Vương Phi Bò Ra Khỏi Quan Tài Liền Đoán Mệnh Cho Quan Viên


Người đàn ông nhảy từ tửu lâu bên cạnh xuống, vững vàng ngồi lên yên ngựa, kéo dây cương làm ngựa điên giơ móng trước lên.
Con ngựa cách Tiêu An Nhạc gần trong gang tấc, móng ngựa đạp xuống đất, con ngựa còn đang vùng vẫy.
"A a a, đó là Sát Thần Cửu hoàng thúc, trời ạ! Không ngờ ta được thấy Sát Thần Cửu hoàng thúc!”
Tiêu An Nhạc kinh ngạc xoe tròn mắt, nàng nhìn người đàn ông ngồi trên con ngựa bị ánh sáng công đức màu vàng bao phủ.
Khoảnh khắc vừa rồi xảy ra khiến cơ thể nàng thay đổi một cách thần kỳ, ánh sáng công đức giống như hạt mè của nàng tự động tăng lên, +1+1+1+1.
Tuy Tiêu An Nhạc đã dùng thủ thuật che mắt lên cây dù, Tạ Tư Minh lại thấy một cô gái kỳ lạ mặc đồ đỏ như máu, tay cầm cây dù làm bằng xương trắng, áo cưới làm mặt dù.
Người đàn ông cưỡi ngựa phía đối diện dùng ánh mắt trong trẻo lạnh lùng hờ hững nhìn nàng, sau đó kéo dây cương cưỡi ngựa điên bị hắn áp chế không dám lỗ mãng kia rời đi.
Vị Cửu hoàng thúc Tạ Tư Minh vừa đi, ánh sáng công đức không to ra nữa.
Tiêu An Nhạc phản ứng lại, người này có công đức lớn.

Nàng vội đuổi theo vị Cửu hoàng thúc kia.
Tần Thư Nhiễm ở bên cạnh cảm khái:
"Thật không hổ là Chiến Thần Cửu hoàng thúc có thể làm con nít khóc đêm nín ngay, hoàng đế tốt với đệ đệ ruột này còn hơn nhi tử của mình.


Con ngựa điên bị hắn dọa tới mức không dám nổi điên luôn kìa!”
Tiêu An Nhạc: "...!Ngươi nói rất có lý.

Nhà hắn ở đâu, chúng ta đi tìm hắn nào.”
Khuôn mặt tràn đầy khó tin của Tần Thư Nhiễm phóng to trước mặt Tiêu An Nhạc:
“Ngươi bị điên à? Vị đó chính là Sát Thần, nghe nói có đại sư bói cho hắn, là số Thiên Sát Cô Tinh khắc tất cả người thân, cả đời cô độc chỉ thuộc về chiến trường, nhưng cuối cùng bởi vì giết chóc quá nặng bị sát khí quấn quanh người mà chết.

Tức là hắn tùy thời sẽ chết, nữ nhân ở gần hắn hoặc là điên hoặc là chết.

Ngươi tìm hắn không lẽ muốn siêu độ cho hắn?”
Tiêu An Nhạc phất tay đánh tan mặt quỷ của nàng ta:
“Tên thầy bói dở hơi nào bói vậy, hoặc là nói bậy hoặc là cố ý nói như thế.

Cả đời cô độc nghĩa là chưa thành hôn, càng tốt, ta muốn đi tìm hắn, ngươi biết nhà hắn ở đâu không?”

Mặt quỷ lại ngưng tụ rồi run rẩy, vị kia mới chỉ từ trên cao nhìn xuống một cái đã làm Tần Thư Nhiễm sợ muốn bay hồn, vậy mà người này còn muốn đi tìm hắn?
“Người ta là Thân Vương, đương nhiên ở trong Thân Vương phủ.

Nhưng ta nói cho ngươi biết, nghe nói trong Thân Vương phủ mỗi đêm đều có oan hồn gào thét, rất khủng bố đấy nhé.”
“Ngươi là Quỷ Sát mà còn sợ quỷ à, đừng tấu hề.

đi Diệp Thân Vương phủ nào.”
Nếu đến gần Diệp Thân Vương liền tăng công đức thì nàng không cần cực khổ đi siêu độ quỷ khác còn gì?
Diệp Thân Vương ở trần gian, không ngờ trên người có nhiều ánh sáng vàng công đức như thế, quả thực là đại bảo bối của nàng, là kiểu đến gần sẽ tăng tuổi thọ.
Bước chân của Tiêu An Nhạc bất giác đi theo phương hướng Diệp Thân Vương rời đi, nhưng giữa đường bị người kêu lại.
"Tiêu An Nhạc, thật sự là ngươi, lần này để xem ngươi chạy đi đâu!”
Người đàn ông giục ngựa chạy đến có dáng người cao to vạm vỡ rất đàn ông, khuôn mặt điển trai đường nét rõ ràng.

Hắn ta ngồi trên ngựa cao, hơi cúi đầu cau mày nhìn Tiêu An Nhạc vẻ mặt mờ mịt, chờ nàng trả lời.
Tuy Tiêu An Nhạc không nhận biết người này, nhưng nàng biết xem tướng mạo, nàng có thể nhìn thấu bảy, tám phần từ tướng mạo của người này, ước chừng có liên quan với nàng.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận