Vương Gia Xấu Xa Cưng Chìu Thê Tử Bỏ Trốn: Nương Tử, Nàng Phải Biết Nghe Lời


Editor: yocohamamisari
Beta: Trang
"Vậy anh còn ngốc ra đấy làm gì?"
"...Hả?"
"Nếu là tôi thì sẽ đi cởi ngay bây giờ à! Làm một hái hoa tặc, không nghiệm chứng thì sao có thể qua loa mà kết luận?" Giang Ngư Ngư nghiêm túc phê bình hắn: "Thật không có đạo đức nghề nghiệp!"
"…" (┬_┬) Hắn không chơi nữa! Hắn muốn về nhà! Hái hoa tặc này ai thích làm thì làm đi!
Hoàn toàn không biết trả lời vấn đề này như thế nào, vung tay một cái, điểm vào huyệt ngất của Giang Ngư Ngư, Hà Nghiêm sắp sụp đổ lập tức giật cái khăn che mặt xuống, hối hận đến nỗi hận không thể chạy đi đâm đầu vào tường ngay và luôn.
Đầu hắn tuyệt đối là bị nước vào rồi, sao có thể nghĩ ra cái chủ ý ngu ngốc như thế này!
Thật ra lời nói lúc nãy của Giang Ngư Ngư, hoàn toàn khác với biểu hiện có phần ngơ ngác của nàng vào ban ngày.
Nhưng Hà Nghiêm cảm thấy, những lời vừa nãy của nàng không giống người bình thường sẽ nói.
Không bình thường và ngốc... Kỳ thật cũng có thể cùng cấp nhỉ?
Cho nên hắn cảm thấy việc này của mình chẳng có ích lợi gì.
Sau khi Giang Ngư Ngư ngất đi, Hách Liên Dạ lập tức từ chỗ ẩn nấp đi ra, trên mặt vẫn còn mang vẻ buồn cười.
Chăm chú nhìn nàng một lúc lâu, Hách Liên Dạ ra lệnh: "Ngươi đi điều tra thân phận của nàng."
Ngừng một lát rồi lại nói tiếp: "Tìm trong kinh thành."
Thực chất kẻ địch của y tuy nhiều nhưng đều rất ngu ngốc, đến tận bây giờ y chỉ cố ý giày vò người khác chứ không muốn giải quyết bọn họ một lần.
Cho nên tiểu nha đầu này rốt cuộc là ai phái tới y không quan tâm.
Mà tối hôm nay, sau khi nghe đoạn đối thoại lúc nãy của hai người, y bắt đầu thản nhiên mà đối mặt với ý nghĩ chân thực trong nội tâm, không liên quan đến người khác mà là y thật sự muốn biết, rốt cuộc hoàn cảnh như thế nào mới có thể tạo ra một tiểu nha đầu tinh quái như vậy.
"Vâng." Thực ra Hà Nghiêm cảm thấy, người quái dị như thế này nếu trước đây sống ở kinh thành, vậy nhất định đã sớm nổi tiếng rồi.
Nhưng nếu chủ tử đã giao phó thì nhất định có lí do của ngài, hắn chỉ cần nghe theo là được.
Sáng sớm hôm sau, khi Giang Ngư Ngư tỉnh lại thì phát hiện mình đang an lành nằm trên giường.
Chuyện tối hôm qua bị "hái hoa tặc" bắt đi, đã bị nàng cho là một tiết mục không quan trọng, cho nên không để ở trong lòng.
Đối với nàng mà nói, muốn bảo vệ tính mạng ở vương phủ hay bất kỳ chỗ nào ở cổ đại này rất dễ dàng, điều làm nàng lo lắng chính là cái thẻ bài chứng minh thân phận kia rốt cuộc nên làm hàng nhái như thế nào.
Nếu không có cái đó thì cho dù nàng muốn bước nửa bước ra khỏi Tĩnh Vương phủ này cũng khó, chung quy nàng không có khả năng ở lại vương phủ này đến già đâu nhỉ? Nơi này cũng không có người nào đáng giá để cho nàng ở lại cả đời.
Nếu để cho Hà Nghiêm trung thành tận tâm nghe thấy nàng nói thế nhất định hắn sẽ cãi lại.
Tại sao không có? Chẳng lẽ Vương gia không phải sao!
Có thể thưởng thức phong thái trời cho của Vương gia cả đời là chuyện hạnh phúc cỡ nào hả!
Hơn nữa, Vương gia cũng không phải chỉ có dung mạo bất phàm...
Để thuận tiện cho việc dò la tin tức về sau, Giang Ngư Ngư chuẩn bị xuất môn ngoại giao, cùng làm quen với nha hoàn và thị vệ trong phủ.
Mặc dù đột nhiên xuất hiện trong phủ, hơn nữa con đường thăng ‘quan’ lại thuận lợi, một đường thần tốc lên tới chức vị ‘thiêng liêng’ nha hoàn thiếp thân của Vương gia, nhưng Giang Ngư Ngư dựa vào ánh mắt đơn thuần vô hại của mình đã quen thuộc với mọi người rất nhanh.
Trừ một số người kỳ quái thì phần lớn người trong vương phủ đều rất hoà thuận.
Giang Ngư Ngư trò chuyện với bọn họ rất vui vẻ, nhưng hơn một tiếng sau lại phát hiện ra một vấn đề rất nghiêm trọng.
Không ổn, cực kỳ không ổn.
Sau khi nàng tỉnh lại ở bên hồ thì phát hiện, thân thể sau khi nàng xuyên qua có làn da rất đẹp.
Có người trời sinh làn da tinh tế như gốm sứ, phơi nắng hay gió táp mưa sa cũng không ảnh hưởng đến chất lượng làn da. Chuyện này vốn không có gì, nhưng hai tay hiện tại của nàng có làn da non mịn tinh tế, sờ giống như bông vải được bọc tơ lụa thượng hạng, nhìn thế nào cũng giống được chăm sóc tỉ mỉ, chưa từng làm bất cứ việc nặng nhọc gì, nói không chừng trừ tắm rửa ra thì căn bản là thiên kim tiểu thư mười ngón tay đều không chạm vào nước.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui