Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y


Chỉ là nhìn thấy mấy huynh đệ của người kia đều đang ở đây, lại chỉ có Mặc Hàn Vũ lộ mặt vui vẻ thì sẽ dễ gây thêm thù hằn vào người.

Mặc Diệp chỉ liếc mắt nhìn thấy cửa của Ngự Thư Phòng đang mở, sau đó nhấc chân tiến vào.

Vừa vào trong đã thấy Vân Quán Ninh đang nói chuyện cùng với Mặc Tông Nhiên, hai người cười nói trông rất vui vẻ.

Hừm, hắn biết rõ là tình hình trước mắt, chỉ có nữ nhân Vân Quán Ninh này mới có thể "khuyên" được phụ hoàng.

"Phụ hoàng."
Hắn tới gần thỉnh an, Mặc Tông Nhiên cười với hắn, nói: "Lão Thất, con đã thấy tình hình ngoài kia rồi? Lão Tam bây giờ là hôn mê hay còn tỉnh táo?"
"Còn tỉnh táo."
Mặc Diệp thành thật đáp.

"Vậy đã đánh không đúng chỗ rồi."
Mặc Tông Nhiên cất cao giọng hét ra bên ngoài cửa: "Dùng sức đánh cho trẫm! Các ngươi chưa ăn cơm hay sao?"
Ngự lâm quân bị làm khó bèn liếc mắt nhìn Mặc Hồi Diên, sau đó vội vàng dùng sức đảnh.

Chưa qua mấy trượng, Mặc Hồi Phong đã ngất xỉu.

Mặc Hồi Diên vội vàng tiến vào nói: "Phụ hoàng, phụ hoàng hạ thủ lưu tình đi, Lão Tam đã ngất xỉu rồi."
"Nếu con cầu xin, vậy trẫm sẽ đánh con cùng với nó."
Lần này, Mặc Hồi Diên cũng không dám nói gì thêm nữa.

Huynh đệ tình thâm là một chuyện, nhưng mà chịu đòn lại là chuyện khác.

Một lúc sau, khi đã đánh xong năm mươi trượng, phía mông của Mặc Hồi Phong đã bê bết toàn là máu.

Hắn ta nằm nhoài trên cái băng ghế, hai tay buông lỏng, giống như một người chết.

Vân Quán Ninh có lòng tốt đưa cho Tần Tự Tuyết một lọ thuốc kim sang.

Nhưng mà người kia đang tức giận, lại ném lọ thuốc kim sang ngay trước mặt của Mặc Tông Nhiên.

"Không cần người ở đây giả vờ mèo khóc chuột!"
Tần Tự Tuyết cũng không giả vờ như bình thường nữa, lúc này lại giận dữ quát thẳng về phía Vân Quản Ninh.

Nàng ta đã khóc đến hai mắt đều sưng đỏ, nhìn có chút tiều tụy.

"Doanh Vương phi, ta là có lòng tốt."
Vân Quán Ninh có chút ấm ức.

Sắc mặt của Mặc Tông Nhiên rất mực khó coi: "Nếu các ngươi đã kiên cường như vậy, được thôi.

Truyền lệnh xuống, ai cũng không được phép trị liệu cho Lão Tam.

Sống chết có số, để nó tự sinh tự diệt!"
"Phụ hoàng!"
Tần Tự Tuyết há hốc mồm.

Đang định cầu xin lại bị Mặc Tông Nhiên hạ lệnh đuổi phu thê hai người ra ngoài.

Thực ra chỉ có mỗi Tần Tự Tuyết là bị đuổi ra ngoài, Mặc Hồi Phong thì bị khiêng về Doanh Vương phủ.

Ngoại trừ bị đánh ra, Mặc Hồi Phong còn bị cấm túc mấy tháng, Ngũ Quân Doanh trong tay của hắn ta cũng trao trả lại cho Mặc Tông Nhiên.

Tuy nói, chuyện của Ngũ Quân Doanh bây giờ là do Mặc Hồi Diên và Mặc Diệp cùng phụ trách.

Nhưng Mặc Diệp lại chủ động đề xuất, vì hắn còn phải phụ trách chuyện của Thần Cơ Doanh, cho nên không muốn quản lý thêm Ngũ Quân Doanh nữa.

Mặc Tông Nhiên nghe vậy cũng phê chuẩn, giao lại lệnh bài của Ngũ Quấn Doanh cho Mặc Hàn Vũ.

Hai huynh đệ Mặc Hồi Diên và Mặc Hàn Vũ sẽ cùng nhau quản lý Ngũ Quân Doanh.

Nhưng mà người giữ lệnh bài là Mặc Hàn Vũ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui