả thân thể lại cho nàng ta, vậy nàng quay về hiện đại như thế nào?

Ngư Ngư đang muốn nói chuyện, Trình đại nhân vẫn luôn im lặng rột cục không nhịn được, "Nghiên nhi!"

Quát lạnh một tiếng, muốn ngăn con gái nhà mình lại. Trình đại nhân mở miệng trước khi Trình Ti Nghiên gặp rắc rối, nhìn về phía đám người Hách Liên Dạ, "Tĩnh Vương gia, ngươi mang...." Ông nhìn Ngư Ngư, nhất thời không biết nên xưng hô như thế nào.

"Con họ Giang, Giang Ngư Ngư." Hưng phấn vừa rồi qua đi, Ngư Ngư sửng sốt, trong lòng có chút khẩn trương, cảm xúc cũng xuống thấp theo.

Nàng đương nhiên cao hứng khi có thể về nhà, nhưng Trình Ti Nghiên xuất hiện, cũng có nghĩa thân phận của nàng bị bại lộ, cũng sẽ không có quan hệ gì với phủ Thượng thư.

Nhất là tin tức Trình Ti Nghiên trở về, Trình đại nhân không nói cho bất cứ ai, thậm chí ngay cả Trình phu nhân cũng lừa gạt, Ngư Ngư nhất thời không đoán ra được phương thức xử lý của ông có nghĩa là gì.

Trình đại nhân có trách nàng giả làm con gái của ông không.....

Trước kia chỉ có thích Trình đại nhân, hiện tại cả Trình phu nhân cũng đều thích, nhưng đến thời điểm này, nàng phải rời khỏi phủ Thượng thư phải không...

"Giang, Giang cô nương...." Hiển nhiên Trình đại nhân không quen với việc xưng hô như thế này, nhìn Trình Ti Nghiên liếc mắt một cái, có chút không biết nên nói như thế nào, "Lúc....lúc khác nói chuyện, buổi tối ta sẽ đến phủ Tĩnh Vương nói chuyện với hai người."

"Được." Ngư Ngư không muốn khiến Trình đại nhân khó xử, cho nên lập tức đồng ý.

Trình Ti Nghiên lại không muốn buông tha, đứng ra ngăn cản, "Không được! Từ giờ đến khi chúng ta đổi lại, cô đừng mong rời khỏi tầm mắt của ta!"

Hách Liên Dạ lạnh lẽo liếc Trình Ti Nghiên một cái, "Ngươi biết đổi hồn như thế nào? Nếu biết, hiện tại đổi ngay!"

"Nhưng..." Đổi rồi nàng sẽ không về được!

Ngư Ngư vừa muốn phản bác, lại đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng.

Nếu Trình Ti Nghiên ở trong tình huống này có thể xuyên qua cổ kim... Vậy nếu nàng và Hách Liên Dạ thành thân, mang thai đứa bé của hai người, có đứa bé làm dây nối gắn liền cổ kim, vậy hai người bọn họ đều đồng thời có liên hệ với cổ đại và hiện đại,vậy chẳng phải có thể tự do xuyên qua rồi sao?

Cho nên nàng chẳng những có thể về nhà, còn có thể mang theo Hách Liên Dạ về nhà?

"Nghĩ ra?" Hách Liên Dạ cười vỗ vỗ đầu của nàng, tâm trạng hết sức tốt.


Thật ra khi ở trong phòng đá dưới hồ nước Vệ quốc kia, y đã nghĩ đến điểm này rồi, chỉ là không có chứng cớ để chứng thực suy đoán của mình, lại không muốn để Ngư Ngư đi mạo hiểm.

Lúc đó y nghĩ, sau khi trở về sẽ tìm người đến làm thí nghiệm giúp y, nhưng người xuyên qua không dễ tìm như vậy. Không nghĩ tới Trình Ti Nghiên đột nhiên xuất hiện, thật đúng là đã giúp y một việc lớn.

Lúc này cuối cùng y cũng có thể thấy biểu ca của tiểu nha đầu này rồi.

Còn có tiểu biểu ca nàng không thường nhắc tới, nhưng địa vị ở trong lòng nàng cũng không thấp.

Yêu nghiệt nào đó hoàn toàn không thể bình tĩnh mà tính toán danh sách “kẻ địch” ở trong lòng.

Ánh mắt Trình Ti Nghiên lạnh lẽo nhìn bên cạnh, hoàn toàn c không tin Ngư Ngư có thể thẳng thắn trả thân xác lại cho nàng ta, " Được, hiện tại đổi, lập tức, lập tức!"

"Không được!" Trình đại nhân lại không quản được nhiều như vậy, lập tức ngăn lại, "Hiện tại ai cũng biết chuyện của Tĩnh vương và… Giang cô nương, hiện tại người nhằm vào Giang cô nương nhiều như vậy, lúc này, nếu con bé lại đột nhiên thay đổi khuôn mặt, chắc chắn sẽ bị đối xử giống như yêu quái!"

Nếu là người khác thì sao cũng được, có thể nói với bên ngoài là  Hách Liên Dạ di tình biệt luyến, đi thích người khác, nhưng tính cách Ngư Ngư rất đặc biệt, mặc kệ biến thành bộ dạng gì, chỉ cần mở miệng nói chuyện, người khác đều có thể nhận ra nàng....

Đây chính là băn khoăn của Trình đại nhân, cho nên mới ngăn chặn tin tức Trình Ti Nghiên trở về, không nói với bất cứ ai.

Ông cũng không cho phép Trình Ti Nghiên lộ diện, mấy ngày nay cũng đã thương lượng với nàng ta, ít nhất, cần phải đợi chuyện chìm xuống trước rồi mới nói sau, hiện tại, tuyệt đối không thể trao đổi thân thể.

"Nói đi nói lại, cha vẫn thiên vị con gái giả này!"

Trình đại nhân sợ là sợ Trình Ti Nghiên để tâm đến chuyện vụn vặt, cho nên vừa rồi mới không nói chuyện với Ngư Ngư, hiện tại vội vàng giải thích, nhưng Trình Ti Nghiên hoàn toàn không cho ông cơ hội mở miệng, "Ta từng ăn một viên Huyền Cơ đan, sư phụ ta đã đi rồi, trên đời này sẽ không bao giờ Huyền Cơ đan mới, hiện tại thân thể kia của ta là bảo bối mà cả vạn dặm giang sơn cũng không đổi được! Nếu cứ tiếp tục như thế này, nàng ta không chịu trả lại cho ta thì phải làm sao!"

Ngư Ngư không thể trơ mắt nhìn cha con bọn họ cãi nhau, nhưng tình huống này, nàng mở miệng xen vào cũng như đổ thêm dầu vào lửa thôi.

Đương nhiên Hách Liên Dạ sẽ không để Ngư Ngư khó xử, cho nên lạnh nhạt mở miệng, "Chỉ là một viên Huyền Cơ đan thôi mà, hoá ra trong mắt Trình tiểu thư, bổn vương cũng giống như người thường, nhớ thương một viên thuốc nho nhỏ."

Y cười đề nghị, "Có muốn bổn vương khâu cho cô một lồng đèn da người không, để cho cô biết bổn vương không giống người thường?" 

Bởi vì nể mặt Trình đại nhân, Hách Liên Dạ nói chuyện với Trình Ti Nghiên rất khách khí rồi, đều dùng giọng điệu thương lượng.

Ừ, khách khí.

Khoé miệng Trình Ti Nghiên giật giật mấy cái, "... Ta cũng có thể không vội đổi thân thể, nhưng ta có một điều kiện, các ngươi phải đáp ứng!"

Hà Nghiêm thật muốn trợn trắng mắt, thế mà dám đặt điều kiện với chủ tử! Trừ Vương phi, người đặt điều kiện với chủ tử... còn chưa sinh ra....

Đúng vậy, trên đời này hoàn toàn không có ai dám nói điều kiện cùng Tĩnh Vương đại danh đỉnh đỉnh....

Hà Nghiêm nghĩ chủ tử sẽ không chút lưu tình mà cự tuyệt, không ngờ khi hắn nghe thấy, chủ tử lại vui vẻ cười nói một câu "Được".

Trong lòng Trình Ti Nghiêm vui vẻ, cùng không suy nghĩ nhiều lập tức bắt lấy cơ hội, "Điều kiện của ta, chính là sau khi đổi lại thân xác, các ngươi phải giúp ta bắt Thiếu chủ, để hắn đi theo ta!"

Mọi người: ""..."


Những người khác đều biết lúc trước Trình Ti Nghiên chết như thế nào, cho nên cảm thấy như bị sét đánh, Trình đại nhân lại tức giận đến nổi trận lôi định, ""Hồ nháo! Nói… nói gì thế hả!"

Bởi vì chuyện từ hôn năm đó, Trình đại nhân vẫn luôn cực kỳ thiên vị sủng ái cô con gái này, chuyện gì cũng đều theo nàng ta, nhưng ông có thể tiếp nhận chuyện con gái không muốn lập gia đình, nhưng không thể trơ mắt nhìn con gái phóng khoáng mạnh mẽ muốn nam nhân nào đó…

Nhưng Trình đại nhân cũng không vội vàng dạy dỗ con gái, tự nhiên sẽ có người làm hộ.

