Mặc Diệp chửi thầm trong lòng.
Cuối cùng nhịn không được, hắn quát: “Nàng ấy đi cũng thôi, mang đồ đạc theo cũng được.
”
“Nhưng tại sao lại dẫn theo Viên Bảo!”
Hắn đã rất cố gắng để Viên Bảo nhận hắn làm phụ thân.
Cố gắng lâu như vậy rồi, một đêm là trở lại nguyên vẹn, bây giờ hắn thậm chí còn không gặp được Viên Bảo, như vậy làm sao mà Mặc Diệp không nổi giận được?
Mặc Tông Nhiên còn bảo hắn về nhận lỗi với Vân Quán Ninh…
Hắn! Không! Sai!
Mặc Diệp giận muốn nổ tung: “Lập tức điều tra tung tích của nữ nhân đó!”
“Có tin tức gì lập tức về bẩm báo cho bản vương!”
Hắn phải đích thân đi bắt nữ nhân đó về, băm nàng ra làm vạn mảnh!
Nhìn bộ dạng nổi giận lôi đình của hắn, Như Ngọc cảm thấy ngạc nhiên, bao nhiêu năm qua, tính tình của chủ tử nhà hắn luôn rất lạnh nhạt, nào ngờ sau khi giải trừ cấm túc, vương phi lại năm lần bảy lượt chọc tức chủ tử như vậy.
Sợ hắn thật sự bị Vân Quán Ninh chọc điên, Như Ngọc hoảng sợ hét lên một tiếng: “Chủ tử…”
“Cút! Lập tức đi tìm người!”
Đôi mắt Mặc Diệp đỏ ngầu.
Như Ngọc bị dọa sợ, lập tức rời khỏi.
Hắn ta vừa rời đi, Mặc Phi Phi bước vào.
“Thất ca ca, phụ hoàng và mẫu phi bảo muội đến xem huynh và tẩu tử…”
Đã giảng hòa chưa.
Những chữ cuối cùng chưa được thốt ra, nàng ta thấy đôi mắt tràn ngập lửa giận của Mặc Diệp, lập tức nuốt những chữ đó xuống bụng.
Mặc Phi Phi cười: “Không có gì đâu!”
“Muội chỉ là tiện đường ghé thăm huynh thôi, nếu không có chuyện gì thì muội đi đây…”
Không cần phải hỏi cũng biết hai người này chưa giảng hòa rồi!
Mặc Phi Phi không muốn dính líu vào chuyện của Mặc Diệp vào lúc này!.