Vương Gia Xấu Xa Cưng Chìu Thê Tử Bỏ Trốn: Nương Tử, Nàng Phải Biết Nghe Lời

Lãnh Thành Nhiên cũng không cần phải điểm huyệt luôn…
Thuộc hạ của Sính Nhiên công chúa cũng tự cao tự đại y như chủ tử, hoàn toàn không để hai đứa bé vào mắt, đến lúc xe ngựa chạy đến chỗ đặt chân là một trạch viện yên tĩnh, đã đốt ít mê hương, quăng vào xe ngựa.
Chờ vài phút, mở cửa xe xem xét, thấy hai đứa bé đều “ngủ” rồi, chúng bèn an tâm thoải mái vứt họ lại, đi ăn cơm.
Chờ chúng rời đi, Lãnh Thành Nhiên ra ngoài mua bữa sáng, Hách Liên Nhị cũng nhảy từ trên xe xuống, đi tìm nước sạch rửa mặt, sau đó tò mò dạo một vòng quanh trạch viện không người này.
“Trư Trư, đây là chỗ đặt chân chúng mua riêng đấy, chắc dọc đường đều có chỗ như thế này.” Tiểu nha đầu chia sẻ kết quả quan sát của mình với heo nhỏ.
Tiểu Trư gật đầu nhỏ, tỏ vẻ đồng ý.
“Xem ra Sính Nhiên công chúa thật sự đang lên kế hoạch cho một âm mưu nào đó, may mà phát hiện sớm, tỷ ta vẫn chưa hại được ai.”
Nhưng tiểu nha đầu phồng mặt nhỏ lên, vẫn rất không vui, “Nhưng giải quyết âm mưu lớn rất tốn thời gian, ta không thể quấy rầy sư phụ, bây giờ không thể theo đuổi người, để người làm tướng công của ta được!”
Heo nhỏ lập tức giẫm mạnh móng heo nhỏ, nghiêm khắc phê bình thái độ không tích cực này của tiểu chủ nhân…

Nếu tiểu chủ nhân không theo đuổi người ta, sao nó có thể trả thù chủ nhân trước bại hoại của mình được?
Mặc dù thể tích của heo nhỏ rất nhỏ, nhưng là một con vật nhỏ vô cùng thần kỳ, khí thể của người ta tuyệt đối không kém…
Tiểu nha đầu bị heo nhỏ “phê bình” đến mức hất mặt nhỏ lên, cảm thấy vô cùng khó chịu trong lòng.
“Trư Trư, mày béo ra rồi, giẫm chân một cái mà nhìn thấy thịt lắc kìa…”
“…” Khốn kiếp!
Không được nói nó béo! Dáng nó đây là dáng mượt mà săn chắc! … Trong giới heo chúng nó!
Trong các giới xã hội khác cũng thế!
Về hiện đại mấy lần với Ngư Ngư, heo nhỏ cũng rất theo kịp trào lưu, dùng từ hiện đại.
Mặc dù cách dùng hơi có vấn đề…

Nhưng heo nhỏ không nghĩ thế, nó kiêu ngạo ngẩng đầu nhỏ lên, không chỉ heo, ngươi đã thấy bánh bao xẹp lép được khen bao giờ chưa? Đương nhiên là bánh nhân nhiều vỏ mỏng mà tròn căng mới được hoan nghênh!
Hừ, không biết thưởng thức gì cả!
Heo nhỏ cảm thấy, so mình với bánh bao, hoàn toàn không có vấn đề…
Lúc Lãnh Thành Nhiên về, đã thấy heo nhỏ rắm thúi giơ áo choàng nhỏ lên, thể hiện dáng người như cục thịt lăn vô cùng “tốt” của nó.
Bày từng món ăn sáng ra, hắn hỏi tiểu đồ đệ của mình, “Nó đang làm gì thế?”
“Đang khuyên con bây giờ phải theo đuổi sư phụ, để sư phụ làm tướng công ạ!”
“…” Lãnh Thành Nhiên bình tĩnh múc một muôi cháo trứng hoa thịt bò cho tiểu đồ đệ, sau đó nhấc heo nhỏ lên nhìn, “Nhắc mới nhớ, nó cũng đang độc thân, ta nên tìm bạn cho nó.”
… Đồ siêu khốn kiếp!
Câu này quả thật đánh trúng nhược điểm của heo nhỏ, móng heo nhỏ ra sức giãy dụa, thoát khỏi tay hắn, lập tức đàng hoàng trốn sau hắn không chịu đi ra, cũng không dám khuyến khích tiểu chủ nhân nhà mình nữa…
Lãnh Thành


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận