Hai anh em các cậu đang cầm cặp đi về nhà thì Hoàng Tiểu Long trượt chân ngã xuống núi, Hoàng Lâm Phong chạy đuổi theo nhưng lại không tìm thấy bóng dáng của anh cậu đâu.
Cậu liền chạy về nhà gọi cha mẹ đến.Còn Hoàng Tiểu Long rơi xuống một cái hang động cách đó không xa.
Cậu ngồi dậy nhìn xung quanh hang động một lúc rồi nhìn vào đầu gối chảy máu của mình thở dài.
Cậu bước từng bước nặng nề đi ra khỏi hang động thì thấy một đám người mặc giáp sắt đang cầm kiếm đe dọa một cô bé chạc tuổi cậu.Hoàng Tiểu Long nhặt đá quanh đó rồi ném vào đám người kia.
Đám người kia tức giận tìm người ném đá còn cậu thì trốn sau hang động chờ đám người đó mất cảnh giác thì cậu lại tiếp tục ném đá về phía bọn chúng nhưng lần này đám người đó đã biết vị trí của cậu, chúng bắn hàng loạt mũi tên vào hướng cậu trốn,một dòng máu đỏ rơi xuống nền đất lạnh lẽo.
Cậu đã bị trúng một mũi tên vào vai,Hoàng Tiểu Long nhìn mũi tên đang cắm trên vai cậu mà không ngừng chảy máu.
Đám quân lính không thấy động tĩnh gì thì cầm kiếm bước vào trong hang động.
Cậu nhịn cơn đau rút mũi tên ghim trên vai cậu ra cố gắng đi vòng sau lưng tên đó rồi cậu lao đến cầm mũi tên dính máu đâm vào phía sau lưng của tên đó.
Hắn không tự chủ được hét lên thảm thiết, tên đó vứt kiếm ra, cố gỡ mũi tên đang cắm phía sau lưng thì một thanh kiếm đã chĩa về hắn.
Lúc hắn ta vừa vứt kiếm xuống thì cậu đã lén chạy lại cầm kiếm tên đó lên.Tên lính kia trừng mắt nhìn cậu nói với giọng lạnh lẽo:"mày muốn chết à?"Hoàng Tiểu Long cười nói :"ngươi là chỉ huy đúng không? Mau cho rút hết đám quân lính của ngươi đi.
Nếu không ta sẽ lấy mạng của ngươi"Tên lính kia trầm tư một chút rồi đứng dậy nói:"được, hy vọng ngươi còn sống rời khỏi đây"Rồi sau đó tên lính kia đi ra khỏi hang phía sau lưng của hắn thì vẫn có một thanh kiếm chĩa về hắn.Đám lính kia ngơ ngác khó hiểu hỏi:"tổng chỉ huy chuyện này là sao?"Tên đó hét lớn :"lui quân"Một tên lính trong số đó lên tiếng :"còn con nhóc kia thì sao?"Hắn liếc mắt về phía cậu đang chĩa kiếm về mình nói:"tạm tha cho con bé kia một mạng,còn bây giờ lui quân"Nói xong thì hắn và các quân binh khác cũng rời đi.
Cậu gục xuống dưới đất thở dốc, Hoàng Tiểu Long biết vị trí này sẽ không thể ở lại được nữa nên liền tìm hướng khác để đi thì nhìn thấy một cô bé bị trói lại bên gốc cây gần đó.
Cậu nghĩ trong lòng đó là cô bé hồi nãy đi theo đám lính kia mà.
Hoàng Tiểu Long không nghĩ ngợi nhiều liền tháo dây trói cho cô bé kia nhưng cô bé kia đã bất tỉnh từ lúc nào.
Đang lúc cậu hoang mang thì có rất nhiều tiếng bước chân dồn dập, cậu không nghĩ ngợi mà ôm cô bé kia chạy về phía trước thì thấy cuối đường là vực sâu không thấy đáy.
Cậu ôm cô bé kia mà nhảy xuống vực sâu vạn trượng..