Hai người này quả là phu thê.
Sao cứ thích cắt lưỡi người khác đem nuôi chó vậy chứ!
“Phế vật!”
Mặc Diệp tức giận vô cùng, lại đá bà Trương về phía góc tường.
Hắn nổi giận đùng đùng đi vào Thanh Ảnh Viện, kiểm tra các căn phòng bên trong.
Vân Quán Ninh đúng là lợi hại mà!
Không những người đi, mà còn mang theo cả toàn bộ đồ đạc!
Tất cả những món đồ đáng tiền ở Thanh Ảnh Viên đều mất hết rồi!
Thật không biết một nữ nhân mỏng manh như nàng làm sao mà vừa dẫn theo Viên Bảo, vừa mang hết tất cả các món đồ trong viện rời đi được!
Hắn đâu biết việc Vân Quán Ninh có không gian vạn năng?
May là Vân Quán Ninh vẫn chưa quá nhẫn tâm, nếu không e là đến cánh cửa của Thanh Ảnh Viện cũng sẽ bị gỡ xuống và mang đi luôn rồi!
Mặc Diệp tức đến mức nhức đầu.
Ngay lúc này, Như Ngọc vội vã đến thưa, bảo là vương phi mang các tài liệu của Thần Cơ Doanh rời đi rồi…
“Chủ tử, những tài liệu đó thì cũng thôi, nhưng trong đó có không ít tài liệu liên quan đến hỏa khí, vương phi vừa đưa cho ngài hai hôm trước, ngài chưa kịp đọc qua nữa!”
Như Ngọc sốt ruột.
Mặc Diệp muốn áp chế Mặc Hồi Phong, cho nên mới muốn chế tạo hỏa khí.
Những thứ này bình thường khó mà có lề lối, nên Vân Quán Ninh cho hắn một số tài liệu liên quan đến hỏa khí.
Hắn bận rộn cả ngày, thật sự chưa có thời gian để xem qua.
“Mang đi thì mang đi! Không có mấy tài liệu đó là bản vương không tạo ra được hỏa khí sao?”
Mặc Diệp mạnh miệng, nói bướng.
Như Ngọc rất muốn gật đầu, trong lòng nghĩ không có sự giúp đỡ của vương phi, một hai tháng qua, chủ tử nhà hắn quả thật vẫn chưa tạo ra được hỏa khí, nhưng hắn không dám nói, sợ chủ tử nổi giận lên sẽ đá hắn ta như đá bóng.
“Nữ nhân này quá nhẫn tâm rồi!”.