Cùng với một tiếng cười lạnh vang lên là cánh cửa bị đá văng, một người áo đen toàn thân sát khí đi vào, thoáng chốc khiến căn phòng nhỏ này hẹp lại không ít.

Bởi vì khuôn mặt quá lớn… cũng chiếm diện tích nhiều hơn người bình thường.

Nhưng khuôn mặt to của người, hoàn toàn không ảnh hưởng đến khí thế của sư đệ, hắn nhìn Trình Ti Nghiên, ""Lần trước là mạng của ngươi lớn tự mình chết đi, ta đang lo chưa kịp xử lí theo môn quy, ngươi còn dám tự mình vác đến cửa!"

Từ khi biết thân phận xuyên không của Ngư Ngư, năng lực thừa nhận của bọn sư đệ đã được tăng thêm rất nhiều, cho nên khi thấy Trình Ti Nghiên chết đi sống lại, còn đổi thân thể, sư đệ cũng không khiếp sợ mấy.

Nhìn ra được, ở trong môn phái, sư đệ không phải là người lương thiện gì, thế mà Trình Ti Nghiên lại có chút sợ hắn, nhưng vẫn mạnh miệng cãi lại, "Ta là người sư phụ đích thân mang lên núi, cho dù đứng ở hàng cuối cùng cũng quan trọng hơn so với các ngươi! Sư phụ không ở đây, không có người nào có thể trói buộc ta, ngươi có tư cách gì giáo huấn ta!"

"Tư cách?" Sư đệ cười lạnh, "Tất cả heo trên núi đều do ta quản, huống chi là trong sạch của sư huynh!"

Mọi người:"..."

Khi cãi nhau mời nghiêm túc chút!

Tất cả mọi người nghe thấy đều im lặng, làm khó Trình đại nhân bị sét đánh đến ngổn ngang trong gió rồi, còn muốn nhân cơ hội hoà giải, "Được rồi, được rồi, đừng ồn nữa, các người xem... bữa trưa sắp đến rồi!" Trình đại nhân tìm một cái cớ, cuối cùng đổ mồ hôi phát hiện, hoá ra lời Ngư Ngư hay nói là vạn năng...

Sư đệ nể mặt Ngư Ngư, cho nên cũng nể mặt Trình đại nhân, hừ một tiếng, kéo nam tử áo trắng ra khỏi cửa.

Không nghĩ tới tính tình nóng nẩy của nam tử áo trắng lại tái phát lúc này, chẳng những không đi theo sư đệ, còn sợ sư đệ ngăn cản hắn, liền trở tay điểm huyệt sư đệ, sau đó lấy ở trong tay áo ra một cây sáo ngọc.

Ngư Ngư biết uy lực của cây sáo ngọc này, người có nội lực thấp, chỉ sợ minh âm của cây sáo ngọc này vừa ra, sẽ bị chấn động đến đứt tâm mạch.

Ngư Ngư vội vàng chạy đến khuyên hắn, "Đừng động thủ!" Nàng thấp giọng nói, "Trưa hôm nay có vài món thịt đấy, giết người sẽ trễ thời gian ăn cơm!"

"Vậy thì thế nào?" Nam tử áo trắng không hề bị Ngư Ngư ảnh hưởng, chậm rãi nâng sáo ngọc trong tay lên.

Ngón tay thon dài giống nhau với cây sáo nhỏ tinh sảo trong tay hắn, hiện ra màu xanh ngọc oánh nhuận, lại kết hợp với một thân bạch y phiêu dật cùng với khuôn mặt tuấn nhã như trích tiên của hắn nữa, bức tranh này thật đẹp đến không nói lên lời.

Mà thần sắc nam tử áo trắng đạm mạc, giọng điệu nghe không ra vui buồn nói tiếp, "Sư đệ sẽ không cho ta ăn."

"..."" Tương phản quá lớn, Ngư Ngư bị sét đánh đến khoé miệng run rẩy, hung hăng vung thuốc bột trong tay lên.

Đúng vậy, nàng sợ không khuyên được nam tử áo trắng, cho nên cố ý tới gần hắn nói chuyện cơm trưa với hắn, là để dùng dược khiến hắn tạm thời không thể động đậy.

Không nghĩ tới vừa vung tay lên, thuốc bột không có tác dụng, nam tử áo trắng không động thủ giết Trình Ti Nghiên, ngược lại di chuyển sáo ngọc trong tay, trực tiếp đặt ở cổ Ngư Ngư.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận