Vương Mệnh


Mạo hiểm Hiệp hội, cố danh tư nghĩa, chính là hiệp hội của những mạo hiểm gia, nơi tập hợp những người ưa thích mạo hiểm, khám phá.

Mạo hiểm Hiệp hội là tổ chức do Thần Thánh quốc thành lập và chi phối, mục tiêu xuyên suốt của nó là : trước phục vụ triều đình, sau phục vụ hội viên, không phải hội viên thì … đi ra chỗ khác.
Đương nhiên, dù không phải là hội viên, hễ chịu chi tiền sẽ biến thành ‘thượng đế’, mà ‘thượng đế’ thì sẽ nhận được đặc thù phục vụ, ưu đãi hơn cả hội viên bình thường (hội viên VIP trừ ra).

Thứ tự phục vụ của Mạo hiểm Hiệp hội là : triều đình, hội viên VIP, ‘thượng đế’, hội viên.

Mạo hiểm Hiệp hội ban bố các nhiệm vụ cho hội viên khám phá, có tưởng lệ.

Các nhiệm vụ này một phần do triều đình đề ra, một phần do các hội viên khác hay ‘thượng đế’ yêu cầu.

Mạo hiểm Hiệp hội còn cung cấp địa đồ các khu vực, hoặc cung cấp địa danh, địa chỉ mà hội viên cần tra cứu (ví dụ một người cần phải đến một nơi nào đó, nhưng chỉ biết địa danh, không biết cụ thể địa chỉ, có thể đến nhờ Mạo hiểm Hiệp hội tra giúp); ngoài ra còn nhiều dịch vụ khác nữa.
Kiếm Thần Đinh Gia của Thiên Lang quân đoàn, sau Bình Nguyên chiến dịch đã mang vô số chiến lợi phẩm về phương nam phát triển tiểu lãnh địa và tiểu tôn giáo của mình.

Đinh Gia thôn nhỏ bé ngày xưa, giờ cũng đã phát triển thành Đinh Gia Trấn.

Đinh Gia trước đây chỉ là Thủ hộ thần của Đinh Gia thôn, từ khi phát triển thành Đinh Gia Trấn, đã trở thành Thần của Kiếm Thần giáo với hàng nghìn tín đồ.

Ảnh hưởng của Kiếm Thần Giáo không chỉ gói gọn trong Đinh Gia Trấn mà còn lan ra nhiều thôn trấn lân cận.
Ngoài việc phát triển lãnh địa và tôn giáo, vấn đề khiến Đinh Gia đau đầu nhất vẫn là tăng cường thực lực bản thân.

Với 300 năm đạo hạnh được truyền thừa từ Sơn Thần lúc trước, sau một thời gian cố gắng, Đinh Gia vẫn không làm cách nào để tiến giai được.

Mấy nghìn tín đồ chỉ mang lại cho Đinh Gia vài chục năm đạo hạnh.

Đinh Gia đã thử tính toán, thấy rằng muốn tiến giai phải cần 300 năm đạo hạnh nữa, tức cần 3 vạn tín đồ.

Nghĩ đến con số 3 vạn, Đinh Gia khẽ lắc đầu, cố gắng tìm cách khác.

Thế nhưng đạo hạnh, công đức, kỳ trân dị thảo tùy duyên mới gặp được, dù có cố gắng cũng vô ích.
Hôm nay, Đinh Gia được bạn bè báo cho biết Mạo hiểm Hiệp hội ở An Phú Thành đột nhiên xuất hiện thần cấp nhiệm vụ, yêu cầu phải là Thần giai mới được tiếp nhận, tưởng lệ mà một chiếc chìa khóa thông sang dị giới.

Nghĩ rằng đó cũng là một cơ hội, Đinh Gia vội vã đến An Phú Thành, đến Tổng hội của Mạo hiểm Hiệp hội.
Những người có ý nghĩ như Đinh Gia không hề ít.


Bình thường gặp được một người chơi đạt đến thần giai không phải dễ.

Nhưng hôm nay những người ở An Phú Thành đột nhiên phát hiện rất nhiều thần giai nhân vật đổ về đây.

Một số kẻ hiếu sự đã thử tổng kết, nhận thấy rằng tối thiểu đã có đến hai phần ba số người chơi đạt đến thần giai đã kéo về An Phú Thành, và mục tiêu của bọn họ là Mạo hiểm Hiệp hội.
Mạo hiểm Hiệp hội hôm nay đột nhiên bị người chơi vây kín.

Không chỉ thần giai nhân vật đến xem nhiệm vụ, kể cả những người chơi bình thường cũng kéo đến đây để xem náo nhiệt.

Đinh Gia chen lấn qua đám đông một lúc mới vào được bên trong.

Đại sảnh của Mạo hiểm Hiệp hội lúc này hầu như toàn là thần giai (những người bình thường đã bị các đại nhân vật này ‘nhẹ nhàng’ mời ra bên ngoài rồi).

Có người Đinh Gia quen biết hay đã từng thấy qua, nhưng cũng có nhiều người rất lạ mặt.
Trong đại sảnh hôm nay xuất hiện một bảng nhiệm vụ mới, nằm ở vị trí trung tâm, dễ nhìn thấy nhất : thần cấp nhiệm vụ.

Đinh Gia đến đó xem thử, rồi không khỏi ngơ ngác.

Nhiệm vụ yêu cầu tìm một số nguyên vật liệu, nghe tên rất lạ và cũng không biết có ở đâu.

Nhiệm vụ không hạn chế thời gian và có thất bại cũng không bị phạt gì hết.

Chỉ bao nhiêu đó thôi cũng đủ biết những thứ cần tìm quý hiếm vô cùng.

Đinh Gia đến gặp nhân viên tiếp tân của Hiệp hội, tiếp nhận nhiệm vụ, nhưng cũng không đặt nhiều kỳ vọng cho lắm.
Sau đó, Đinh Gia cùng mọi người bàn tán một hồi, rồi cùng nhau rời Hiệp hội, nhiệm vụ đã nhận rồi, ở lại đây cũng không có việc gì.
Ra bên ngoài, cả bọn chợt chú ý ở phía xa, có một nhóm người với những sủng vật cực kỳ đáng yêu.

Nhưng thần giai nhãn lực tinh tường, điều khiến bọn họ chú ý chính là một người trong số đó – Thần Thánh quốc vương, tức Giang Phong.

Bọn Giang Phong đi dạo trên các đường phố của An Phú Thành, thấy ở đường Hiệp hội tụ tập rất đông người, nên đến đó xem thử.
Trong số người chơi thần giai có một số người tự nhận quan hệ với Giang Phong rất tốt, liền rẽ đám đông đến đó chào hỏi.

Lai Ân quốc chủ là người dẫn đầu.

Đến chỗ bọn Giang Phong, Lai Ân quốc chủ nhiệt tình chào hỏi, rồi nói :

- Thiếu Quân huynh có nhã hứng đi dạo nữa nha.
Giang Phong khẽ mỉm cười, nói :
- Nhìn mọi người, có vẻ đang có vấn đề gì đó nha ?
Lai Ân quốc chủ nhăn nhó nói :
- Chúng ta vừa tiếp nhận thần cấp nhiệm vụ ở Mạo hiểm Hiệp hội.

Nhưng nhiệm vụ này khó quá !
Giang Phong ngạc nhiên hỏi :
- Khó ?
Lai Ân quốc chủ nói :
- Nhiệm vụ yêu cầu tìm các vật phẩm không rõ ở đâu, biết làm sao mà tìm.
Giang Phong mỉm cười nói :
- Mạo hiểm mà, không vậy thì sao bây giờ ? Hơn nữa, thần cấp nhiệm vụ đâu thể quá dễ dàng được.
Lai Ân quốc chủ nhăn nhó nói :
- Thì cũng biết vậy, nhưng chúng ta không có nhiều thời gian để đi tìm kiếm khắp nơi.
Đương nhiên thần giai đều là những người có ít nhiều địa vị, thường rất bận rộn.

Giống như Lai Ân quốc chủ, lãnh đạo một thế lực, mỗi ngày đều phải đích thân giải quyết công việc trong thế lực của mình.

NPC thế lực và người chơi thế lực khác nhau ở chỗ đó.

Thế lực của Giang Phong có thể xem là NPC thế lực, vì ngoài Giang Phong ra thì còn lại toàn là NPC, Giang Phong chỉ cần ra lệnh là được, không cần lo vấn đề trung thành hay hiệu quả.

Còn người chơi thế lực, lãnh đạo phải chú ý hiệp điều quan hệ giữa người chơi với nhau, động viên tính tích cực của mọi người, và giữa người chơi với nhau tính trung thành không cao, rất dễ xuất hiện gián điệp, phản đồ.
Nghe Lai Ân quốc chủ than vãn, và những người khác cũng làm mặt khổ, Giang Phong mỉm cười bảo :
- Không có thời gian thì đừng tiếp nhận nhiệm vụ.

Nhiệm vụ này chủ yếu dành cho những người rảnh rỗi, có thời gian đi thám hiểm kia mà.
Lai Ân quốc chủ vội nói :
- Nhưng chúng ta cần có tưởng lệ.

Chúng ta muốn đến dị giới xem thử thế nào, cũng như tìm cơ hội tiến giai.


Giờ đây thần giai quá nhiều, tiến giai khó quá.
Giang Phong mỉm cười, hạ giọng nói :
- Chuyện gì cũng vậy, những người bình thường thì thực hiện nhiệm vụ bình thường, những người có thân phận địa vị thì còn có nhiều cách khác.

Nơi nào cũng vậy, đã có cửa trước thì cũng thường có thêm cửa sau.
Lai Ân quốc chủ ngớ người giây lát, rồi vòng tay nói :
- Đa tạ Thiếu Quân huynh chỉ giáo.
Nói đoạn vội cáo biệt Giang Phong rồi quay trở vào trong Mạo hiểm Hiệp hội.

Những người bên cạnh cũng vội chạy theo, muốn xem thử Lai Ân quốc chủ sẽ làm gì.

Những người ở xa không rõ động tĩnh, nhưng thấy những người khác quay lại Mạo hiểm Hiệp hội, nên cũng đi theo.
Lai Ân quốc chủ vào trong Mạo hiểm Hiệp hội, đến gặp nhân viên tiếp tân, hạ giọng nói :
- Ta là quốc chủ của Lai Ân quốc.

Ta vừa tiếp nhận thần cấp nhiệm vụ, chỉ vì quốc sự bận rộn, không có thời gian thực hiện.

Nhưng ta lại rất muốn có được tưởng lệ, không biết có cách nào không ?
Nhân viên tiếp tân nhìn Lai Ân quốc chủ một lượt, rồi nhã nhặn nói :
- Quốc chủ là đại nhân vật, quốc sự bận rộn cũng là thường tình.

Xin mời quốc chủ vào hậu viện gặp Trưởng lão đại nhân.
Lai Ân quốc chủ cả mừng, vội đi ngay về phía hậu viện.

Những người khác thấy vậy cũng vội đi theo, nhưng bị 2 gã vệ binh ngăn lại, không cho vào.

Có người nhanh trí, liền đến nói với nhân viên tiếp tân những lời tương tự như Lai Ân quốc chủ, đại khái là vì nguyên nhân gì đó mà bận việc, không có nhiều thời gian hoàn thành nhiệm vụ.

Có như thế, bọn họ mới được vệ binh cho vào hậu viện.
Nói về bọn Giang Phong, sau khi đi dạo một vòng An Phú Thành, bọn Mizu thích nhất là vào thăm các cửa hiệu do người chơi mở ở đây.

Các cửa hiệu của người chơi, thường hay xuất hiện những vật phẩm kỳ lạ mà ở hệ thống thương điếm không có, chẳng hạn như ‘Đặc thù trang bị điếm’ mà Giang Phong đã từng gặp trước đây.

Do đó, bọn Mizu đã mua rất nhiều đồ, không chỉ chất đầy trong hành trang của mỗi người, mà còn phải nhờ Giang Phong và Long nhi cất tạm trong Không gian trang bị của mình.
Khi về lại Nguyên Thành, trong lúc kiểm kê những thứ vừa mua, Masashi chợt nói :
- Ca ca.

Ít hôm nữa đến nhà bọn tiểu muội chơi nha.
Giang Phong ngạc nhiên :
- Đến nhà các vị hiền muội ?
Mizu nói :

- Ca ca ơi.

Tuần sau là đến sinh nhật của Masashi đó nha.
Giang Phong thoáng trầm ngâm.

Masashi hỏi :
- Ca ca.

Có gì không tiện sao ạ ?
Giang Phong mỉm cười nói :
- Không sao.

Chỉ vì tiểu huynh không ưa xuất hiện ở chỗ đông người thôi.

Nhưng không sao.

Sinh nhật của hiền muội, tiểu huynh sẽ đến dự.
Masashi mừng rỡ nói :
- Hay quá.
Long nhi cũng vỗ tay nói :
- Hay quá.

Sinh nhật của Masashi cô cô.

Long nhi cũng muốn đến dự nữa.
Bọn Mizu ngơ ngác nhìn nhau.

Giang Phong xoa đầu Long nhi, mỉm cười nói :
- Ừ.

Masashi cô cô tổ chức sinh nhật ở Thiếu Quân Trấn, đương nhiên sẽ mời cả Long nhi mà.
Bọn Mizu hiểu ý Giang Phong, liền nói :
- Phải đó.

Lúc đó Long nhi phải đến dự đó nha.
Long nhi vui vẻ nói :
- Đương nhiên rồi.

Long nhi sẽ đến dự với phụ vương.
Thành ra Masashi sẽ tổ chức 2 lần sinh nhật, 1 ở ngoài và 1 ở trong Vương Mệnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận